Hừm… Có rồi!
Sau một lúc suy nghĩ, Yozora liền nghĩ ra biện pháp.
Hắn lập tức nói với Ayame.
“Như vậy đi, ta cũng không cầu báo đáp gì, nhưng nếu ngươi vẫn khăng khăng muốn báo đáp thì…”
Nghe tới đây, Ayame liền căng thẳng trong lòng.
Không nói tới việc Yozora trầm ngâm suy nghĩ một lúc khiến Ayame thấp thỏm trong lòng, chỉ tính tới việc dù là gia chủ của một gia tộc nhưng tộc Yomogawa hiện giờ ngoại trừ Thiết Giáp Thành ra cũng chẳng có được thứ gì ra hồn cả.
Nếu như Yozora cho ra một yêu cầu mà nàng không thể thoát mãn bây giờ thì mọi chuyện sẽ rất là khó xử!
Nhưng dù thế nào thì nàng cũng sẽ đồng ý! Cùng lắm thì đền bù cho những thứ có cùng giá trị!
“...Cho phép ta được gọi thẳng tên của ngươi nhé.”
“Vâng!”
Ngay khi Yozora vừa nói hết câu, Ayame liền theo bản năng đáp ứng, nhưng sau đó liền sửng sốt.
Không phải do yêu cầu của Yozora khó khăn hay dễ dàng gì, chỉ là nó hơi đặc biệt thôi.
“Wa..Waraiki-sama! Ng..Ngài chắc chắn yêu cầu của mình là việc này không?” Yozora mộng bức nhìn xem mặt Ayame đỏ lên lắp bắp nói.
Hơn nữa phản ứng của mọi người xung quanh xem ra cũng không bình thường cho lắm.
Ikoma thì khâm phục nhìn hắn, Mumei thì nhìn có vẻ không quan tâm nhưng dựa vào con mắt cứ liếc nhìn hắn thì có vẻ nàng cũng không bình tĩnh như vẻ ngoài, riêng Kurusu thì đang dùng ánh mắt như muốn chém hắn ra lầm ngàn mảnh nhìn chằm chằm vào Yozora.
Đậu! Đừng nói là đạp phải mìn nha! Chả lẽ ở thế giới này xưng hô tên giữa nam và nữ chỉ dành cho người yêu hay vợ chồng với nhau?
Yozora nghĩ tới đây liền lập tức giải thích:
“Mặc dù ta không biết ở đây việc gọi tên nhau có ý nghĩa gì không nhưng ở chỗ của ta thì nó chỉ là cách xưng hô giữa hai người bạn thân thiết với nhau thôi, không có ý nghĩa gì đặc biệt đâu!”
Ngay khi Yozora giải thích thì những biểu cảm kì lạ của mọi người mới biến mất, nhưng bầu không khí kì lạ này thì vẫn còn lại đó.
“V..Vậy à...!Nếu vậy thì ngài cứ tự nhiên gọi ạ.” Ayame trả lời, mặc dù ý nghĩa của câu nói không như nàng nghĩ nhưng không hiểu sao nàng lại thấy một ít mất mác trong lòng.
Đúng như Yozora suy đoán, việc gọi nhau bằng tên rất có ý nghĩa trong thế giới có bối cảnh Nhật Bản hồi cách mạng công nghiệp như này, nhất là khi Ayame lúc trước là đại tiểu thư, bây giờ là gia chủ của gia tộc Yomogawa.
“Cảm ơn! Mà ngươi cũng có thể gọi ta là Yozora, không cần thêm kính ngữ hay gì đâu!” Nghe thấy Ayame đồng ý, Yozora liền cười, đồng thời đưa ra một đề nghị.
“Vâng.
Từ đây xin nhiều chỉ giáo, Yozora-san.” Ayame đồng ý, nhưng chỉ tới mức xưng tên nhau mà thôi, nếu như muốn nàng bỏ kính ngữ ra thì vẫn còn một chặng đường dài phải đi đây!
Yozora suy nghĩ.
Thú thật thì hắn không quen việc gọi nhau bằng họ với kính ngữ bên Nhật Bản, cho nên nếu được thì hắn muốn mọi người gọi nhau bằng tên hơn, việc đó khiến cho mọi người có cảm giác thân thiết hơn.
…
“Thời gian cũng trễ rồi, ta xin phép đi trước.” Sau một lúc trò chuyện với nhau, Ayame liền đứng dậy cáo từ.
Dù sao thì nàng vẫn còn nhiều việc phải lo lắm.
“Đi cẩn thận.
Nếu có việc gì khó thì cứ đến nhờ ta trợ giúp, ta sẽ cố gắng trong phạm vi thực lực của bản thân.” Yozora cũng không giữ lại, hiện giờ Thiết Giáp Thành chỉ mới vượt qua cơn nguy khó thôi.
Là một người lãnh đạo, Ayame cần nhanh chóng đưa ra mục tiêu tiếp theo của thành lũy di động này.
Hơn nữa, Yozora cũng để lại một hứa hẹn cho Ayame, tên trưởng lão đi theo khi nãy đã bị Yozora “khuyên” đi về từ khi bắt đầu rồi, nhưng ánh mắt âm trầm của hắn khi nhìn về phía Ayame thì Yozora vẫn phát hiện được.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì kế tiếp Ayame sẽ gặp phải những vấn đề khó khăn, nên Yozora quyết định đưa cho Ayame một lời hứa giúp đỡ.
“Vâng!” Nghe thấy vậy, Ayame liền tươi sáng lên.
