Cố gắng thoáng qua đọc lấy vùng này thế giới hết thảy thông tin, Kenji lại thêm một lần nữa thở ra một ngụm dài.
Xem ra tính toán cũng không đến mức quá sai lầm, Erza nhìn như vậy nhưng vẫn là cấp S mà là vừa lên cấp không lâu trước đó, cấp S cũng phân chia mạnh yếu, tỉ như Gildarts cũng cấp S thế nhưng đánh được cái cấp S Erza.
Belserion bấy lâu không có động tĩnh, nghĩ đến hẳn là Erza chưa có bao giờ gặp nguy hiểm tính mạng lần nào, tính toán cũng không đến bao lâu nữa đâu.
Erza , Natsu , cốt truyện còn bốn năm nữa mới bắt đầu khởi chạy, bất quá những thứ này Kenji cũng không quan tâm, cái quan tâm nhất hiện tại chính là làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ, lần này hệ thống nhưng giao cho một bài tập khó đây.
Bản thân tín ngưỡng đã lưu truyền rất nhiều nơi, Bosco cũng đã trải rộng khắp đất nước rộng lớn, còn cả gia tộc của Anna cũng tương tự như vậy, thế nhưng tất cả nhiêu đó vẫn chưa đủ.
Đảo bước loay hoay thình lình ngừng suy nghĩ, đập vào mắt chính là chữ Fairy tail to tướng ở đó.
Ý chời a, thế nhưng có vẻ như chưa đến lúc đâu.
Hướng Fairy tail nhìn một lần Kenji mang theo vẻ mặt có chút vô cảm xoay người rời đi, vì bản thân mục đích thế nhưng vô tình làm đảo lộn những chuyện đáng lẽ không nên sảy ra.
Kenji sát phát quả đoán không có lòng dạ bồ tát gì đó, thế nhưng những người Kenji tính toán hầu như hết thảy đều là những nhân vật bản thân ưa thích, có lẽ Mavis biết được sẽ trách ta đi, dù sao Mavis coi Fairy tail tựa như nhà, các thành viên trong đấy lại tựa như những đứa con ruột vậy.
"Đi theo lâu như vậy cũng nên ra đi a."
Ngồi tại treo leo vách núi nhìn xuống phía dưới cả thành thi, Kenji bất ngờ há miệng nói một tiếng, cũng theo lời nói đó một bóng mờ đằng sau cây cũng chui ra ngoài.
"Thanh niên, không biết được ngươi vì cái gì nhìn lấy Fairy tail lại như vậy bỏ đi."
Người đến không phải ai khác chính là hội trưởng đời ba Makarov.
"Chưa đến lúc gặp, thế nhưng sớm thôi..."
"..."
Trầm mặc hồi lâu rốt cuộc Makarov không nhịn được hỏi lấy một câu.
"Cậu cũng là ma đạo sĩ sao?"
"Không phải." Kenji thừa nhận rất thẳng thắn, Kenji xưa này chưa từng nhận mình là bất kì cái gì chức nghiệp, ma thuật cũng chỉ là thuận tay nên sử dụng mà thôi, nếu nói rõ ra thì Kenji nên nói bản thân là yêu tộc, thế nhưng thế giới này cũng không có khái niệm yêu tộc, nói rõ ra thì thế giới này đối với yêu tộc hoàn toàn mù tịt.
"Vậy thì kì lạ ta rõ ràng nhưng không cảm nhận được chút nào ma lực trong người cậu, thế nhưng trực giác nói cho ta biết cậu rất mạnh..."
"Những thứ cảm giác chưa chắc đã đúng, tận mắt nhìn, tận tai nghe, tận tay cảm nhận đôi khi vẫn còn sai, vậy thì làm sao có thể tin tưởng trực giác đây?"
Kenji khóe miệng cong lên cười nhạt một cái nói, vừa vặn cùng tên nhóc này nói chuyện cũng vui.
