Tôi và hắn liền như thế lại một lần gặp gỡ thoáng qua, bất quá lần này, tôi nhẹ nhõm thở ra một hơi dài
Trước tiên tôi chỉ nghĩ mang quà tặng cho tri kỉ ở Boston, luôn phải chọn món quà không tầm thường, nhưng trong mắt người khác, đặc biệt trong mắt những kẻ lắm tiền, khái niệm này có chút ‘mới mẻ’, tại sao trong cuộc sống chúng ta có nhiều quy luật bất thành văn như vậy? Nếu quy luật được đặt ra không phải chỉ để phá vỡ, vậy quy củ mới bắt đầu làm sao?
Hiện tại, sự nghiệp tôi là tất cả, tôi không muốn hao phí năng lượng vào những việc khác. Chỉ khi bày mưu nghĩ kế bôn ba mới biết cuộc sống quả có tí mênh mông vô định, lần ghé thăm HongKong này làm tôi buông lỏng giới tuyến của mình, làm tôi chán nản tinh thần không yên, cảm giác này có chút xa lạ với tôi
Mẹ và Hoắc Lai Sĩ cố ý tiễn tôi, giây cuối cùng A Tề lao đến sân bay, chỉ vì tặng tôi một cây chu lan nhỏ, tôi nói mang đến Mĩ thì nó đã héo rũ, nàng nói không quan hệ, hoa này chỉ phụ trách làm bạn đường của tôi, tôi cũng có hân hạnh lần đầu làm ‘Sứ giả hộ hoa”
Kì thật từ một thành thị này bay đến thành thị khác, thật là chuyện tối đơn giản, nhưng khi đến tôi lại không gặp được người, nên không thể tạo ra một cái kinh hỉ, cuối cùng tôi đến Harvard chào hỏi một vị giáo sư, sau đó ngây người nửa ngày trong thư viện Boston, rồi quay về
Về đến San Francisco, cởi áo khoác, ngồi vào bàn làm việc, chuyến đi HongKong bất quá chỉ là chuyện cưỡi ngựa xem hoa, tôi tự nhủ: quên đi, chào mừng ngươi ngóc đầu trở lại, Đỗ Chấn Hàm
Mở điện thoại, tin tức vượt qúa dung lượng bộ nhớ điện thoại, tôi nghe vài tin cuối–
– “Giám Đốc, hợp đồng với công ty Mạch Địch không biết có gì cần bổ sung thêm không, đợi ngài về quyết định”. Trợ lí cá nhân nhắn
– “Giám Đốc, tôi là Lị Lị, tiên sinh Tạp Luân tìm ngài năm lần, có vẻ có việc gấp, hi vọng ngài nhận được tin nhắn này sẽ gọi lại cho ông ấy”. Giám đốc hành chính Lị Lị
– “Oa úc, bất khả tư nghị nha, thiết kế Charles bên viện thời trang Mạc Đốn chủ động bày tỏ hảo cảm với chúng ta. Mạc Đốn muốn cuối tuần này đến bàn phương án hợp tác, hợp đồng sơ bộ với Monica và Mạch Khắc đã lên xong”. Giám Đốc nghệ thuật nhắn
– “Tháng sau lễ khai mạc tuần lễ thời trang NewYork đã lên kế hoặc, chi tiết đã gửi qua thư cho ngài, xin xác nhận”. Giám Đốc kế hoạch nói
– “Chấn Hàm, chúng ta thành công rồi! Tạp chí của chúng ta có lượng phát hành tăng vọt, thời báo NewYork muốn mời ngài làm nhân vật tiêu điểm, có hứng thú thì cân nhắc thử xem“. Tổng biên tập A Mặc
– “Ông trời ơi, Bố Lai Ân cậu khi nào thì về? Quyết định tăng trang vào tháng sao tôi không được thông báo. A Mặc quả thực muốn ép tôi tự sát”. Bạn tốt cùng trường kiêm phó tổng biên tập Kevin
– “Aha! Vogue Italia muốn đàm đạo cùng ông, cụ thể là thương lượng chuyện quảng cáo! Chúng ta đỏ rồi, Đỗ tiên sinh!”. Giám Đốc quảng cáo David
