Xoảng!
Tiếng thủy tinh va vào nền gạch trơn bóng vang lên, vọng đến tận hành lang vắng người. Tiếng vọng vang mãi một lúc sau thì mới mất hút.
Từng mảnh vỡ nhỏ li tí, lấp lánh phản chiếu màu nắng dìu dịu.