Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

chương 103: nhiệm vụ thứ mười một (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Ngạn Tịnh.

Ngày hôm sau, Bạch Vi sau khi về phòng ngủ được một giấc ngon tâm tình tốt duỗi người, đứng dậy kéo bức màn nơi cửa sổ sát đất, chào đón ánh nắng buổi sáng.

A, thời tiết thật là tốt! Tâm tình cũng tốt theo luôn!

Khóe miệng Bạch Vi hơi hơi cong, mãi cho đến lúc xuống lầu cũng không xảy ra thay đổi gì. Chạm mặt Lục Sách, ngẩng đầu cho anh một nụ cười xán lạn, hoạt bát nói, "Buổi sáng tốt lành!"

"Ạch, buổi sáng tốt lành!" Dường như đang suy nghĩ gì đó, Lục Sách nghe thấy tiếng lập tức quay đầu nhìn qua, theo bản năng cũng cho cô một nụ cười tươi.

Hai người cùng đi xuống lầu, bởi vì tối qua nói chuyện quá muộn, tất nhiên không dậy sớm bằng những người trúng thuốc mê ngủ thẳng đến hừng đông, cho nên hai người họ xem như là người xuống lầu trễ nhất. Hai người sóng vai mà xuống như vậy, khóe miệng mang theo nụ cười tươi, giữa mặt mày đều là vẻ nhẹ nhàng thân thuộc, trái lại rất giống đôi vợ chồng già, tất cả mọi người bên dưới đều không hẹn mà cùng thầm nghĩ.

Thẩm Lạc Ninh tay cầm ly cà phê, giơ lên đặt bên miệng, đôi mắt nhẹ híp.

Bạch Vi tùy ý liếc mắt đánh giá đám người kia, tuy rằng sắc mặt không tốt lắm, nhưng Trần Hùng vẫn còn sống. Mà người đàn ông nửa trong suốt vẫn luôn lắc lư trong phòng lại không thấy bóng dáng đâu, có thể là bởi vì ban ngày đi? Dù sao cũng là một tên quỷ, nếu ban ngày mà còn có thể can đảm ngang nhiên đi ra, vậy cũng quá khó chơi rồi! Cô thật sự không muốn bản thân đang ăn ngon ngủ tốt, đột nhiên từ bên cạnh lòi ra một cái mặt quỷ đâu, là người đều không ai chịu nổi có được không?

Bạch Vi cùng Lục Sách cùng ăn sáng xong, liền cùng đám người sớm chờ sẵn đi đến bờ biển, chuẩn bị buổi tiệc thịt nướng của ngày hôm nay. Nghĩ tới cũng thật là biết tận hưởng, dù sao bọn họ vốn là đến chơi đùa, bây giờ cả hòn đảo chỉ có tám người bọn họ, giống như là đặt bao hết vậy, cảm giác thật tuyệt vời!

Có người chuẩn bị đồ uống, có người chuẩn bị giàn nướng, có người xâu thịt, mọi người đều phân công rõ ràng, bãi biển nho nhỏ nhất thời náo nhiệt hẳn lên. Hai người Tiếu Chí Cường cùng Trần Hùng còn đang nhiệt tình lấy lòng Lâm Y, đã sớm biết hai người này có tâm tư với Lâm Y, mọi người đều hiểu lòng cười cười, hai người họ cạnh tranh coi như quang minh chính đại, chỉ xem ai có thể đả động lòng của nữ thần trước. Phải biết rằng loại hình tiên nữ ôn hòa như Lâm Y, giá thị trường cực kỳ tốt, nếu không bởi vì chuyến đảo hoang này, hai người này ngay cả tiếp cận Lâm Y cũng khó!

Mà bên kia mọi người đều tích cực sắp xếp Bạch Vi cùng Thẩm Lạc Ninh cùng một chỗ, cho Tằng đại tiểu thư một cái cơ hội. Mọi người ai mà chẳng biết mục đích chuyến đi lần này, cho nên cuối cùng Bạch Vi cùng Thẩm Lạc Ninh bị phân đến công việc xâu thịt!

Bạch Vi cũng không từ chối, đúng lúc cô cũng cần cơ hội để nói rõ ràng.

