" Thằng hâm này , em làm như em không gào lên là không ai biết em sang ấy nhờ "
" Ơ kìa ! sao chị lại động tác với em thế . A anh đẹp trai , anh này đẹp trai thế nhờ , ai đấy chị Nhiên "
Bà nội cười " Mười bảy , mười tám tuổi mà cháu cứ làm như mình là con nít ấy . Đây là anh Thẩm Mặc bạn của chị Nhiên Nhiên "
Linh bước vào khi thấy Thẩm Mặc liền đứng đơ ra , mặt đỏ bừng lên từ nhỏ tới lớn thật sự là chưa thấy trai đẹp bao giờ , cũng không biết phải miêu tả vẻ đẹp ấy như thế nào , có lẽ là đẹp đến nao lòng .
Thẩm Mặc lại bắt tay Kiên " Tôi là Thẩm Mặc bạn của Nhiên Nhiên rất vui được gặp cậu "
" Em là Kiên em họ chị Nhiên Nhiên , còn đây là Linh em họ của em và chị Nhiên Nhiên luôn "
Linh không ngẩng mặt lên cô e thẹn nhỏ giọng đáp lại " Em là Linh "
Bà nội nghe ba đứa nhóc nói truyện với nhau liền muốn nhường không gian giêng cho họ , bà chống gậy đi vào phòng bật cái đài cũ lên , dựa vào ghé nghe những bản cải lương .
Thẩm Mặc mở balo cậu vui vẻ tặng cho Linh mộ cái máy nghe nhạc màu hồng coi như quà ra mắt , vốn dĩ muốn mua cho Nhiên Nhiên nhưng lại tìm được món quà khác ý nghĩa hơn .
Còn về phần Kiên cậu tặng cho tên nhóc đó một móc khóa tượng nữ thần tự do và một cây bút máy , Thẩm Mặc dặn giải thích thêm .
" Cây bút này phiên bản giới hạn giá cũng cực kì mắt , nhớ giữ cẩn thận đấy nhớ , máy MP cũng là hàng chính hiệu luôn nhé "
Kiên nhảy cẫng lên , liền chạy lại ôm lấy Thẩm Mặc , cậu vui vẻ hỏi lại .
" Sao lại cho bọn em những món đồ quý thế ?"
" Vì các em là người thân của Nhiên , vậy cũng giống như người thân của anh "
Kiên cười " Vậy hóa ra là lây lòng em vợ rồi à , anh là người yêu chị Nhiên à ?"
" Anh không nói gì nhớ là tự em nói ra thôi , anh vô tội "
Nhiên Nhiên nhéo vào tay kiên " em không nói không ai bảo em không biết nói đâu , thằng này muốn chết không "
Kiên vùng vẫy một hồi rồi thoát ra " xem chị làm gì được em , hai người đẹp đôi lắm nếu chị mà không thừa nhận thì mai em đưa anh Thẩm Mặc đi giới thiệu với bạn em "
Cô bật cười đuổi theo hai chị em vì vậy mà náo loạn đuổi đánh khắp nhà .
Thẩm Mặc lúc này cũng chỉ biết ung dung khoanh tay trước ngực mỉm cười lắc đầu trước điệu nhảy của hai chị em cô .
Ánh mắt Linh thì hơi phần hỗn loạn chỉ biết ghen tị với Nhiên Nhiên dù cũng xinh đẹp nhưng đi cùng Nhiên Nhiên liền chở nên mờ nhạt , ngay cả công tử đẹp trai nhà giàu kia cũng say mê cô .
Với các em họ đã tỏ ra không tiếc thứ gì , vậy thì đối với cô thì sẽ như thế nào , chỏ còn thiếu mỗi việc không đưa cả thế giới cho đối phương .
Linh quay sang nhìn Thẩm Mặc dịu dàng hỏi " anh là người yêu của chị Nhiên Nhiên thật ạ ?"
Thẩm Mặc lạnh lùng đáp lại " Ừ "
" Em không tin là anh yêu chị ấy đâu , anh và chị ấy đến từ hai thế giới khác nhau giữa hai người em thấy chẳng có điểm nào tương xứng cả "
" Anh và chị em không có gì gọi là xứng hay không xứng cả , anh yêu cô ấy vì cô ấy là Nhiên Nhiên . Hay là em đang thử lòng anh đấy à nhưng anh với chị em là thật tâm đấy "
" Nhưng chị ấy như một loại hoa cao lãnh , hái cũng sẽ bị gai đâm đấy "
" Nếu là như vậy anh sẽ là tên ngu ngốc đó "
Linh khẽ cười gượng gạo " cứ cho là như vậy đi em dù thế nào cũng sẽ mong hai anh chị hạnh phúc , em về trước đây cảm ơn anh vì món quà anh rất đẹp trai "
Thẩm Mặc cười khó hiểu " cảm ơn em "
Sau một hồi nô đùa mệt cô với Kiên ngồi xụp xuống lúc này mới nhớ đến đã không còn thấy Linh nữa .
" Ô ! cái Linh nó về khi nào thế ?"
" Về từ khi nãy rồi , tại em và Kiên mãi chơi đùa nên có ai để ý ai đâu "
Kiên nhún cai " kệ nó , tính con bé này trước giờ vẫn hâm hâm giở giở ấy mà . À anh Thẩm Mặc này lát nữa sau giao thừa em và anh đi lên chùa xin ít lộc đầu năm nha "
" Được nhưng ! sao lại phải làm thế ?"
" Chuyện này từ ngày xưa rồi mong sao năm nay may mắn , thuận hòa êm ấm cầu được ước thấy "
" Vậy nhất định phải đi rồi "
Kiên và anh ngồi ngắm giao thừa , trong nhà thì thắp hương cho bàn thừ tổ tiên . Bên trời rực rỡ sắc màu Thẩm Mặc nắm lấy tay cô .
Cô trong phút chốc ngẩng mặt lên nhìn khuôn mặt nghiêm túc của cậu , thật sự rất hạnh phúc hạnh phúc vô cùng . Cả đời này giường như cô nghĩ cô sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này .