Dù không nhìn thấy cảnh tượng Yozora sử dụng linh lực dọn dẹp bọn kabane nhưng chỉ từ nghe kể thôi nàng cũng đoán được sức mạnh đó mạnh mẽ cỡ nào.
Hơn nữa, chỉ từ cuộc nói chuyện mới đây thì Ayame cũng biết được trình độ tri thức và trí tuệ của Yozora cao tới cỡ nào.
Nếu có được sự giúp đỡ của Yozora thì dù nàng không tự tin sẽ giải quyết được mọi vấn đề nhưng giải quyết được % vấn đề tự tin thì nàng vẫn có.
Sau khi đưa tiễn Ayame xong (bước từ bàn khách tới của phòng) thì Yozora liền cảm nhận được một ánh nhìn u oán phía sau lưng mình, quay lại thì thấy Mumei đang nhìn chằm chằm vào hắn.
“Sao vậy? Giận hả?” Nhìn vậy, Yozora chỉ thấy mắc cười hỏi.
“Không!” Mumei quay mặt sang một bên phồng má, nàng không biết hành động này bộc phát sự dễ thương lớn như thế đối với Yozora.
Nhìn thấy biểu hiện khả ái của Mumei, Yozora chỉ cười cười đi tới bên một thứ nhìn như tủ lạnh, lấy ra một chiếc bánh pudding để trước mặt Mumei, nói:
“Có thể xem đây là lễ bồi tội được không?”
“ n? Đây là?” Lần đầu tiên nhìn thấy một thứ như vậy, Mumei liền thắc mắc hỏi.
“Đây là bánh pudding.
Một loại điểm tâm ăn rất ngon! Hơn nữa cái này là do ta làm đấy!”
Nghe thấy Yozora nói vậy, mắt của Mumei liền phát sáng.
Mặc dù đây là lần đầu tiên nàng gặp món này nhưng chỉ bằng việc nó xuất hàng từ tay Yozora thì chắc chắn sẽ rất chi là ngon!
Đó là kinh nghiệm mà Mumei rút ra được mấy ngày nay!
Không ức chế được sự dụ hoặc của chiếc bánh, Mumei liền nhận một chiếc muỗng từ tay Yozora và ăn.
Sau đó… Chỉ có ăn và ăn!
Do nhiệm vụ của mình mà Mumei thường hay di chuyển qua lại giữa nhiều cứ điểm, cho nên nàng cũng nếm được bánh trái quà vật của rất nhiều nơi, nhưng nàng chưa bao giờ ăn chiếc bánh nào ngon như vậy cả!
Chỉ vừa bỏ vào miệng, miếng bánh như thể tan ra trải đầy đầu lưỡi, vị sữa ngọt nhẹ hoà hợp với vị trứng mịn màng được hoà hợp trong một kết cấu hoàn hảo!
Nhìn xem Mumei nhanh chóng ăn sạch chiếc bánh pudding, Yozora liền thỏa mãn cười.
Quả nhiên quyết định làm một cái tủ lạnh là chính xác!
Đúng! Ngươi không đọc nhầm đâu! Cái thứ nhìn giống “tủ lạnh” mà Yozora mở ra khi nãy chính là một chiếc tủ lạnh!
Nếu ngươi thắc mắc điện đâu ra để chiếc tủ lạnh hoạt động thì xin nhớ: Đội quân của Biba còn nghiên cứu được cách sử dụng năng lượng sinh ra từ kabane để chạy xe lửa, chả lẽ một người có [Nghệ Thuật Sinh Hoạt-Thành Thục] như Yozora còn không nghiên cứu được cách dùng nó như điện năng?
Thậm chí cái lõi năng lượng mà Yozora làm ra còn cao cấp hơn cái của Biba nữa! Nếu muốn nêu ra thì:
Một! Nhỏ gọn chỉ bằng một nắm tay của người trưởng thành, có thể dễ dàng mang theo bên người tới bất kỳ đâu!
Hai! Chỉ cần lắp đặt vào nguồn lấy năng lượng thì có thể sử dụng được, không cần cố định kẻ một chỗ như cái của Biba!
Ba! Có thể dễ dàng nạp lại bằng những nguồn năng lượng khác nhau chỉ bằng bộ sạc, còn cái của Biba thì nhất định phải là những con kabane!
Nếu như các vị đọc giả thấy không khoa học thì xin nhờ, nội cái việc bọn kabane có thể hoạt động không cần hấp thụ nguồn năng lượng khác cũng đã vả vỡ mặt định luật bảo toàn năng lượng rồi, yêu cầu khoa học thì được cái gì cơ chứ?
Hơn nữa, làm bộ phát năng lượng còn không phải là chức năng duy nhất của cái lõi này!
———————————————————
Thời gian nhanh thật, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Trước tiên thì cảm ơn các bạn đã đề cử truyện!
Như các bạn thấy, sau nỗ lực công lược Ayame của mình thì kết quả là các đoạn đầu chương nhìn phèn vl ra.
Dù mình đã cố làm cho nó hay nhưng tiếc một chỗ đây là cực hạn của mình rồi.
Xin lỗi các bạn!
Mà bạn nào có gì muốn nói với mình thì hãy nói trong phần bình luận, chứ nhắn tin trên trang thì mình sẽ không đảm bảo rep nhanh được.
Vì mình rất ít vào trang chính, rồi dùng điện thoại thì nó sẽ không thông báo lên màn hình nên mình không thể nhận tin ngay được.
Mong các bạn thông cảm!
Hẹn gặp các bạn chương sau!.