Đoàng đoàng!
Vào ban đêm, không gian trong xe tối đen, nguồn sáng duy nhất những ánh lửa phun ra từ nòng súng của các võ sĩ, một nữ hài đang lặng yên nhìn xem bọn họ, thầm nghĩ.
Càng lúc tiếng súng càng dày đặc, xem ra đàn kabane lần này khá đông, mình có nên giúp họ không?
Nếu như để người ngoài biết được ta nghĩ của cô bé, có lẽ họ sẽ nghĩ cô bé điên rồi! Kể cả một võ sĩ được trang bị súng đều có khả năng chết bởi kabane, một bé gái như vậy thì làm được gì cơ chứ?
“Đừng can hiệp vào chuyện của họ.
Họ sẽ tự xử lí được thôi.” Nhưng có vẻ người đàn ông bên cạnh cô bé không nghĩ vậy, ông ta mở miệng, giọng nói lạnh lùng chỉ đủ lớn để cô bé nghe.
Cô bé nghe vậy đành từ bỏ ý nghĩ trợ giúp của mình, từ từ nhắm mắt lại.
Còn một lúc nữa mới tới cứ điểm tiếp theo, cô bé dự định chợp mắt một lúc.
Không chỉ cô bé, tất cả mọi người trên toa xe này đều làm như vậy.
Có lẽ đối với bọn họ, việc ngủ trong tiếng súng bắn và tiếng gào của kabane đã quá quen thuộc, khiến họ không còn sợ hãi nữa!
Tuy nhiên, đó chỉ là khi họ đang ở trong một chiếc xe vững chắc hoặc một cứ điểm thôi! Nếu vòng bảo hộ của họ bị phá vỡ thì sự sợ hãi sẽ lại lấn át mọi thứ!
Trở lại với cô bé, khi cô nhắm mắt chưa được bao lâu thì một điều kì lạ xảy ra.
GÀOOOOOO!
Tiếng gào của kabane bỗng nhiên lớn lên, giống như có một thứ gì đó khiến chúng phấn khích, giống như dã thú nhìn thấy con mồi ngon nhất trần đời này vậy!
Cô bé nhíu mày, dù theo lý thuyết thì trong trạng thái hưng phấn tột độ như vậy thì lũ kabane sẽ kinh khủng hơn nữa chứ! Nhưng mà thông qua mùi của bọn nó, nàng có thể khẳng định số lượng lũ kabane đang giảm mạnh, hơn nữa nhìn gương mặt kinh ngạc của những võ sĩ thì không có vẻ gì là do bọn họ làm cả!
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Trong lúc nàng đang thắc mắc thì tiếng của đàn kabane lập tức biến mất, để lại sự yên tĩnh cho khu vực này.
Ngay lúc những võ sĩ vừa thả lỏng thì…
Ầm!
Một cánh tay xuyên qua tầng bọc thép của chiếc xe xuất hiện trước mặt họ! Nó cầm lấy chốt khoá cửa, mở ra!
Tất cả mọi người lấy lại tinh thần, võ sĩ chĩa súng vào cánh cửa, kể cả cô bé cũng chuẩn bị chiến đấu!
Ngay lúc mọi người căng thẳng đề phòng thì cánh cửa mở ra, đằng sau đó là một cậu thiếu niên, mọi người lại ngây người.
Sao trên đời này lại có người đẹp tới như vậy?
Cô bé khi cũng nghĩ như vậy, nhưng còn thêm một câu nữa.
Thơm quá!
…
Trở lại một lúc trước, Yozora đang tiếp cận con tàu, hắn nhíu mày.
Đàn kabane này lên tới mấy chục con, hơn nữa từ đằng xa còn đang kéo tới thêm, nếu tiếp tục như vậy thì con tàu sẽ không chịu được mất!
Đúng lúc này, Yozora đã tiếp cận con tàu, bọn kabane đó bỗng dưng hưng phấn lên, sau đó chuyển mục tiêu từ con tàu sang hắn!
“Đệt!” Yozora mệt mỏi, đây không phải là lần đầu tiên chuyện này xảy ra.
Có lẽ là do đẳng cấp sinh mệnh của Yozora cao hơn mà bọn kabane này rất thích hắn, đối với bọn quái vật sống bằng bản năng như bọn nó thì chỉ quan tâm tới độ ngon miệng thôi, nào có quan tâm tới chênh lệch sức mạnh của hai phía!
Yozora thở dài, hắn rút hai khẩu súng ra từ Bảo Tàng Vô Hạn.
Đây là một trong những vũ khí mà Yozora phát triển trong hai năm qua, hắn lười đặt tên nên cứ gọi là Súng Ổ Quay đi!
