Thân gửi độc giả,
Kỉ niệm truyện của Hannie đạt k lượt đọc mình đăng liền hai chap cho các huynh đệ tỉ muội đóng góp ý
Tiện đây Hannie cũng nói trước, Hannie đang học lớp nên lịch học chằng chịt nên có thể không ra chap hàng ngày được. Hannie sẽ cố gắng đăng một tuần chap. Mong mọi người thông cảm cho Hannie…
Ai đi qua cho Hannie ít cmt hay vote lấy động lực ^_^
★ ★ ★ ★
-Phon..g…. ơ..i….
Môi nó mấp máy , giọng lạc hẳn đi…
Phong nằm đó…bất động giữa vũng máu đỏ tươi , đôi mắt màu lục bảo nhắm nghiền.
Ai đó hoảng hốt xiêu vẹo chạy đến bên người kia, trong lòng ai đó dấy lên một cảm xúc khó tả…
Trái tim nó như có ngàn mũi kim trâm vào, đau tê tái …
Đôi tay nhỏ run run chạm vào người kia…cảm xúc như vỡ òa… đây vốn không phải giấc mơ. Người đó vì cứu nó nên bị xe cán… là người đó hi sinh vì nó…
-Phong…. Phong ơi… tỉnh lại Phong ơi…hu hu tỉnh lại đi ,mở mắt nhìn tôi đi Phong….
Nó lay Phong, nhìn anh bất động nó sợ vô cùng …
Nó sợ anh sẽ như mẹ sẽ bỏ nó đi mãi mãi
Nó sợ không ai chọc cho nó cười khi nó không vui….
Nó sợ không được nghe những lời quan tâm dù chỉ là của bạn bè
Nó sợ … nó rất sợ
– Phong mở mắt ra nhìn tôi đi… xin cậu đấy….
– Phong à làm ơn đi…..
Người nào đó khẩn khoản cầu xin nhưng ai kia vẫn nằm im bất động.
Nó khóc , khóc nhiều lắm…. chả biết nó khóc từ bao giờ nhưng những giọt nước mắt kia không chỉ mặn mà còn rất đắng
Nó đau còn hơn cả khi bị chúng đạn
Sợ còn hơn khi bị cha tống sang Pháp
….
-V…I….Vi….
Bàn tay ai kia cố gắng đưa lên lau đi những giọt nước mắt trong như pha lê
-Phong…. ai đó vừa vui vừa đau lòng. ..
Vui vì người đó đã có phản ứng
Buồn vì người đó đang bị thương nặng.
Phong đưa bàn tay to lớn đã thẫm những vệt máu đỏ tươi lau đi những giọt nước mắt của người con gái anh yêu. Anh có mơ không? Con mèo nhỏ đang khóc vì anh kìa…
Như vậy cũng rất đáng….
-Phong, đừng nói nữa cậu mệt rồi tôi đưa cậu đi bệnh viện
-Đừng lo…. em đừng khóc…. tôi ổn mà…
-còn nói không sao … huhu …. cậ … u … cậu mất nhiều máu quá….
Ai đó nói trong tiếng nấc
Ai đó nghẹn ngào…. cớ sao từng lời nói của người đó lại ngọt ngào đến vậy…. cớ sao anh hạnh phúc như thế. ..
Brừm …..
…..
…….
………
Chiếc BMW rồ ga lao thẳng về phía nó….
Đôi mắt tím mở to kinh hãi…
…như một sự chờ đợi cái chết….
Nó siết chặt tay Phong…..
…Chiếc BMW chỉ cách nó có một gang tay thì người con trai ấy dùng hết sức bình sinh ôm chặt người con gái lăn nhanh sang một bên…
Nó còn chưa tin mình thoát chết thì bên tai nghe thấy giọng nói đa khàn đặc của người con trai.
-Không sao…đã có tôi ở đây rồi…
Nó ngồi dậy ôm phong
-…Phong. …
Ai đó kiệt sức ngất luôn trên vai nó….
– Vi……
– Phong……