Linh , Tuấn Anh, Hiếu, Phương và cả anh chàng người nhật ( Sukiro và Tashi đấy ạ ) cùng ngồi quanh một chiếc bàn hình chữ nhật ,chính giữa là Hải Thiên. Khuôn mặt tổng giám đốc Hoàng lạnh lùng vô cảm , một tay anh cầm ly rượu trên bàn một tay gác lên thành ghế. Dáng vẻ oai hùng của bậc đế vương
Không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt khó thở
Cửa chính đột ngột mở tung ra. Người con gái nhỏ bé xuất hiện, giống như một bông hồng đen kiêu hãnh, quyến rũ và bí ẩn. …
Mọi người không thể rời mắt khỏi từng bước chân của người con gái ấy…
Vi sải từng bước tới vị trí đối diện với Thiên. Nó khoác lên mình một bộ váy liền màu đen tuyền ôm sát vào cơ thể làm nổi bật những đường cong hoàn hảo.
Một Hoàng Hải Vi quyến rũ mê hồn,từ con người nó toát ra một phong thái cao sang quyền quý của quy tộc
– Đông đủ?
Nó cất tiếng. Phương gật đầu
-Xin lỗi vì bắt mọi người chờ lâu.
-Cám ơn vì đã ở đây. Tôi thay mặt dòng tộc MIKAGE gửi lời cám ơn sâu sắc đến các bạn vì đã bảo vệ tiểu thư của chúng tôi. Sukiro và Tashi đứng dậy khỏi ghế cúi đầu cảm ơn Linh , Hiếu , Tuấn Anh. Và Phương. ..
Dòng tộc Mikage sao??????
Linh nhìn Hiếu. Vẻ không tin được …
-Không lẽ…. Tuấn Anh nhíu mày
-Chính xác Vi chính là nữ chủ nhân đời thứ của dòng tộc Mikage. Còn amh Thiên là người thừa kế của dòng tộc … Phương nói
-Thật ư? Họ là người nắm quyền lực tối cao của giới quý tộc Nhật bản á? Là chủ nhân của dòng tộc hùng mạnh nhất về truyền thông, chính trị, nắm giữ toàn bộ đường buôn bán cổ phiếu? ???….
Hiếu cố mở to mắt căng tai hết cỡ nghe xem đó có phải sự thật không.
-Phương không do dự mà gật đầu
– Còn người cũng là người của tôc Mikage sao?
Sukiro mỉm cười nhìn cô gái bé nhỏ
-Phải. Chúng tôi đều là người của tộc Mikage, đặc điểm để phân biệt người của tộc là tất cả những ai mang dòng máu của tộc đều có một đôi mắt màu tím.
-Đeo áp tròng thì sao?
Tashi cười phá lên nhìn Hiếu
-Cậu nhóc đương nhiên chúng tôi có cách riêng để nhận ra người ta của dòng tộc
-Mong mọi người giúp đỡ cô chủ và cậu chủ. Sukiro cúi đầu
-Đừng nói thế Vi là bạn tụi em. Phương nói
-Biết thì cũng biết rồi. Trước mắt tao phải dẫm nát Hoàng gia….theo không?
Đứa đồng thanh nói có
Nó gật đầu.
Thiên bây giờ mới lên tiếng nói về kế hoạch sắp tới
Đâu vào đấy mỗi người đi làm một nhiệm vụ.
Lang thang trên những con phố dài ô ở Hà Nội , đường bao nhiêu người lớn có, nhỏ có mà sao nó thấy lạc lõng quá…
Đứng lại bên hồ hoàn kiếm, ai đó thất thần nhìn về một nơi xa…Hình ảnh một người con trai xoẹt qua đầu, lờ mờ không rõ
Bất ngờ…. một vòng tay ôm chặt nó từ phía sau
Mùi bạc hà thơm ngát sộc vào mũi, giọng nói ai đó vang bên tai…không lớn đủ hai đứa nghe…
-Từ giây phút này Trần Anh Phong tuyên bố sẽ theo đuổi em. Chúng ta không là bạn, cũng được. Dù sao tôi cũng không muốn là bạn với em. ..mà trên mức độ đó…..
Trên mừc độ đó …
Trên mực độ đó. …
Trên mực độ đó….
……
……