“Ngươi đang là trò gì vậy!” Kurusu hét ầm lên, Yozora nghe vậy liền trả lời:
“A? Không phải ngươi đang nghi ngờ ta bị kabane cắn sao? Cho nên ta cởi áo ra cho ngươi xem thôi! Hay là cần cởi quần luôn?”
Nhớ tới người đàn ông ở ga tàu khi trước cũng chỉ mặc một chiếc khố, Yozora liền lấy tay rờ xuống quần! Xem ra hắn định cởi thiệt!
“Kh..Không cần đâu!”
Lúc này Ayame không chịu nổi nữa, liền lên tiếng ngăn hành động của Yozora lại.
Yozora nghe vậy liền lập tức dừng lại, hỏi:
“Chỉ như vậy là được rồi sao?”
“V..Vâng! Xin ngài hãy mặc áo vào!”
Ayame lúc này vẫn còn hoảng.
Từ bé đến ngoài Kurusu ra nàng chẳng tiếp xúc gần với một khác phải nào cả, mà bây giờ thì có người chuẩn bị thả rông ngay trước mặt của nàng! Ai đỡ cho nổi!
Yozora nghe vậy liền mặc áo vào.
Cái thân hình tuyệt mỹ đó liền biến mất, thay vào đó là thân hình nhìn giống như một học sinh cấp ba bình thường vậy!
Mumei thề với trời, đây là lần đầu tiên nàng thấy một điều phi logic như thế này!
“Xem ra cậu cũng đã có lựa chọn của mình rồi nhỉ, Ikoma?” Yozora đột nhiên quay sang hỏi Ikoma, đôi mắt thâm thuý như có thể nhìn thấu mọi thứ.
Ikoma liền giật mình, hắn biết Yozora đang chỉ cái gì, liền trả lời:
“Vâng!”
Đồng thời hắn cũng chú ý tới một việc.
Hai con mắt của Yozora lại có màu sắc khác nhau! Lúc trước đâu có như vậy!
“Tiền bối, mắt của ngài?”
Mọi người nghe thấy vậy liền chú ý tới mắt của Yozora.
Quả nhiên có sự khác biệt!
Tròng trắng của hắn trắng một cách thuần khiết! Không hề có bất kì một tí tạp sắc nào! Nhưng thứ đặc biệt hơn chính là phần đáng lẽ là tròng đen đó!
Bên mắt phải là cái đen tới tột cùng! Vượt qua bất kì màu đen nào từng xuất hiện! Không ai có thể diễn tả chính xác màu sắc đó là gì, chỉ có màu đen là thứ màu gần với nó nhất thôi!
Bên mắt trái thì cũng giống vậy, nhưng màu sắc thì lại đối nghịch hoàn toàn! Dù cho có tròng trắng là một màu trắng thuần khiết thì màu trắng của con mắt này còn hơn cả thế nữa! Khiến cho bất kì ai, kể cả kẻ mù màu, cũng có thể dễ dàng phân biệt ra hai sắc màu đấy!
Mọi người không hiểu cái cảm giác này là gì.
Mắt của họ nói đó là một màu khác, nhưng não bộ lại đinh ninh rằng đó là màu trắng và đen!
Giống như hai sắc màu đó đã hoàn toàn vượt quá khả năng nhận biết của con người!
“Yozora! Mắt ngươi bị sao vậy?”
Tỉnh hồn lại, Mumei liền lo lắng hỏi Yozora.
“Không sao hết! Đây là màu mắt tự nhiên của ta mà.” Yozora nhanh chóng khoát tay trả lời.
Nhưng có vẻ như Mumei cũng chưa tin, nàng liền nói tiếp:
“Ta nhớ hồi chiều hai con mắt của ngươi vẫn chỉ là màu nâu đen!”
“À! Cái đó là do ta đeo kính áp tròng đấy.”
“Kính áp tròng?” Mumei thắc mắc.
Đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy một thứ như vậy tồn tại!
“Ừ! Là một loại kính có thể đeo sát vào mắt.” Vừa nói, Yozora vừa lấy ra một chiếc hộp nhỏ và mở ra.
Bên trong đó đang chứa hai miếng thủy tinh hình tròn có màu nâu nhạt ở giữa.
“Chỉ cần lấy ra và đeo như thế này là xong!” Yozora lấy một miếng ra, đeo vào mắt trái của mình.
Tất cả mọi người kinh ngạc, sau khi Yozora đeo vào rồi thì cái màu trắng huyền bí kia liền biến mất! Thay vào đó là một màu nâu đen không thể nào bình thường hơn!
“Tuyệt quá!” Mumei kinh ngạc hô, Ikoma đứng kế bên cũng lia lịa gật đầu.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một thứ thần kì như thế này! Có thể dễ dàng thay đổi màu mắt của một người!
“Tại sao ngài lại cần phải đeo thứ đó vào?” Ayame thắc mắc hỏi.
Nhưng khi nói xong thì nàng bỗng hối hận.