Ở cô xem ra, cái nhìn của Tằng Bạch Vi thật sự rất có vấn đề, không nhìn thấy ánh mắt chán ghét kia của Thẩm Lạc Ninh khi nhìn cô sao? Nếu Tằng Bạch Vi không phải tiểu công chúa Tằng gia, chỉ sợ bây giờ Thẩm Lạc Ninh ngay cả tâm tình có lệ cũng không có! Thích một người không sai, thích, rồi dũng cảm mạnh mẽ theo đuổi càng không có vấn đề gì, nhưng cần có sách lược. Giống như Tằng Bạch Vi, trực tiếp đưa cả trái tim đến trước mặt đối phương thế này có thể nói là cách đẳng cấp thấp nhất, gặp người tốt cũng thôi, nếu gặp gỡ tra nam, nhất định vạn kiếp bất phục! Nhưng Bạch Vi cũng rất hâm mộ, bội phục dũng khí của cô ấy!

Mà Thẩm Lạc Ninh cũng không phải quá xấu xa, lại cũng không thể tính là tốt, cho nên hai người mới vẫn luôn nửa vời thế này. Nói đến cùng không chiếm được mới luôn là thứ tốt nhất, người chìm vào tình yêu thì chẳng có gì là sợ hãi, con người luôn hời hợt với những thứ dễ dàng lấy được, cầu mà không được mới là trạng thái tốt nhất.

Đáng tiếc lần này Bạch Vi cũng không phải đến để công lược Thẩm Lạc Ninh, cho nên cô cũng không cần phải nghĩ cách công lược Thẩm Lạc Ninh. Nhất là sau khi gặp được Lục Sách, đối với Thẩm Lạc Ninh, cứ nói rõ là tốt rồi.

Mà bên này, nghe xong lời Bạch Vi nói, Thẩm Lạc Ninh hơi hơi nheo mắt, sau này sẽ không lại dây dưa với hắn nữa? Sẽ không lại quấy rầy cuộc sống của hắn nữa? Những chuyện trước kia đều là do cô không hiểu chuyện, nhưng cô không hối hận? Hy vọng sau này hắn có thể gặp được một người đúng ý mình?

Từng chữ từng chữ thì hắn hiểu rất rõ, nhưng kết hợp lại một chỗ sao hắn lại cảm thấy không rõ lắm nhỉ? Tằng Bạch Vi đây là ý muốn buông tha hắn sao?

Thẩm Lạc Ninh vốn là nên cao hứng mới phải, nhưng vì sao hắn lại hoàn toàn không cười nổi?

Nhìn người đàn ông sắc mặt có chút tối quay đi, Bạch Vi nhẹ bũi môi, đã nói mà? Nếu không nói rõ, người đàn ông này trái lại cảm thấy Tằng Bạch Vi là rất tiện đi? Đáng tiếc tim đã đổi thành cô, thật sự là xin lỗi, cô cũng không có tâm tư cùng hắn chơi trò cẩu huyết thì ra tình yêu chân chính ở ngay bên cạnh đâu, vĩnh biệt!

Bạch Vi tâm tình cực kỳ tốt xâu thịt, đột nhiên quay đầu, đúng lúc nhìn thấy Lục Sách vẫn luôn ngây ngây ngốc ngốc ngẩn người nhìn cô, vẫn là người nhà mình dễ nhìn nhất, ngay cả phát ngốc cũng đẹp trai đến thế!

Tâm tình Bạch Vi lại càng tốt, quay đầu lại nhìn bờ cát, lại phát hiện thế nhưng thiếu mất bốn người, vì thế lập tức thả xâu thịt trong tay xuống, đứng lên. Qủa nhiên, Lâm Y, Trần Hùng, Tiếu Chí Cường, Tề Manh đều không thấy đâu, một đám thật sự là không sợ chết mà! Đi cũng không nói một tiếng, xem ra tối qua không có người gặp chuyện không may, những người này cũng không đề cao cảnh giác. Chỉ là Bạch Vi cũng không có cách nào trực tiếp nói rõ với bọn họ, có người muốn giết bọn họ, nói như vậy, những người đó không nghĩ cô không theo đuổi được Thẩm Lạc Ninh, đầu óc điên khùng rồi mới lạ!

"Có người nào nhìn thấy đám người Lâm Y cùng Tề Manh đi đâu không?" Bạch Vi lớn tiếng hỏi.

"A, hình như đi vào rừng cây rồi, bọn họ muốn tìm xem có thể hái mấy loại nấm hoang dại gì đó không thì phải? Làm sao vậy?" Nhâm Kiệt nghi hoặc hỏi.