Súng Ổ Quay có ngoại hình như tên, là một khẩu súng lục ổ quay với toàn thân là màu đen, nòng súng chiếm tới hai phần ba chiều dài của khẩu súng, ổ quay hình trụ đều của nó có thể lắp được sáu viên đạn cùng lúc! Đặc biệt, khẩu súng này không sử dụng đạn thường mà sử dụng đạn linh lực, cho nên ổ đạn của nó không chứa đạn để bắn, mà là loại vật phẩm hình viên đạn có tác dụng thêm thuộc tính là cho đạn linh lực!
Để đối phó với kabane, cả sáu lỗ đạn đều được lắp Đạn Xuyên Thứ, giúp cho đạn linh lực có lực xuyên thấu mạnh hơn.
Với cả sáu lỗ đều là Đạn Xuyên Thứ thì đừng nói là trái tim được tráng một lớp thép mỏng của kabane, kể cả lớp sắt nguyên chất dày m cũng có thể dễ dàng bị đâm xuyên!
Hơn nữa, đây là sản phẩm kết hợp giữa khoa học và huyền học, với bộ gia tốc được tích hợp ở nơi mà đạn linh lực được hình thành, cộng với với chiếc nòng được phụ ma của mình, một viên đạn bình thường bắn ra từ Súng Ổ Xoay có thể đạt tới mach ! Gấp gần lần tốc độ ra nòng bình thường! Đồng thời lực sát thương cũng hơn cả một khẩu súng trường chống tank!
Dựa vào khả năng của mình, Súng Ổ Xoay đã trở thành một trong những vũ khí mà Yozora yêu thích nhất! Đương nhiên là không phải do hai tay hai súng, một phát một em nhìn ngầu rồi! Chắc chắn không!
Yozora giơ hai khẩu súng về phía kabane, truyền linh lực vào.
Những đường vân trên khẩu súng bắt đầu phát sáng lên, đó là những thuật thức có tác dụng ngưng tụ đạn mà hắn đã khắc lên! Bộ gia tốc cùng với thuật thức gia tốc ở nòng súng cũng bắt đầu hoạt động.
Sau đó, Yozora bóp cò.
Vút!
Không có tiếng nổ như những khẩu súng bình thường, chỉ có tiếng xé gió do viên đạn bay trong không khí!
Viên đạn này có hình mũi khoang nhỏ, xoay tròn với tốc độ chóng mặt, tạo thành lực xuyên thấu đủ để xuyên thủng cả thứ sắt thép cứng rắn nhất!
Gần như cùng lúc được bắn ra, viên đạn đã chạm tới mục tiêu của nó, trái tim của con kabane dẫn đầu.
Trái tim có màng bọc của nó không ngăn được viên đạn dù chỉ một giây, viên đạn lập tức xuyên qua nó như thể xuyên qua một miếng đậu phụ vậy!
Thậm chí, nhờ đường bắn đã được canh chuẩn mà viên đạn còn xuyên qua , con kabane nữa mới đâm xuống đất, tạo thành một lỗ sâu không thấy đáy!
Nếu như không phải Yozora lo lắng viên đạn sẽ bắn trúng chiếc xe lửa kia thì viên đạn đó có thể bắn xuyên qua phía sau đàn kabane cũng được!
Yozora thấy vậy lập tức nhảy lên trời, tháo một nửa số Đạn Xuyên Thứ ra khỏi hai khẩu súng, thay vào đó là Đạn Phân Chia!
Đạn Phân Chia, công dụng như tên, có thể làm một viên đạn linh lực phân ra thành nhiều viên khác!
Chỉ thấy Yozora liên tục nã súng, mỗi viên đạn lại chia ra thành nhiều viên đạn nhỏ, tạo thành một cơn mưa rửa trôi những con quái vật ở bên dưới!
Chưa đầy giây, tất cả kabane đã bị tiêu diệt, để lại chiến trường với đầy rẫy tàn thi và lỗ thủng!
Sự kết hợp giữa Đạn Xuyên Thứ và Đạn Phân Chia đã biến Súng Ổ Quay trở thành một món vũ khí tàn sát kinh khủng!
“Xong rồi.
Chuẩn bị chào hỏi thôi.” Do phải xử lí kabane nên bây giờ chiếc xe lửa kia đã đi được khá xa rồi, Yozora liền đuổi theo.
Chỉ trong nháy mắt, Yozora đã đuổi kịp xe lửa, nhìn vào một nơi có vẻ là cửa xe, hắn nhảy lên bám vào đó!
Đây là một loại ứng dụng của linh lực hệ lôi, hắn tạo ra tĩnh điện ở tay và chân của mình, điều này giúp Yozora có thể bám chặt vào những thứ làm bằng vật liệu kim loại!
“Nếu bây giờ mà gõ cửa thì không hợp cho lắm nhỉ?” Yozora suy nghĩ.
Thử nghĩ ngươi đang ở trên một con tàu với tốc độ km/giờ mà tự nhiên có người gõ cửa xe thì ngươi có dám mở không?
Cho nên là…
Hắn lựa chọn phá khoá!.