Không đợi người khác hiểu được chuyện gì đang xảy ra, Yozora đã tiếp tục động tác của mình.
Chỉ thấy hắn cấp tốc thay ống thủy tinh trống rỗng với một cái ống thủy tinh khác có chứa một chất lỏng màu vàng.
Đây là một trong ba loại thuốc mà hắn làm ra khi nãy, thuốc dinh dưỡng!
Yozora ngay lập tức đưa thuốc dinh dưỡng vào người phụ nữ, chỉ thấy cơ thể ốm yếu do ảnh hưởng của quá trình chuyển hoá đang từ từ mạnh khỏe trở lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Lặp lại quá trình đó, Yozora nhanh chóng đưa hai loại thuốc còn lại là thuốc an thai và thuốc chữa thường vào cơ thể người phụ nữ.
Để chắc chắn không có sai sót gì, Yozora còn dù cả linh lực và linh hồn lực để kiểm tra cơ thể người phụ nữ.
Phù! Yozora thở ra.
Mặc dù biết tỉ lệ thất bại là không nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn làm việc này, cả quá trình này còn căng thẳng hơn hắn tưởng tượng nữa!
“Có thành công không Yozora?” Giọng Mumei vang lên, nàng nhìn thấy Yozora đã xong việc liền hỏi.
Dù nhìn trạng thái bây giờ của người phụ nữ thì nàng cũng có thể đoán ra được nhưng Mumei vẫn muốn chính miệng Yozora xác định!
Bởi vì việc này quá trọng yếu!
Ngay khi Yozora tiêm thuốc giải vào người phụ nữ thì Mumei đã nhận ra điều bất thường rồi, nhưng khi nàng tận mắt thấy quá trình chuyển hoá bị chặn lại rồi người phụ nữ trở lại bình thường thì nàng mới có thể xác định một điều.
Yozora có thuốc giải của virus kabane!
Cho nên Mumei mới gấp gáp như vậy! Nếu như thuốc giải thực sự có hiệu nghiệm thì đồng nghĩa với việc nàng có thể trở lại làm con người rồi!
“Yozora-san!”
Ngay khi Yozora đang định trả lời Mumei thì một âm thanh vang lên cắt đứng hắn.
Nhìn lại thì thấy Ayame đang đi qua đám đông tiến về hướng này, bên cạnh là Kurusu cùng với Ikoma và Kajika.
Ikoma chạy theo phía sau Yozora, nhưng đáng tiếc là tới chỗ đám đông thì Yozora phi qua được còn Ikoma thì không.
Thế là hai người đành phải đứng ở phía ngoài chờ đợi.
May mắn lúc dính lúc đó thì Kajika phát hiện Ayame đang chỉ huy võ sĩ ổn định đám đông, thành ra hai người đi theo Ayame để vào.
“Tên kia! Ngươi đang làm gì bên cạnh kẻ bị nhiễm đó!” Chưa kịp đợi hai bên chào hỏi nhau thì Kurusu đã quát hỏi.
Theo góc nhìn của hắn thì việc Yozora ở kế bên kẻ bị nhiễm bệnh rõ ràng là có mưu đồ, có khi cả sự kiện này là do Yozora làm ra cũng nên!
“Kurusu! Không được vô lễ như vậy!” Yozora chưa kịp mở miệng ra thì Ayame đã la lên.
Kurusu nghe vậy định nói gì đó nhưng khi nhìn thấy lửa giận trong mắt của Ayame thì lập tức ngậm miệng nhận sai:
“Vâng! Ta xin lỗi!”
Đồng thời, trong đầu hắn cũng thắc mắc.
Rốt cuộc Yozora đã làm gì mà để Ayame coi trọng tới như vậy?
“Xin lỗi vì sự lỗ mãng của thuộc hạ, Yozora-san.” Lúc này Ayame liền xin lỗi.
Một phần là vì việc này rất quan trọng, liên quan tới sự tồn vong của nhân loại! Một phần khác là vì nàng không muốn quan hệ giữ nàng và Yozora xấu đi!
“Không sao đâu.
Dù ai oét tình huống này đều sẽ có phản ứng như vậy mà!” Yozora cười nói.
Nghe thấy vậy Ayame liền an tâm, nàng không muốn mối quan hệ của nàng và Yozora trở nên xấu đi chỉ vì lời nói của người khác đâu!
Ở bên cạnh, Ikoma không nhịn được nữa liền cất tiếng hỏi:
“Nó có thành công không Yozora?”
“Cậu không nhìn đại ca cậu là ai, đương nhiên là thành công rồi!”
Nói xong, Yozora còn chỉ vào người phụ nữ nói:
“Nếu như không tin thì nhìn đi!”
Mọi người theo hướng chỉ của Yozora nhìn lại, chỉ thấy người phụ nữ lúc trước nhờ vào tác dụng của cả ba loại thuốc đã trở lại bình thường, thậm chí nhìn còn tốt hơn lúc trước nữa chứ!
“A!” Kajika kinh ngạc, nàng nhận ra người phụ nữ này.