Thật là không có chuyện lại chạy đi tìm chuyện! Bạch Vi nhíu mày, "Trên đảo này vẫn có rất nhiều nơi chưa khai phá, lần này tôi mang mọi người tới còn là giấu ba mẹ, cho nên nói không chừng trên đảo có động vật hoang dã lớn hay trăn rắn độc gì đó, tôi sợ bọn họ gặp chuyện không may, cùng đi gọi bọn họ về đi, bằng không tôi không yên lòng được!"

"À, được!" Nghe Bạch Vi nói như vậy, Nhâm Kiệt cũng có chút lo lắng, liền buông công việc trong tay xuống, bốn người liền bắt đầu đi vào cánh rừng tìm kiếm.

Tìm chừng một tiếng, đến lúc bốn người đều có chút nóng nảy, mới rốt cuộc nhìn thấy Tề Manh cùng Trần Hùng đang hứng thú bừng bừng hái một đám nấm độc, Bạch Vi tiến lên vội vàng vứt đống nấm trên tay họ xuống, "Cái loại nấm này mà cũng dám ôm vào người, nấm này có thể ăn sao? Có muốn tôi lập tức nấu một nồi nước cho mấy người uống thử thử độc không?"

Đến bây giờ ngay cả hai người rau dưa còn không phân biệt được lại đi ra ngoài hái nấm, sao nào, muốn kế thừa tinh thần thưởng trăm cỏ của Thần Nông, nấm ăn vào không chết, thì không có độc sao?

Tề Manh nhìn mấy cây nấm nhỏ, đôi mắt nhỏ ủy khuất nhìn Bạch Vi, cô cùng Trần Hùng phải hái rất lâu đó? Chưa ăn sao có thể biết là không ăn được chứ?

"Được rồi, đừng ủy khuất nữa, Lâm Y cùng Tiếu Chí Cường đâu? Không đi cùng hai người sao?" Mày Bạch Vi nhăn càng chặt, nếu Bút Tiên gì đó chỉ là cái cớ mà nói, như vậy Lâm Y cùng Thẩm Lạc Ninh sống đến cuối cùng chính là người có hiềm nghi nhất, kết hợp với người đàn ông nửa trong suốt kia, Bạch Vi dường như đã có thể khẳng định Lâm Y tuyệt đối có miêu mị, cũng không biết đối phương phát điên gì lại muốn giết nhiều người như vậy, cũng không biết Thẩm Lạc Ninh rốt cuộc có tham dự hay không? Nhưng hiện tại, không có một chút manh mối, Lâm Y cùng Tiếu Chí Cường đang không thấy, Bạch Vi không thể không nghĩ đến tình huống xấu nhất.

Sau khi sáu người hội họp lại tìm nửa ngày mới rốt cuộc tìm thấy Lâm Y mê man mằm cạnh cái đầm nhỏ. Cô gái trẻ mặc chiếc váy màu trắng quá hối, trong tay còn cầm một loại trái cây màu hồng gần giống táo cắn dở một miếng, tư thế nằm ngủ trên đất cực đẹp, lông mi thật dài, làn da sáng bóng.

Bạch Vi chảy dài hắc tuyến, đây thật sự không phải cố ý cos công chúa Bạch Tuyết đó chứ? Đáng tiếc bây giờ ở nơi này không có bảy chú lùn, nhưng hoàng tử trái lại có thể có. Thấy Lâm Y té xỉu trên mặt đất, Thẩm Lạc Ninh lập tức sải bước đi qua, nâng cô ta dậy, lo lắng gọi tên của cô ta.

Đã sớm biết hai người này có ý với nhau mà, bằng không vì sao mỗi lần Tằng Bạch Vi mời Thẩm Lạc Ninh ăn cơm, chỉ cần vừa nhắc tới có người ở ký túc xá ăn cùng, đối phương lại đồng ý nhanh như vậy chứ? Mà Lâm Y cũng trong sáng ngoài tối hỏi thăm Thẩm Lạc Ninh, cô nghĩ không phải ngại Tằng Bạch Vi, chỉ sợ hai người này đã sớm đến với nhau rồi! Cho nên Bạch Vi mới có thể hoài nghi Thẩm Lạc Ninh rốt cuộc có tham dự sự kiện giết người này không!

Gọi như thế nào Lâm Y cũng không tỉnh, Thẩm Lạc Ninh nôn nóng gấp gáp, lập tức cõng cô ta lên lưng, chạy thẳng về biệt thự. Mặc kệ nói thế nào, biệt thự có nhiều thuốc, bây giờ tình huống của Lâm Y quá kỳ lạ, cho nên phải lập tức trở về.