– “Thực bất hạnh, thiết kể trưởng James của anh vừa kể khổ với tôi, nói anh là kẻ cuồng công việc, lại nhất định ngược đãi nhân viên, hắn muốn tôi lao vào bộ Lao Động tổ cáo anh, haha. Chấn Hàm, hiện tại tôi đang ở LA, khi nào anh về thì báo tôi, chỉ cần đi một chuyến tàu điện ngầm chúng ta có thể gặp nhau rồi”. Hồng nhan tri kỉ Trương Mạc Hoa, người làm tôi lưu lạc đầu đường xó chợ Boston để lại tin
– “Biển quảng cáo phun mực số trên đường phố New York bị sai màu, có thể cần làm lại, nếu tạo lại hộp đèn có thể sẽ tốn tiền, Bố Lai Ân, tôi cũng không muốn chuyện nhỏ chuyện lớn gì cũng báo cáo, nhưng khách hàng lần này là khách hàng thân thiết Phạm Tư Cao của chúng ta, tốt nhất ngài nên tự thông báo cho bộ phận tài vụ một tiếng”. Giám Đốc đối ngoại Đan Ni trung thành báo cáo
– “Xe lửa không chạy, xe bus không có, tôi bị nhốt ở một thị trấn nhỏ miếng đông nước Pháp thưởng thức jazz. Nếu bài viết trễ hạn, tôi có được chi trả phí đi lại không?”. Biên tập chi nhánh nước ngoài kiêm chị hai Đường Na hỏi
Đô–
Hiện thực chứng minh sự nghiệp của tôi đang rất quang vinh, chắc chắn quang vinh một mảnh. Thở dài, tôi nhấc điện thoại giải quyết từng vấn đề
Đầu tiên, vẫn là trấn an chút tâm tình bị làm nhục của mình: “Chào, Mạc Hoa”
Có lẽ giọng nói mang chút mệt mỏi, nên đối phương mở miệng liền trêu chọc: “Đi đường thuận lợi không? Sao nghe giọng nói không nhiều hưng phấn lắm”
– “Muốn nghe chính phủ lên tiếng hay người nhà thanh minh?”
– “Đều muốn nghe”
– “Chuyến đi không tệ, bất quá cuối cùng lại có chút hối hận”
– “Yên tâm, lời này tôi sẽ thuật lại cho bá mẫu nghe”
Tôi cười: “Mạc Hoa, cô tới LA làm gì?”
– “Còn không phải chuyển đến gần anh chút, nửa năm anh mới đến Boston một chuyến, bây giờ tôi cũng đã tốt nghiệp, bây giờ tự do rồi, đương nhiên muốn ở cạnh anh”
Chính là nửa năm mới gặp một lần, sẽ ít nhận ra khuyết điểm của nhau, bất quá tôi không nói nàng biết chuyện mình cố ý chuyển đường bay đến Boston, có những việc, đôi khi giữ bí mật vẫn tốt hơn
– “Vậy hiện tại sao không suy nghĩ chuyện việc làm?“. Tôi nói như vậy
– “Tôi cũng muốn a, bây giờ đang thương thảo với sếp, không biết ông ấy có chấp nhận một nhân viên nữ bình thường không”
– “Nói bậy bạ gì đó! Dựa vào tấm bằng Harvard của cô cũng đủ lên làm giám đốc tài chính”
– “Đây là lời anh nói cho có phải không?”. Tôi cảm giác đôi môi dường như đang gần bên tai
– “Lời vua không đùa”
Đầu dây bên kia cuối cùng cười to sảng khoái: “Được a, chuẩn bị một chỗ cho tôi. Hai tháng sau tôi chuyển đến, anh cũng đừng chê tôi vướng tay vướng chân”
