Đến rồi.
Kenji mở miệng, hai người đồng loạt dừng đũa biến mất tại chỗ, chỉ để lại trên bàn một thỏi vàng.
Lần nữa xuất hiện tại một bìa rừng nọ, lúc này đây Zeref vẫn một bộ cổ điển trang phục ngồi tại chỗ, hắn không rõ vì sao bản thân lại đi đến đây, chỉ biết theo lí trí mà đi, đi mãi, đi mãi, cuối cùng xuất hiện tại đây rồi.
"Trở về đi, ngươi không nên xuất hiện tại đây."
Lúc này một giọng nói đánh tỉnh lấy Zeref, thần sắc chấn động một cái, Zeref quay đầu nghi ngờ hỏi.
"Vì cái gì!!"
"Quá nhiều nhân quả, trở về đi, còn căn nguyên ta cũng không tiện nói thêm, ngươi chờ đợi em trai ngươi chí ít còn gần trăm năm nữa, hiện tại trở về đi thôi."
Zeref lẳng lặng tự lẩm bẩm, trên mặt mang theo vẻ buồn vô cớ, ánh mắt đen kịt sâu thẳm nhìn Kenji.
"Còn xin ngài chỉ cho lối đi."
....
"Số mệnh con người vốn dĩ đã được sắp đặt từ lúc sinh ra, có thể thay đổi hay không phải cần thật nhiều yếu tố, ngươi bị thần nguyền rủa chứ không phải đứa em ngươi nguyền rủa, muốn chết thì phải do người nguyền rủa ngươi giết, hoặc là do bản thân ngươi tự chết, không ai giúp được ngươi..."
"Thế nhưng ta không thể chết...ta đã thử, nhưng vẫn không thể."
"Sẽ có, ngươi chắc chắn phải chết, nhưng không phải hiện tại...còn quá sớm để ngươi từ bỏ thế giới này, đi thôi, ngươi phải tự đi tìm cho ngươi câu trả lời. Tự đặt câu hỏi lên bản thân đi, liệu có phải thật sự ngươi muốn chết, hay là ngươi đang chạy trốn khỏi bản thân...ngươi thừa biết ngươi mang trong người lời nguyền là gì mà..."
Kenji cười khẽ một cái, xong rồi cùng với Irene và Anna rời đi.
Để lại Zeref tâm thần một trận chấn động, đúng rồi...bản thân thực sự muốn chết hay sao...hay là muốn sống, thật khó hiểu.
"Có lẽ thực sự ta không phù hợp với thể giới này."
Tự lẩm bẩm một mình, Zeref hóa thành làn khói đen từ từ biến mất khỏi Fiore.
Anna vẻ mặt thông cảm nhìn Zeref biến mất, xong rồi mới quay ra hỏi Kenji.
"Kenji-sama, Zeref hắn rốt cuộc bị cái gì nguyền rủa, chẳng phải lời nguyền bất tử hay sao?"
"Không, không hẳn vậy."
"Lời nguyên hắn mang là lời nguyền nghịch đảo, cứ hễ hắn không muốn tổn thương người khác, thì vô tình lại sẽ làm tổn thương, cướp đoạt đi mạng sống xung quanh, tương tự hắn muốn chết thì sẽ không thể nào chết."
"Như vậy chẳng phải hắn chỉ cần muốn sống thì hắn sẽ chết sao?"
Irene khó hiểu bật hỏi một câu, bên cạnh đó Anna cũng muốn hỏi như vậy, ánh mắt đều hướng về Kenji đợi câu trả lời.
"Chính xác là như vậy, thế nhưng vấn đề là hắn không muốn sống, đừng lấy sinh tử coi nhẹ như vậy, đích thật bản thân có sức mạnh thì sẽ không coi người khác sinh mệnh ra gì, thế nhưng bản thân mạng sống lại là chuyện khác, nắm giữ sinh mạng người khác đơn giản chỉ cần có sức mạnh là được, thế nhưng nắm giữ bản thân vận mệnh thì khó càng thêm khó, ngay cả ta cũng không làm nổi. Lời nguyền Ankhseram cũng không phải đơn giản như vậy, Zeref một mực không muốn tổn thương người khác, thế nhưng hắn lại có danh là pháp sư tà ác nhất, lí do thì các ngươi biết rồi đấy..."
Giờ này hai người mới hiểu, lời nguyền này đáng sợ như nào.
"Thật kinh khủng lời nguyền, kẻ không muốn tổn thương người khác lại vô tình tổn thương... Kẻ muốn chết lại không thể nào chết, trách không được ngài nói hắn có thực sự muốn chết hay không."
Giữa sống và chết, Zeref chỉ cần một ý niệm liền có thể hoàn thành, nhưng lâu như vậy thời gian hắn vẫn không thể làm được, bởi lẽ trong đầu Zeref không tồn tại hai chữ muốn sống, hắn chỉ muốn chết...
Zeref nguyên tác chết cũng bởi vì hắn muốn sống, hắn muốn sống vì Mavis, nhưng lần này có lẽ Zeref sẽ không có mục đích để sống nữa, bởi lẽ Mavis không hề tồn tại trong đầu hắn.
"Hiện tại chúng ta đi đâu?"
"Đến tương lai."
Cộc lốc một câu Kenji cùng ba người trở về thần điện.
"Thế nhưng Kenji-sama, lẽ nào không đi nhìn Mavis sao?"
"Không cần thiết, ta đi ngăn cản chỉ khiến tương lai lệch khỏi quỹ đạo, lúc đó cái được không bằng cái mất, tương phản tương lai vẫn có thể gặp, hà tất phải chấp nhất quá khứ."