Đó là vấn đề riêng tư của người khác! Mình hỏi như thế này thì không tốt lắm!
Ai ngờ, Yozora lại tháo kính áp tròng ra và trả lời:
“Chỉ là để che giấu màu mắt ban đầu thôi.
Nó nổi bật quá mà.”
Thử hỏi nếu như một thằng ất ơ không biết từ đâu chui ra xuất hiện trước mặt mình trong điều kiện tận thế như thế này, hơn nữa màu mắt của nó lại chả giống ai thì ngươi có tin tưởng được nó không?
Đáp án đương nhiên là không rồi!
Cho nên Yozora mới chế tạo ra một chiếc kính áp tròng đặc biệt để che giấu màu mắt của mình.
Ngay lúc Mumei đang định nói gì nữa thì Yozora bỗng nhìn về đường chính nói:
“Xem ra chúng ta chỉ có thể lên xe rồi nói chuyện tiếp rồi.”
Mọi người nghe vậy liền theo ánh mắt của Yozora nhìn lại.
Gào!
Có một đàn kabane đang chạy lại! Hơn nữa lần này còn đông hơn lần trước gấp mấy lần!
“Yomegawa-sama! Xin người hãy đi khởi động Thiết Giáp Thành! Bọn thần sẽ ở lại cản chúng!” Với tư cách là hộ vệ của Ayame, Kurusu liền nhanh chóng làm ra lựa chọn tốt nhất lúc bấy giờ!
Yozora hiểu điều này.
Trong lúc nói chuyện thì người dân cũng đã vào xe gần hết rồi, dù cho bọn kabane có đuổi tới thì cũng không kịp.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ muốn khởi động Thiết Giáp Thành cần một thời gian không ngắn!
Cho nên cần phải có người ở lại cản đàn kabane!
Nhìn xem Mumei cùng Ikoma cũng đã vào tư thế chuẩn bị chiến đấu, Yozora nói:
“Không cần căng thẳng đâu.
Để ta lo là được rồi.”
Hai người vẫn còn chưa hiểu gì thì Yozora đã bước lên phía trước, trên cả hàng phòng ngự của võ sĩ!
“Uy! Tên kia! Nếu ngươi không muốn chết thì mau lùi lại đi!”
Kurusu nhìn thấy hành động giống như tự sát của Yozora liền ngăn lại.
Nhưng đổi lại chỉ là một cái lắc đầu nhẹ nhàng của Yozora.
“Không sao đâu.” Vừa nói, Yozora vừa giơ tay phải lên.
Không biết từ khi nào, trên tay hắn đã xuất hiện một khẩu Súng Ổ Quay.
Mọi người đều không hiểu Yozora muốn làm gì.
Theo quan niệm của thế giới này thì chỉ có súng hơi nước mới đủ khả năng xuyên thủng trái tim của kabane thôi.
Một khẩu súng nho nhỏ ấy có thể làm được gì?
Trừ Mumei ra!
Bởi vì nàng đã thấy Yozora dùng khẩu súng đó bắn lệch một viên đạn, đồng thời cũng nhớ tới lần đầu tiên mà nàng gặp Yozora.
Cho nên nàng biết, Yozora rất mạnh!
Không nhìn ánh mắt nghi ngờ của mọi người xung quanh, Yozora đã bắt đầu truyền linh lực vào khẩu súng.
Trong trường hợp bình thường, phàm nhân sẽ không thể nhìn thấy thần bí.
Cho nên mọi người xung quanh cũng sẽ không thấy được Yozora đang truyền linh lực của mình vào Súng Ổ Quay.
Nhưng đó là do những tồn tại ở cấp độ thấp hơn không thể nhìn thấy những tồn tại ở cấp độ cao hơn.
Nếu như mật độ đủ nhiều để lực lượng đó “tràn” ra khỏi cấp độ của mình mà “chảy” xuống cấp độ thấp hơn thì lẽ dĩ nhiên sẽ bị nhìn thấy.
Cho nên bây giờ trước mắt của tất cả mọi người đang diễn ra một màn giống như là ảo thuật vậy!
Một luồng năng lượng màu đỏ kim đang chảy từ tay của Yozora vào khẩu súng, đồng thời những đường văn trên khẩu súng cũng bắt đầu sáng lên cùng màu với luồng năng lượng đó.
Luồng năng lượng đó chính là linh lực của Yozora.
Còn lí do nó có màu đỏ kim là do hiện giờ nó đang cùng lúc chức hai thuộc tính, hỏa cùng kim.
Đúng! Sau một khoảng thời gian nghiên cứu trong lúc lắp đặt thiết bị phát tán thì Yozora đã có thể để linh lực của mình nắm giữ hai loại thuộc tính cùng lúc! Dù có vẻ ít so với vạn loại thuộc tính trên thế giới này nhưng đó là một bước tiến dài trong việc khai phá sức mạnh của hắn!
Mặc kệ gương mặt kinh ngạc cùng sững sờ của mọi người xung quanh, Yozora khai hỏa!.