Kì thật tình huống phát triển như vậy cũng trong dự kiến của tôi, quen biết Mạc Hoa đã lâu, tôi cũng nên từng bước tiến tới để công bằng với nàng. Kì thật đôi khi cô đơn buồn khổ người ta sẽ muốn kết hôn, ngẫm lại, đây là con đường tất yếu, không ai muốn cô độc suốt đời. Lỗ hổng nơi ngực trái cần được lấp đầy, có thể nói dục vọng con người là vô cùng tận
Tôi muốn tắm táp rồi ngủ một giấc, để khi thức dậy lại chỉ huy mặt trận tác chiến lần nữa, chấn còn chưa ra khỏi văn phòng, tôi đã bị Kevin chặn lại
– “Linh hồn công ty cuối cùng đã về, cảm ơn trời đất! Buổi chiều có cuộc họp về việc tăng trang tạp chí, hi vọng cậu không trốn”
Tôi tàn khốc phản bác: “Kevin, ngại quá, chỉ sợ không có thời gian. Lát nữa tôi phải đi đánh golf cùng Tạp Luân; h phải kí hợp đồng với công ty Mạch Địch; h tối phải về công ty bàn bạc với David chuyện quảng cáo, phải biết đối tác là Vogue nổi tiếng. Hơn nữa, tôi còn là nhân vật chủ chốt của tiệc tối; ngày mai thì lễ khai mạc tuần lễ thời trang NewYork đang bức điên tôi, cuối tuần tế bào não lại phải hoạt động cho việc ở viện thiết kế thời trang”
Kevin cười khổ giơ tay đầu hàng: “Xem như tôi chưa nói gì”
– “Cám ơn”
Tôi xoay người tiến vào văn phòng, chỉ bận rộn như vậy mới khôi phục tinh thần làm việc của tôi, muốn đứng đầu trong thương giới, ý nghĩ của tôi phải nhanh nhạy như máy tính, không thể nào chậm trễ, kế hoạch phát triển công ty trong vài năm tới lúc nào cũng cuồn cuộn trong đầu
Lị Lị mang vào một li cafe đen, tôi nhấm một ngụm, mới gọi điện thoại nội tuyến cho Đan Ni: “Tổn thất quảng cáo chúng ta sẽ chịu, đừng để Phạm Tư Cao phát hiện ra khuyết điểm của chúng ta”
– “Giám Đốc anh minh”
Lúc này, bạn tốt Kevin tiến vào chốt cửa phòng, đưa tôi bản đánh giá: “Hiệu suất làm việc của Monica, Mạch Khắc rất đáng khen ngợi”. Sau đó liền chuyển chủ đề, “Đi HongKong, có nhớ việc thu thập thông tin tình báo cho tôi không a?”
Tôi thuận tay lấy một tập hồ sơ từ ngăn kéo đưa hắn: “Sớm biết cậu sẽ hỏi tôi, đây, tài liệu cơ mật của đồng nghiệp tại HongKong, tôi chưa kịp chỉnh sửa, cậu tự xem đi”
– “Thật tốt, không hổ là Bố Lai Ân, làm việc gì cũng cẩn thận tỉ mỉ, nói không chừng còn đào được kho báu”
– “Chúc cậu may mắn”
Kevin vui vẻ hớn hở cầm tập tài liệu ra ngoài, hắn vẫn cương quyết tìm một nhà thiết kế tâm đầu ý hợp, cơ hồ cướp hết nhân tài từ nơi khác về, bất quá hiệu quả không tệ, phải biết rằng, hắn là người nghiêm khắc với bản thân và càng nghiêm khắc trong nghệ thuật
Tôi gọi điện thoại cho Đường Na, đầu đây bên kia chỉ nói một câu: “Tóm lại, đừng lãng phí tiền điện thoại của tôi, tôi bị nhốt nơi thâm sơn cùng cốc, đã dùng hết mọi tính nhẫn nại trong người”
Nũ nhân này luôn biết cách làm tôi buồn cười: “Vậy tôi sẽ lập tức đến cứu vớt chị”
– “Không cần, tôi có tay có chân, lại xinh đẹp, chắc chắn sẽ an toàn trở về làm ông chủ nhỏ thay cậu. Đúng rồi, cậu có mang về cô gái HongKong nào không?”