Hai người nghe vậy cũng không nói thêm nữa, chủ nói sao thì tớ làm vậy, hai người hiện tại nhưng đang làm chân chạy cho Kenji đây, tuy rằng bề ngoài thoải mái là vậy nhưng mà trên dưới vẫn phải phân rõ ràng.
Trước khi đến tương lai, Kenji còn chút chuyện phải làm cho nên cũng liền không cùng hai người nói chuyện rồi, bản thân lại một lần nữa xuyên phá đến thần địa của thần chiến tranh.
Hắc hắc, mười tám tên này chết rồi nhưng đồ vật vẫn còn lưu lại a, đáng tiếc hậu nhân không có tư cách lui tới thần điện, hoặc là cũng không biết đến thần điện tồn tại.
Không giống như Ankhseram cùng Chronos, mười tám tên này sớm rời khỏi thần điện đi xuống phàm giới cho nên tất nhiên sẽ bị nhiễm thất tình lục dục, cuối cùng vẫn là để lại hậu nhân.
Đến đầu tiên vẫn là còn lại một cột tinh thể đang tỏa sáng long lanh, Kenji không khỏi vui vẻ.
Chronos nói viên tinh thể này cùng với bản thân thần thể có tác dụng lưu giữ tuổi thọ, thế nhưng mười tám tên này không giống, những tên này chỉ có chiến tranh rồi chết, chúng chỉ sở hữu thần thể cũng không có sở hữu thần cách, nói theo lẽ nào đó thì chúng chỉ được coi là bán thần mà thôi.
Những viên tinh thể tràn đầy năng lượng này cũng chỉ giúp cho người sở hữu thần cách, những tên này không thể nào được rồi.
Đáng tiếc trong gia viên chỉ có Akeno cùng với Rossweisse là có thần cách, quá trình hấp thu trở nên dễ dàng nhiều, với người khác hấp thu chỉ giúp tăng ma lực bản thân mà thôi, nhưng như vậy cũng tốt, muỗi ít nhưng vẫn là thịt.
Nói xong Kenji chính là từng trận vơ vét, từ đầu liền lấy đi tinh thể, tiếp theo từ khôi giáp lẫn vũ khí đều thu sạch sẽ không sót lại chút gì.
Tổng cộng thu hoạch được mười tám viên tinh thể, mười tám khôi giáp và mười bảy thanh vũ khí, mà tất cả đều không phải là vật thường.
"Xem ra đỡ tốn chút tiền mua trong thương thành, kiếm bộn."
Kenji cong mi khoái chí cười ha hả, rốt cuộc cũng rời khỏi nơi này rồi, lần tiếp theo lại xuất hiện trong hai thần điện nữa.
Phía đó một chiếc thần điện lơ lửng bên trên viên tinh thể là một quả trứng, Kenji có thể rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh lực bên trong giao động.
"Hắc hắc, cái này không rõ là thần gì, thế nhưng hẳn cũng sắp sửa ra đời rồi, thế nhưng không được...cái này nếu hấp thu có thể khiến người khác thu hoạch thần thể lẫn thần cách, vô cùng ngon lành trứng."
Kenji cười tà một tiếng sờ cằm, cuối cùng dứt khoát thu lại, thế nhưng tay vừa vươn đến chỉ cách một xen, bỗng nhiên xưu một tiếng hai thân ảnh xuất hiện hai bên phân biệt bắt lại Kenji tay.
"Dừng lại!! Hắn còn chưa ra đời, hắn là đồng đẳng."
"!!!"
Kenji sững sờ một cái có chút ngại ngùng, thế nhưng rất nhanh vẻ mặt thành thật giương mắt trợn lên nhìn hai người.
"Các ngươi biết ngươi đang cản trở công việc của ta không?"
Kenji vẻ mặt giả vờ tức giận quát, đến nỗi hai người giật mình một cái thu tay lại.
"Không đúng!! Hừ, ta sớm biết ngươi thèm rõ rãi tinh thể này, nhưng ngươi sớm lấy của tên kia, ta không thèm nói bởi lẽ ta chưa bao giờ coi chúng là đồng đẳng, thế nhưng trong quả trứng này không thể được."
Ankhseram cũng ánh mắt hung dữ nhìn Kenji, hiển nhiên là đồng ý Chronos cách nói.
"Hừ! Các ngươi ngẳn cản ta không sợ bị ý chí lực tiêu diệt sao? Nhiệm vụ của ta là phong ấn nó lại không cho phép ra đời."
???
Cái quỷ gì.
Hai người hiển nhiên không tin tưởng Kenji cách nói, nếu như vậy thì tất nhiên bọn chúng tự khác biết không ngăn cản Kenji, thế nhưng không phải vậy, việc Kenji đang làm hoàn toàn không nằm trong đầu chúng.
Kết luận Kenji đang nói dối.
Ankhseram giọng trầm lại ánh mắt rít ra từng tia ánh sáng tím kì dị.
"Ngươi đang nói dối, bất kể thế nào nếu như ngươi dám động đến nó, đừng trách hai chúng ta vây công."
Kenji cũng không tùy tiện bị uy hiếp, khóe miệng lúc này cũng vểnh lên cười lạnh, đôi mắt cũng không chút yếu thế lạnh lùng đảo hai người.
"Thật lâu không có ai khiêu khích ta như vậy, nếu các ngươi tự tin như vậy liền có thể thử xem."
Lúc này trên trán Kenji ngờ tách ra quang mang, một tia lam sắc kì bí con ngươi tỏa ra ánh sáng kì bí đảo qua hai người.
Ma nhãn mở ra, sinh mệnh hai người ngay lập tức hiển hiện ra ngoài, kể cả Ankhseram cai quản sinh tử cũng không ngoại lệ đều hiện trước mắt sinh tử tuyến.