Makarov cũng kinh ngạc vì Kenji nói lời ấy, những lời ấy có thể từ một thanh niên nhìn qua khoảng tuổi nói được ra sao? Nếu thế thì đích thật người này từng chải rất nhiều đây.
"Trực giác đôi khi chỉ phản ánh bằng trí óc, nhưng đôi lúc cũng từ tim ta cảm nhận không phải sao?"
Nói Makarov thân thể già nua bé nhỏ đứng trước mặt Kenji đưa tay lên ngực cười nói, hắn thoải mái như vậy vì không cảm giác được Kenji không có ác ý, sở dĩ phát hiện Kenji nhìn cửa hiệu Fairy tail thở dài rời đi nên cố ý đến cùng trò chuyện mà thôi, thực tế chứng minh Kenji cũng muốn nói chuyện.
"Trái tim sao? Nếu như vậy nếu như một loài sinh vật không có trái tim thì phải như nào mới có thể cảm nhận?"
"Không có trái tim...không biết rằng trái tim đã chết hay là thực sự không có trái tim đâu? Nếu như vậy ta sẽ dùng linh hồn, linh hồn sẽ nói hết thảy."
"Thú vị thật, cũng đã một khoảng thời gian khá lâu không tìm được ai như ngươi nói chuyện, từ lâu rồi a, trăm năm, ngàn năm...hai ngàn năm...có lẽ chỉ có Yoshimura cùng Mihawk với Rayleigh đi..."
Nghe những lời này Makarov không khỏi trấn động, trời ạ...người này rốt cuộc là bệnh hay thực sự là lão quái vật...nhưng nhìn không có vẻ như là bệnh a, nếu vậy người này rốt cuộc là ai... Tê!!!
Kenji cũng không để ý Makarov biến hóa, bản thân nhưng nghĩ lại ba người kia, hẳn là liên quan đến chim thì phải, Cú, Diều Hâu, minh vương...minh vương hẳn là quạ đi.
Cuối cùng Kenji đứng lên nhìn Makarov cười một cái, ngón trỏ duỗi ra hướng Makarov một điểm.
Makarov nào biết được biến cố này, tránh cũng không kịp tránh trực tiếp một tia sáng thẳng hướng mi tâm mà xuyên vào.
?? Không có chút nào sảy ra, thế nhưng vì sao cảm giác thân thể càng thêm khỏe thêm.
"Ngươi!!"
Nhìn ra nơi nào còn có Kenji bóng dáng nữa, có chăng chỉ một âm thanh vẫn còn vang vẳng trong không gian rộng lớn tĩnh mịch này.
"Mavis có như ngươi một tên học trò cũng không sai, cố gắng lên...ah cảm ơn ngươi đã giúp chăm sóc Erza."
Là hội trưởng không sai, hắn đồng thời cũng là học trò của Mavis, nói thế nào Makarov bối phận cũng phải gọi Kenji một tiếng sư tổ cho nên giúp một chút cũng không phải là không thể nào, ban cho một ít ma lực đồng thời sinh mệnh lực là điều dễ làm nhất cũng coi như thay Mavis cùng Zera một chút gánh nặng.
"Rốt cuộc là thần thánh phương nào, vì sao lại giúp mình chữa khỏi bệnh xương khớp lâu năm, hắn cùng Mavis có quan hệ xem như cũng không phải xa lạ, hơn nữa hắn còn biết Erza, thế nhưng rốt cuộc có quan hệ gì đây, có lẽ nên trở lại hỏi Erza một thoáng."
Makarov ánh mắt xa xăm nhìn xuống phía dưới vách núi, lại thẳng mắt nhìn đang sừng sững bang hội Fairy tail, trong ánh mắt nhiều thêm vẻ vui mừng yêu quý, bất giác nụ cười cũng hiện lên.
Lấy ra gương soi, Makarov rốt cuộc giật mình la miệng tiếng.
"Ah!! Đây là ta sao?? Là ban nãy người kia thủ đoạn, trời ạ."
Makarov hắn nhìn thấy gì? Rõ ràng khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn thế nhưng bây giờ khuôn mặt đã so trước đó trẻ thêm không ít, chí ít là mất đi vài sợi nếp nhăn rồi, nhìn chỉ tựa như năm chục tuổi.
Kenji cũng không dừng lại, bản thân còn một vài chuyện cần làm, trước tiên trở lại gia viên rồi nói, dù sao trước đó từng đáp ứng vài người cho đến thế giới khác dạo chơi, mới đến thế giới này còn loạn nên không có cơ hội, những năm này đã ổn định hơn rất nhiều có vẻ như đây cũng là lúc.
Trở lại gia viên, Kenji gọi ra Naori đám người, những người này ở thế giới Naruto, một thế giới kém hiện đại nhất cho nên chí tò mò cũng cao nhất, bởi vậy muốn đến kiến thức thế giới khác cũng là lẽ đương nhiên.
Lần này đi ra vài người, còn những người kia dường như không hứng thú ra ngoài, vẫn thật thà ưa thích ở trong gia viên cùng các chị em giải trí hoạt động thể thao.
Những người đi ra cũng là Shinobi thế giới, Naori, Kushina, Mikoto, Kurenai, Yugao, Hinata cùng Hanabi và cả Konan.
Lần đầu ra ngoài vẫn còn thật tò mò, đám người rất nhanh bị khung cảnh xung quanh đánh tỉnh. Kenji cũng có chút bất đắc dĩ, Fairy tail thế giới hiện đại quá lắm cũng chỉ hơn Shinobi một chút mà thôi.
Trước tiên tìm một nơi để ở lại trước đã, thần điện hai tên kia trí tò mò lẫn độ cà khịa khá mạnh, không thích hợp ở.
Đây rồi.
Kenji nhìn thấy bề mặt bãi biến trống rỗng, nhà dân cũng không có thế nên quyết định nơi đây làm trụ sở sau này đám người lui tới, hơn nữa ở đây cùng với hòn đảo Tenrou cũng không quá xa.
Naori nhìn đến Kenji đã tìm thấy thích hợp địa điểm cũng không đợi Kenji ra tay, ánh mắt lóe lên Rinnegan phát động.
Ngay sau đó trên mặt biển bắt đầu bốc lên từng đám bọt, kế theo đó từng viên khổng lồ đá tảng bắt đầu ùng ùng mà bay lên, từng khỏa từng khỏa lên cao vút hợp lại ép thành một viên khổng lồ tinh cầu.
"Địa bộc thiên tinh xem ra đã thành thục sử dụng."
Kenji mỉm cười khen một tiếng, dẫn theo tám người bay thẳng lên bề mặt viên tinh cầu mini, nói rằng mini nhưng diện tích cũng không phải quá nhỏ.
Kushina đặt chân lên một khắc, sinh cơ bừng bừng tỉnh dậy, một vòng tròn ma thuật tỏa ra tứ phía bao phủ bề mặt tinh cầu, bắt đầu từ đó một thảm thực vật mini bao phủ, tức khắc viên tinh cầu tràn ngập màu xanh tươi mát.
Kenji từ đầu chỉ trứng kiến cười cũng không có ý định can thiệp, rốt cuộc thì những người này trải qua quá trình tham khảo tiến bộ rõ rền rệt.
Lúc này Konan lại động, từng mảnh giấy nhiều đến vài tỉ tờ bắt đầu phầm phập bay lên tựa như những cánh chim, rất nhanh chính là dựa theo đó sắp xếp chỉnh tề hoàn thành một lâu đài khổng lồ.
Tất nhiên vì chất liệu là giấy, cho nên lúc này Kenji không trợ giúp cũng là không được, chỉ thấy tay điểm nhẹ xuống, tiếng tách tách bắt đầu vang lên, từng miếng giấy bắt đầu bị tinh thể hóa, chất liệu lần này nhưng là kim cương.
Hoàn tất công việc.
"Coi như là thủy tinh cung, ha ha."