Lại không ngờ vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Bạch Vi đang nhíu mày suy tư, Thẩm Lạc Ninh lập tức liền dừng lại, đột nhiên cảm thấy người trên lưng nặng nề vô cùng, đi cũng không được, không đi cũng không được. Đến bây giờ hắn vẫn chưa nghĩ rõ ràng tình cảm bản thân với Lâm Y và Tằng Bạch Vi, Lâm Y hắn là thích, cũng không biết vì sao, Tằng Bạch Vi hắn cũng nổi lên tâm tư, tuy rằng đối phương đã nói rõ với hắn, nhưng trong lòng hắn đó có thể là Tằng Bạch Vi thay đổi cách muốn hắn chú ý mà thôi, đối phương thích hắn nhiều năm như vậy, sao đột nhiên nói không thích là không thích được, ai sẽ tin? Như bây giờ...

Bạch Vi cũng không biết trong thời gian ngắn ngủi đối phương lại suy nghĩ nhiều như thế, thấy hắn đứng bất động một chỗ, vội vàng khoát tay, "Đi nhanh đi! Lâm Y cũng không biết là tình huống gì, ba người trước đưa cô ấy về biệt thự đi, tôi, Lục Sách, Nhâm Kiệt ở lại tiếp tục tìm Tiếu Chí Cường, đi nhanh đi! Trời sắp tối rồi, buổi tối trong rừng cây không an toàn, chúng ta tìm một hồi, sẽ tận lực trước khi trời hoàn toàn tối trở về biệt thư!"

Thấy Bạch Vi có trật tự an bài xong tất cả mọi chuyện, Thẩm Lạc Ninh phức tạp nhìn cô một cái, nâng bước chân rời đi.

Bạch Vi thậm chí chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, ở cô xem ra, hai người đã nói chuyện rõ ràng, đối phương vốn không có tâm tư, bản thân không theo đuổi nữa, mối quan hệ kỳ lạ này cũng coi như kết thúc rồi.

Sau đó ba người Bạch Vi ở trong rừng tìm thật lâu, vẫn không tìm được Tiếu Chí Cường, mà người đàn ông nửa trong suốt kia Bạch Vi cũng không hề nhìn thấy nữa, sắc mặt của cô dần dần trở nên khó coi. Tiếu Chí Cường chỉ sợ lành ít dữ nhiều, bản thân chỉ có một mình, đối phương còn có một sinh vật không rõ, đến cùng vẫn là rơi vào hoàn cảnh xấu, khó giải quyết!

Chờ đến khi trở lại biệt thự, sắc trời đã hoàn toàn tối đen. Vốn còn ấp ủ hy vọng Tiếu Chí Cường đã trở về trước, nhìn thấy ba người trong nhà vẻ mặt chờ đợi nhìn bọn họ liền biết, Tiếu Chí Cường mất tích. Đối với người khác mà nói, hắn là mất tích, đối với Bạch Vi mà nói, đối phương nói không chừng sớm đã bị phân thây rồi!

Nghĩ vậy, Bạch Vi cúi đầu nhìn Lâm Y sắc mặt hồng nhuận vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, người phụ nữ này!

"Lâm Y thế nào?" Bạch Vi thấp giọng hỏi.

"A, hẳn là không đáng ngại, trước đó có tỉnh một lần, uống một chút nước lại ngủ rồi, trái cây có độc, nhưng độc tính không lớn, cô ấy lại ăn ít, tự trao đổi chất là được rồi!" Tề Manh đáp.

Bạch Vi cũng muốn say, cái nơi quỷ quái này, sao đám người này lại dám đồng ý đến đây với Tằng Bạch Vi chứ? Thứ gì cũng có độc cũng thôi, trong rừng không biết chứa thứ gì nguy hiểm nữa? Phải biết rằng vừa rồi trên đường tìm kiếm Tiếu Chí Cường bọn họ gặp không chỉ một con rắn, còn là đầu tam giác nữa, đám người này thật sự là không sợ chết!

Ngẩng đầu, Bạch Vi còn muốn nói gì đó, khóe mắt lướt đến người nửa trong suốt đang nửa người bên trong nửa người bên ngoài tường, cứng rắn nuốt lời vào, "Được rồi, tối nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tiếp tục tìm!"

Nói xong liền rời đi, ở phía sau cô, người đàn ông kia vẫn ngây ngốc nhìn chằm chằm cô, làm cho lông tơ của cô từng cây từng cây dựng đứng lên, thế giới này vẫn là nhanh chóng kết thúc đi, cứ tiếp tục thế này, không bị người giết, cô cũng sắp bị dọa đến phát điên rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio