Sắc mặt Ikoma đại biến, đó với âm thanh này hắn không thể nào quen thuộc hơn được nữa!
Vào đêm hôm đó, sự xuất hiện của âm thanh này đã khiến cho Ikoma mất đi tất cả, sao có thể quên được cơ chứ?
Đây là tiếng gào của kabane!!
Chả lẽ kabane đã xâm nhập được vào trong cứ điểm!?
Vừa nghĩ tới đây, sắc mặt của Ikoma càng xấu hơn nữa.
Chả lẽ lại một lần nữa mất đi tất cả sao?
Không! Lần này sẽ không như vậy nữa!
Với sức mạnh mới này, mình nhất định sẽ không như ngày hôm đó nữa!
Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Ikoma ngay lập tức cầm Tsuranuki Zutsu, chuẩn bị đi chiến đấu với kabane!
Nhưng ngay khi Ikoma đi tới cửa thì…
Ầm!
Một con kabane phá cửa xông vào!
Vốn không phải là một chiến binh lão luyện gì, cho nên Ikoma vì bất ngờ mà không thể kịp thời làm ra phản ứng.
Kết quả…
Phập!
Hắn bị kabane cắn trúng bả vai!
“Ách!” Cố nén đau đớn truyền lại từ bả vai, Ikoma gác họng Tsuranuki Zutsu ngay trái tim của con kabane đó và bóp cò.
Phanh!
Tiếng nổ vang lên, kèm theo đó là trái tim của con kabane tán thành mảng vụng!
Tuy nhiên, Ikoma lại không cảm thấy vui mừng tí nào cả.
Nhìn vào vết thương của mình, hắn mê mang suy nghĩ.
Chả lẽ phải chết ở đây sao? Mình còn chưa làm được gì cơ mà?
Nhưng chỉ trong giây lát, con mắt của hắn lại một lần nữa kiên định lên!
Không được từ bỏ! Mình còn lời hứa với em gái! Vẫn chưa trả ơn cho Yozora! Mình chưa thể chết ở đây được!
Nhưng phải làm cách nào?
Ikoma suy nghĩ, hắn bỗng nhớ lại một thứ mình đã nhìn lướt qua trong lúc đang nghiên cứu chế tạo Tsuranuki Zutsu!
Hắn ngay lập tức truy cập Omniscient, tìm kiếm thứ mình cần!
Quả nhiên, Ikoma ngay lập tức tìm ra thứ mình muốn!
“Trong quá trình biến đổi thành kabane, virus sẽ biến đổi cơ thể chúng ta để có thể chịu được nguồn năng lượng mà nó sinh ra.
Trong quá trình đó, một số bộ phận của cơ thể người sẽ bị vô hiệu hoá để virus có thể dễ dàng làm việc hơn, một trong số đó có não bộ.”
“Cho nên, chỉ cần có thể ngăn chặn virus trước khi nó kịp đi chuyển lên não thì con người vẫn có thể giữa lại ý thức và lý trí của mình.”
“Tuy nhiên, do đây chỉ là ngăn chặn chứ không phải là nghịch chuyển quá trình nên dù cho giữ lại ý thức và lý trí thì cơ thể của họ đã không còn là con người nữa, mà đã trở thành kabane! Hơn nữa vẫn có nguy cơ mất khống chế mà biến thành một kabane chân chính!”
“Khi này, họ được gọi chung với cái tên Kabaneri!”
Nhìn xem thông tin hiện ra trước mặt mình, Ikoma không hề chần chờ mà ngay lập tức chạy vào phòng chuẩn bị.
Tuy cũng sẽ bị biến đổi thành Kabaneri nhưng do sánh với mấy con quái vật kabane thì tốt hơn nhiều.
Ikoma không còn cách nào khác nên phải chọn cách này thôi.
Bỗng nhiên, Ikoma cảm thấy bả vai mình toả ra một lượng nhiệt kinh khủng!
Qua mặt nhìn, chỉ thấy vết thương đó đã bất đầu biến thành màu xám, những đường văn phát sáng bắt đầu lan rộng ra, từ đó toát ra hơi nước nóng hổi!
Không phải chứ!
Ikoma trợn tròn mắt, sau khi bị cắn thì sẽ bị biến đổi trong khoảng ba ngày, ai biết được hắn lại tới sớm như vậy cơ chứ!
Không còn thời gian chuẩn bị, Ikoma liền chạy tới chỗ lúc trước dùng để treo mục tiêu thí nghiệm.
Lấy một sợi dây vòng qua cổ mình, sau đó lấy vài miếng sắt che lên những chỗ gần bả vai, cuối cùng lấy một chiếc đai thắt chặt thì vai trái xuống sườn phải!
Ngay khi hoàn thành, nhiệt độ của vết thương cũng đột nhiên lên cao, sự biến đổi được thúc đẩy lên một mức độ mới!
Cắn chặt răng, Ikoma biết mình không thể đợi được nữa!
Đưa tay ra, gạt cần!
…
Một con đường, so sánh với khung cảnh lửa cháy thao thiên, tiếng hét thảm ở muôn nơi trong khu vực dân cư thì con đường này yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Trên con đường đó, có một thiếu nữ đang chạy với một tốc độ khiến người trưởng thành cũng phải chịu thua, trên một một đôi guốc sắt nhìn là biết không phải sinh ra dành cho việc chạy!
Thiếu nữ đó chính là Mumei, hiện giờ nàng đang suy nghĩ.
Không phải là cách sống sót rời khỏi căn cứ này, không phải là tung tích của đồng bạn mình, cũng chả phải lí do kabane có thể xông vào cứ điểm.
Mà là…
Không biết Yozora có an toàn không?
Mumei lo lắng.
Dù nàng đã nhìn thấy được khả năng dùng súng của Yozora nhưng Kabane chưa bao giờ là thứ có thể sử dụng sức một người chống lại cả!
Mumei lo lắng Yozora vì không địch lại số lượng của kabane mà chết, nàng không muốn hắn chết!
Ngay khi Mumei đang suy nghĩ thì một con kabane xuất hiện phía trước!
Không do dự, Mumei liền giơ chân ra đá!
Phanh!
Nhờ vào sức mạnh của một Kabaneri cùng với chiếc guốc được mài sắt phần đế mà đầu của con kabane đó liền bị tách ra khỏi cổ, cơ thể ngã xuống.
Tuy vậy, do lực đá quá mạnh mà phần đế của chiếc guốc cũng ghim sâu vào cột gỗ gần đó, Mumei thử dùng sức rút ra nhưng không thành!
Mumei thở dài, đành phải bỏ đôi guốc lại mà đi tiếp.
…
Mumei không biết hành động nãy giờ của mình đã bị người mà mình “thầm thương trộm nhớ” thấy được.
Yozora hiện giờ đang đứng trên đỉnh của một ngọn tháp canh, nhìn thấy biểu cảm đáng yêu của Mumei khi không rút được chiếc guốc ra, hắn cười nhẹ.
Giơ súng, bắn!
Bang!
Sưu!
Viên đạn bằng một độ kinh khủng, bay qua gần như nửa toà cứ điểm rồi xuyên thủng tim của một con kabane đang chuẩn bị cắn người!
Người kia không biết được chuyện gì vừa xảy ra, chỉ biết cắm đầu chạy tiếp!
Đây là lí do mà hiện giờ Yozora đang đứng trên đây, để có thể dễ bắn hơn thôi!
Bằng vào linh hồn lực của mình, Yozora có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ đang diễn ra trong toà cứ điểm này, từ đó hành động để giảm thiệt hại về nhân mạng xuống!
Nếu như mình chỉ là người bình thường thì chắc giờ cũng đang chạy trối chết nhỉ?
Nhìn cảnh tàn phá bừa bãi phía dưới, Yozora bất giác cảm khái.
Từ một người bình thường không có gì lạ đến cường giả có thể tuỳ ý thành thơi trong tai nạn như vậy.
Nói thật có vài lúc hắn cảm thấy không thật tí nào cả.
Bang! Sưu!
Dù đang suy nghĩ vẩn vơ nhưng hắn vẫn không dừng lại công việc trong tay, tiếp tục bắn tỉa từ xa.
Cũng gần xong rồi nhở?
Nhìn xem đám đông tụ tập ở Thiết Giáp Thành ngày một đông, Yozora thầm nghĩ.
…
“Xin tất cả mọi người hãy bình tĩnh! Không được chen lấn!” Ngồi trên lưng ngựa, Ayame hô lớn về phía đám đông.
Đáng tiếc, so với cơ hội để trốn thoát khỏi địa ngục trần gian này thì lời nói của một cô gái trẻ chả có tí công dụng gì cả!
Nhìn xem mọi người bỏ ngoài tai lời nói của mình, thiếu nữ cảm nhận được sự bất lực đang ngày càng lớn hơn.
Nếu phụ thân ở đây, ngài sẽ làm gì?
Ayame mê mang suy nghĩ, cha nàng trên đường chạy đã bị kabane tấn công, thành ra cái chức gia chủ bỗng dưng được trao cho nàng.
Cầm chặt lấy chiếc chìa khoá chủ của Thiết Giáp Thành, Ayame dần dần bình tĩnh lại.
Mình không thể như vậy được!
Mạng sống của mọi người đang phụ thuộc vào mình, phải mạnh mẽ lên!
“Kurusu, xin anh hãy xuất lĩnh những võ sĩ đi ra duy trì trật tự!”
“Vâng!”
Nhìn xem chủ tử của mình bình tĩnh trở lại, Kurusu thở ra một hơi, sau đó ngay lập tức thi hành nhiệm vụ.
…
Chỉ còn một chút nữa thôi.
Ayame thở dài.
Nhờ có những võ sĩ đi ra duy trì trật tự mà đám đông đã có thể bằng tốc độ nhanh nhất đi vào Thiết Giáp Thành.
Tuy nhiên, vào đúng lúc này, một đàn kabane bỗng dưng xông tới từ phía chính diện!.