“Em yêu anh không đủ.” Em nói.
Em đau đến lợi hại, lời nói ra đều là đứt quãng.
Những lời này em đã muốn nói qua không chỉ một lần. Anh chưa bao giờ từng mở miệng đáp lại.
Anh chỉ là hung mãnh sát nhập vào em, càng hung ác cắn cắn cơ thể em
Anh nghĩ đem em cắn nuốt vào, không cho em lưu một phần nào lại thế giới này.
Của em hết thảy đều là của anh.
“A……” Em bi thương rên rỉ. anh biết trong lòng em đã là tràn đầy tuyệt vọng.
Em tuyệt vọng vì em phát hiện anh yêu em không đủ.
Anh chưa từng mở miệng đáp lời em.
Anh phải đáp lại như thế nào.
Chẳng lẽ một bên anh vừa làm nhục em, giữ lấy em, vừa nói:“Đây là phương thức anh yêu em.”
Anh không phải là người ôn như. Máu chảy xuôi trong người anh là thú tính.
Từ lúc em yêu anh, em cũng đã hiểu được điểm này.
Anh bộ dạng xinh đẹp, thân thể tinh tế. Em lại dương cương vô cùng, toàn thân mỗi một chỗ đều tràn ngập lực lượng cùng lạnh lùng của nam nhân.
Nhưng mà em cam tâm tình nguyện nằm dưới thân anh. Cam tâm tình nguyện bị anh buộc chặt, bị anh sáp nhập, thỏa mãn tính dục vọng ngược đãi của anh.
“Đây đều là bởi vì anh yêu em a!” Em nói.
Em muốn phong hoa tuyết nguyệt, tế thủy trường lưu. Anh thỏa mãn không được em.
Anh chỉ có thể cho em Liệt Diễm cùng sóng dữ, cuồng phong cùng mưa to.
Đốt tình như lửa.