Tụi nó xuống bàn cuối ngồi thì thấy một đứa con trai đang ngủ. Hắn ta đẹp như thiên thần vậy. Mái tóc màu bạch kim che đi nửa khuôn mặt của hắn.
Ngồi xuống bàn, tụi nó đang lôi laptop ra để học bài mới thì có tiếng nói cạnh nó vang lên, lạnh lùng và dứt khoát :
- Đi ra.
- Gì. – Nó lên tiếng, lạnh cũng không kém hắn là mấy.
- Cút đi.
- Ko đi. Làm gì được nhau.
- Cô thích gây sự chú ý à ?
- Ừ đấy. Thì sao.
Tiếng nó và hắn vang lên làm náo loạn cả lớp học. Cô giáo đang giảng bài cũng im lặng. Cả lớp xì xào bàn tán:
- Tội nghiệp nhỏ đó.
- Lớp mình mất một hotgirl rồi.
- Tiếc thế.
- Đáng đời.
-…v…v…
Cả lớp đang xôn xao thì hắn gắt:
- Câm hết cho tôi. Còn cô cút ra chỗ khác.
Nó cũng ko vừa đốp lại:
- Ko thích.
- Cô chán sống rồi à?
- Ừ chán. – Nó đốp lại.
- Cô…
- Làm sao. Anh muốn nói tôi xinh chứ gì?
- …. – Hắn ko nói gì.
- Tôi tự biết. OK.
Nó nói rồi nhếch mép cười làm cho hắn tức lộn máu. Đấu võ miệng ko phải là thế mạnh của hắn nhưng nó thì rất giỏi trong vụ này.
Quỳnh ngồi nãy giờ ko thấy nói gì bây giờ mới lên tiếng:
- Thôi Trang Anh tao với mày ngồi bàn khác.
- Việc gì tao phải ngồi bàn khác.
Quỳnh nghe nó nói thế mới thấy được cái tính ương bướng trong người nó. Quỳnh thì thầm vào tai nó:
- Mày định đánh nhau ở đây à?
- Ừ.
- Mày điên rồi. Mày mà làm thế bác ấy bới chết.
- Tao ko sợ.
- Thôi lại bàn khác đi. – Quỳnh dỗ ngọt nó.
Nói rồi Quỳnh kéo nó đến cái bàn mà nhỏ mới nhờ bảo vệ mang đến. Cái bàn ấy đặt cách cái bàn của hắn một quãng…không xa.
Hắn thấy nó đi rồi mới ngồi xuống chỗ ngủ tiếp. Yên vị nơi cái bàn nó lườm hắn một cái cháy da mặt rồi nằm xuống…ngủ ngon lành.
Khi cả lớp hết ồn cô giáo mới tiếp tục dạy tiếp.
Sơ đồ lớp học đây ạ
---- GV----
----F---- ----F---- ----F----
----F---- ----F---- ----F----
----F---- ----F---- ----F----
----F---- ----F---- ---DA---
--Hắn-- -Tụi nó-
Note:
- GV là giáo viên.
- F là Fan của hắn và tụi nó.
- DA là Diệu Anh.