Ikoma đứng kế bên nghe thấy liền hỏi Kajika chuyện gì đã xảy ra.
Kajika liền giải thích.
Hoá ra hồi trưa lúc phân phát cơm cho người dân trên Thiết Giáp Thành thì nàng có gặp người phụ nữ này rồi, thậm chí nàng còn cho người phụ nữ này hai phần cơm để nuôi thai nữa!
Nghe tới đây, mọi người liền cảm nhận sự thiện lương của Kajika, đồng thời cũng cảm khái sự trêu đùa của vận mệnh! Người mà mình mới gặp và giúp đỡ khi nãy giờ lại oét trong tình trạng nguy kịch, ai mà ngờ được chứ!
“Thế bây giờ mày có vấn đề gì không?” Kajika hoang mang hỏi.
Nếu không phải lúc nãy trên đường chạy tới Ikoma đã giải thích, cộng với phản ứng của mọi người xung quanh thì nàng không thể tin được người phụ nữ nhìn bình thường ở đằng kia khi nãy chút nữa là biến thành kabane rồi!
Nghe thấy câu hỏi của Kajika, Yozora liền lắc đầu nói:
“Không có vấn đề gì đâu.
Chỉ là đang hôn mê thôi, chút nãy là tỉnh dậy liền à.” Nghe Yozora nói, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.
Họ quyết định đứng chờ người phụ nữ tỉnh dậy rồi tiếp tục cuộc nói chuyện.
Quả nhiên, giống như Yozora đã nói, chỉ phút sau thì người phụ nữ đó đã tỉnh dậy.
Nhìn xem mọi thứ xung quanh, nàng hoang mang hỏi:
“Tại sao ta chưa chết?”
Nàng không hiểu.
Theo trí nhớ của nàng thì rõ ràng là mình bị nhiễm virus, nhưng vì thương tiếc đứa con trong bụng của mình nên nàng giấy đi với ý nghĩ sẽ cố gắng chống đỡ cho tới khi đứa bé được sinh ra.
Tuy nhiên, kỳ tích lại không xuất hiện, virus ngay lập tức bùng phát trong ngày thứ hai.
Đáng lẽ bây giờ nàng phải là một cái xác không hồn mới đúng chứ! Tại sao mình vẫn còn sống?
Không để người phụ nữ chờ lâu, một âm thanh vang lên trả lời cho nàng:
“Vì con mới vừa cứu cô đấy!”
Người phụ nữ theo âm thanh nhìn lại, đó là một thiếu niên đang cười, nụ cười ấm áp đó giống như tia sáng hi vọng trong thế giới đen tối vậy.
Tuy không chói sáng nhưng lại cực kỳ rực rỡ!
“Cô cảm thấy cơ thể mình thế nào? Có vấn đề gì không?”
“A..à! Không! Không có vấn đề gì cả!” Người phụ nữ ngây ra một lúc sau đó mới phản ứng lại mà trả lời.
Nghe lời nói của Yozora, người phụ nữ lúc này mới chú ý tình trạng cơ thể của mình.
Không những không có vấn đề, thậm chí cơ thể của nàng còn khỏe mạnh hơn trước.
Tới đây, bỗng một cơn đau nhẹ truyền từ bụng tới khiến người phụ nữ hơi nhíu mày, nhưng nàng không cảm thấy sợ hãi mà lại vui sướng! Bởi vì đó là do con nàng đang đạp bụng mẹ! Con nàng vẫn còn sống!
Với tư cách là một người mẹ, nàng có thể dễ dàng nhận ra đó là do con mình đạp, nhưng những người khác thì không.
Mumei thấy nàng nhíu mày liền vội vàng hỏi:
“Cô có sao không?”
“Không sao đâu.
Chỉ là con cô đang đạp bụng mà thôi.” Người phụ nữ nghe vậy liền lắc đầu nói, nụ cười trên mặt nàng thể hiện sự vui mừng tột cùng.
“Được rồi! Cô ấy vẫn đang mang thai cho nên chúng ta nên dẫn cô ấy đi về nghỉ ngơi thôi.” Yozora thấy vậy liền nói, mọi người đều đồng ý.
Kết quả là Kajika và Mumei cùng nhau dìu người phụ nữ ấy đi về Thiết Giáp Thành.
Đúng lúc này, Kurusu nhảy ra chắn đường, hắn nói:
“Khoan đã! Các ngươi đang định…”
“Cút!”
Kurusu chưa kịp nói hết câu thì một tiếng hét vang lên, khiến hắn đổ mồ hôi hột tiêu, bất tri bất giác đã tránh sang một bên.
Không chỉ có hắn mà kể cả những người đứng sau Kurusu đều bất giác nhường đường, tạo ra một lối đi xuyên qua đám đông.
“Được rồi! Mọi người đi đi!” Chủ nhân của tiếng hét-Yozora-lúc này quay lại nói với bọn Mumei.
Nụ cười ấm áp trên mặt không hề khớp với cảnh tượng trước mắt một tí nào cả!.