– “Làm cô thất vọng rồi”
– “Nam nhân an tuấn toàn năng lúc nào cũng thần bí như vậy, không hỏi thêm nữa, nhưng tôi nhắc nhở cậu: không được bỏ qua người thật lòng”
– “Ân, tôi sẽ nhớ”. Tôi than nhẹ
Ngắt điện thoại tôi ngồi ngốc chốc lát, sau đó mở hộp nữ trang trong tay ra, là vòng cổ ngọc trai đen tôi định tặng Mạc Hoa
Công ty đến nay đã có chút quy mô, cũng là công ty đầu ngành trong thương giới, dần dà, công ty truyền thông Quang Vinh trở nên nổi tiếng trong cộng đồng người Hoa, nhưng việc này phải vật lộn nhiều thời gian mới đạt được, mọi thứ không khi nào dễ dàng như trở bàn tay
Cả ngày hôm nay mọi việc đều suôn sẻ, mỗi cơ hội hợp tác đều thuận lợi tiến hành. Mọi việc cùng nhờ tôi khôn khéo tinh tế vận dụng kinh nghiệm thực tiễn để giải quyết. Tôi cảm giác, mình như nắm cả vũ trụ trong tay, tuy thường xuyên không muốn người khác biết mình cô đơn, nhưng tôi cũng không mất đi cách thức biểu lộ nỗi cô đơn trong lòng
Công việc điên cuồng bận rộn liên tục trong ba tuần, cuối cùng đâu lại vào đấy, thành tích rõ ràng. Công ty cuối cùng cũng tăng trang tạp chí và tuyên bố khai mạc tuần lễ thời trang New York
Là một trong những nhân vật chủ chốt, tôi đã đến New York trước để chỉ huy, cương quyết xuất binh cùng nhân viên, những ngôi sao Hollywood sáng chói là đối tượng của tuần lễ thời trang lần này
Ngày khai mạc, đang trò chuyện cùng tổng giám, tôi đã thấy A Mặc lẳng lặng tươi cười bên cạnh đợi cuộc trò chuyện chấm dứt, đến khi tôi xoay người hỏi, nàng mới nói nguyên do: “Chấn Hàm, nguyên lai anh biết người mẫu Y Sâm đại diện của Diesel!”
– “Y Sâm? Tôi xác nhận mình có quan hệ với cấp trên cậu ta, nhưng không thân lắm”
– “Anh là quý nhân hay quên”. Nàng như không tin, “Anh ta nói rất thân với anh, cơ hội gặp mặt thân mật thế này, sao có thể bỏ qua! Kevin đang bên cạnh anh ta, Mendel mời Y Sâm tuyên bố khai mạc tuần lễ thời trang, thật nổi bật”
Người như vậy tôi hẳn có ấn tượng, lòng hơi trầm xuống, dự cảm kì dị nổi lên, sẽ không là….
– “Khí chất quý tộc, tuấn mĩ vô địch, chỉ số thông minh hơn người, là người thừa kế tập đoàn Thái Hoa, anh nói xem, một người sao lại có quá nhiều ưu ái như vậy? Hiện tại chỉ có thể kêu trời không công bằng”. Có người bắt đầu ngẫu hứng phát biểu cảm nghĩ cá nhân
Tôi lắc lắc đầu im lặng, cuối cùng, vẫn là chuẩn bị nghênh đón lời ‘khiêu chiến’, nếu tránh không được thì đành đối mặt vậy
A Mặc nhìn tôi nhắc nhở: “Chấm Hàm, muốn đến chào hỏi chút không?”
– “Hảo…….Tôi đi kiểm tra vài việc, nửa tiếng nữa sẽ đến tìm mọi người”
– “OK, tôi sẽ giữ chân Y Sâm giúp anh, tôi tranh thủ mời anh ta ăn tối, anh ta là tình nhân trong mộng của tôi”. A Mặc ổn trọng lại biểu hiện tình cảm viễn vông đầy nữ tính
Tôi đột nhiên cười: “Tôi đi đây”
Ước định thời gian, tôi chủ động tìm người hậu thuẫn, kết quả Kevin thấy tôi trước
– “Bố Lai Ân! Bên này!”
Vừa quay đầu lại, chân vẫn chưa dời, tôi liền đối mặt hắn giữa đám đông; biểu tình phút chốc trống rỗng. Hắn hệt như ngựa hoang không thể thuần chủng, mái tóc được nhân viên tạo hình chăm chút tạo kiểu đánh mạnh vào thị giác, lại càng biểu hiện tính hoang dã nguyên thủy sinh động, giống như mọi ngôi sao trên bầu trời Las Vegas, đều bị hút vào tỏa sáng trên người hắn. Hắn có thể khuấy động sân khấu, có thể vươn cánh tay có vết sẹo dài ra, có thể dùng ánh mắt đối địch làm người khác sôi sục, nhưng tôi không hi vọng hắn chân chính dao động tôi, vì thế đột nhiên, tôi từ bỏ
Bước đến, bắt tay hắn trước tiên: “Dạo này khỏe không?”
– “Cũng không tệ lắm”. Ngữ điệu thưa thớt, biểu tình bình tĩnh, khả năng thích ứng kinh ngạc