“Ngươi muốn gia nhập tổ chức của ta?!”
Hai người Mochizuki lại bất ngờ một lần nữa trước câu nói của hắn.
“Đúng vậy …” Nagami mỉm cười.
“Không đùa đó chứ … ngươi có biết đây tổ chức phi pháp một khi bị phát hiện thì mọi người đều sẽ gặp nguy hiểm hiểu điều dó không?”
“Dù vậy ngươi vẫn muốn tham gia.”
Mochizuki bất ngờ nhìn một cái rồi, rồi sau đó gương mặt hiện ra sự nghiêm túc nói đôi mắt cũng vừa quan sát nét mặt của hắn.
“Đúng.” Nagami đơn giản một từ với nụ cười tự tin trên môi với một khí chất đặc biệt tạo nên một mi lực vô hình làm cho Fiona nhìn thấy bất giác nhìn ngẩn người.
“… Ngươi biết đấy, đột nhiên có một người đến đồi gia nhập vào tổ chức của họ chưa qua kiễm tra là chưa được mà phải không?”
“Tất nhiên …”
“Và thứ hai làm sao ta biết ngươi không phản bội đây.”
“Hùm… cái này … để xem … khó chứng minh quá, thôi thì trả lời đơn giản vậy … thời gian sẽ chứng minh, còn nếu không các vị có thể cho thuốc…”
Nghe ông nói thế liền hiểu cần kiếm tra khả năng của hắn và thứ không phản bội tổ chức nên Nagami đâm chiêu vài cái rồi mỉm cười nói rồi định bồi thêm câu sau thì chủ tịch liền cắt ngang.
“Không … câu trả lời lúc này đã coi như ta chấp nhận rồi…Chào mừng đến với tổ chức Blach Label.” Mochizuki liền lắc đầu mỉm cười nói nhìn hắn nói, rồi ông dùng tay đẩy xe lăn đến trước mặt hắn đưa một tay ra cười nói.
Nagami cũng mỉm cười đứng lên đi tới trước mặt ông bắt tay.
Sau đó Nagami và Mochizuki trao đổi về cách làm việc tổ chức một chút rồi ông bảo mai hắn hãy quay lại và chuẩn bị tinh thần kiễm tra thực lực, hắn liền vui vẻ đồng ý tạm biết hai người.
“Bác sĩ sao ông lại chưa điều tra hắn mà đồng ý rồi, lỡ như …”Fiona lúc này nhìn hắn bước ra khỏi phòng chủ tịch không lâu liền hỏi chỉ là đang nói thì ông đưa một tay lên ngăn lại.
“Ta cũng chẳng biết nữa … nếu nói công tâm thì ta nhìn hắn cũng chẳng giống người xấu, trước khi ta thành lấp tổ chức thì ta chỉ là bác sĩ của một nhóm lính đánh thuê mà thôi.”
“Nhưng trải thăng trầm của cuộc sống và mặt trái của xã hội thì ta chán nản quay về đây thành một bệnh viện cứu người mà thôi, nhưng rồi tại nạn xảy ra ở đó con trai ta và bạn nó mếm chết trong vụ đánh bom lần đó.
“Lúc đó ta chẳng biết làm sao cả thì gặp phải hắn, người này vừa nghe bọn trẻ và bệnh nhân vần còn trong đó thì không do dự nhảy vào cứu, nhưng hắn chỉ cứu được hai đứa trẻ đã vậy trên lưng còn bị thương nặng nữa.”
“Ta ban đầu chỉ quan tâm đến hai đứa trẻ mà không hỏi gì đến hắn cả, rồi ôm hai đứa trẻ chạy đi cấp cứu để lại thiếu niên ấy đứng đó nhìn, người không biết đâu ngày đó dù ta đang chạy đi vẫn quay lại nhìn hắn một lần thì thấy thiếu niên ấy vẫn mỉm cười không hề bị thương phía sau mà biến sắc, nụ cười đó như in vào lòng ta vậy.”
“Vì vậy hôm nay gặp lại hắn ta rất vui mừng, chỉ là không ngờ hắn biết đến tổ chức của ta mà còn muốn gia nhập lúc đấu ta còn hơi bối rối một chút, nhưng nhìn thấy nụ cười tự tin ngày đó làm ta không do dự mà đồng ý… nói vậy ngươi hiểu rồi chứ … còn nếu ngươi không tin hắn thì ta cũng hiểu dù sao vấn đề an toàn của mọi người trong tổ chức rất quan trọng.”
“Nếu ngươi muốn có thể đi điều tra về hắn cũng được.”
Mochizuki lúc này đẩy xe tới cửa kính nhìn bên ngoài một bầu trời trong xanh kia thở dài một cái rồi nói nhớ lại hồi ức mười nắm trước một thiếu niên trẻ tốt bụng lao vào cứu con mình đầy thương tích đi ra.
Làm cho Fiona kế bên nghe mà giật mình và ngạc nhiên trước hành động tốt bụng của hắn, càng nghe càng im lặng rồi chẳng nói gì.
Nói đến cuối cùng liền quay về phía nàng nói.
“Ta hiểu cảm xúc của ngài … nhưng ta vẫn sẽ điều tra một chút cho an toàn mong ngài hiểu cho ta.” Fiona suy nghĩ thật lâu rồi nói, mặc dù hắn có hành động tốt nhưng nàng cũng cần một chút thông tin vì đây an toàn của mọi người.
“Umh … đi thôi.” Mochizuki gật gù một cái.
Fiona liền cúi đầu chào bước đi làm việc của mình để lại ông một mình nhìn Nagami bên dưới bước đi.
…
“Ài … vẫn không thấy họ được, chỉ gặp được Hitsugi đùa giỡn vài câu.”
Nagami lúc này bước khỏi bệnh viện hơi thật vọng một chút rồi mỉm cười vui vẻ bước đi tiếp tục tham quan thành phố và chuẩn bị ngày mai gặp các mỹ nữ xinh đẹp và làm việc chung với họ.
Chỉ là Nagami cũng đang kinh hãi trong lòng phải biết một năm trước hắn du hành qua thế giới này một lần rồi quay về và giờ quay lại nữa đã là mười năm sau hỏi sao không bất ngờ cho được.
Hay nói cách tỉ lệ thời gian giữa hai thế giới là : và nếu hắn ở lại đây bốn mươi năm thì bên kia
chỉ mới bốn năm mà thôi một kết quả vô cùng bất ngờ.
Càng nghĩ càng hưng phấn vui vẻ, nhưng đương nhiên hắn không có bị điên mà ở đây bốn năm đâu.
“À hình như ngày đó ban ngày cứu một đôi thiếu niên thì không lâu cứu được một bé gái bị tại nan với anh của mình và bên đêm lại cứu một đôi thiếu nữ thì phải.”
Nagami lúc này đi trên đường nhớ tới ban ngày khi hắn cưu đôi thiếu niên xong liền tim chỗ dùng linh lực chữa thương rồi đi chơi trong thành phố thì gặp nhưng kẻ doanh nhân tàn ác thì giết chúng và lấy hết số tiền chúng giữ hơn vài tỷ rồi tiếp túc đi chơi.
Lúc đó hắn gặp phải một vụ tại nạn xảy ra giữa đường đó là một thanh niên và một bé gái, hắn đã hỗ trợ đem cả hai đến bệnh viện nhưng người đó vừa lên giường đã chết chỉ còn lại thiếu nữ kịp thời được cứu chữa.
Đến đêm gặp một căn nhà bị cháy có một thiếu nữ đang đứng bên ngoài khóc lóc nếu hắn tới trễ một chút có lẽ nàng đã nhảy vào trong đó, thế là hắn ổn định thiếu nữ rồi nhảy vào trong đó giải cứu được một bé gái tầm năm sáu tuổi gì đó đi ra làm thiếu nữ vui mừng phát khóc.
Thì tự nhiên nhảy ra một tên tự nhân là bác sĩ của hai cô bé muốn mang chúng đi thì bé gái bất ngờ nói hắn là kẻ muốn giết nàng làm cho thiếu nữ chấn động nhìn tên đó với không tin được, tên bác sĩ đó hình như bị lộ liền có định giết ba người diệt khẩu thì bị hắn giết chết.
Sau đó hắn đưa hai cô bé về ngôi nhà lúc trước của mình rồi quay về thế giới tử thần.
Còn hắn tại sao đột nhiên làm việc tốt giải cứu như thế vì thứ nhất muốn thử năng lực của bản thân sau khi rèn luyện ở nhị thứ nguyên và thứ hai cũng thử xem hành đồng cứu người đó một lần nữa có cho hắn lợi ích và bất ngờ như lúc đầu cứu người ở thế giới trước không.
Nhưng bây giờ hắn hài lòng tốt của mình, nhớ cứu đôi thiếu niên hắn dễ dàng tiếp cận được tổ chức Blach Label và giai nhập làm việc cùng các mỹ nữ xinh đẹp.
“Thật tuyệt … đúng là đôi khi làm người tốt cũng được lợi ích bất ngờ.” Nagami liền tươi cười bước đi tìm một khách sạn nào đó ở tạm cho ngày mai gặp họ.
…
“Bác sĩ.”
Lúc này trong bệnh viên ở phòng chủ tịch Fiona đã cầm trong tay một chiếc laptop bước tới trước mặt Mochizuki.
“Là ngươi đó à … sao rồi tìm được gì thông tin của Nagami không?” Mochizuki không quay đầu lại hỏi.
“Thiếu niên Nagami ấy không có bất cứ thông tin gì cả, cứ như đột nhiên xuất hiện vậy.” Fiona lúc này vô cùng bất ngờ nói với ông.
“Không một chút gì cả?” Mochizuki bất ngờ quay người nhìn nàng với gương mặt kinh ngạc.
“Đúng vậy … tuy nhiên ta là có hai đoạn phim ghi hình rất thú vị mười năm về trước.”