Nhóc, Anh Thua Rồi

chương 39: hoang mang

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi yêu nghiệt chính thức công khai mối quan hệ…. khụ khụ… phức tạp của cả hai trước truyền thông….

Ngay lập tức lượng truy cập vào internet tìm kiếm thông tin về cặp đôi hoàn cảnh này tăng đột biến

Những nhà đầu tư lớn lao vào ký kết hợp đồng với công ty hai bên mang về khoản lợi nhuận đồ sộ… khiến Trần thị và JB phải tăng cường độ “chạy xô ” liên tục.

Sức mạnh ghê gớm của việc liên hôn chính là đây.

Giang sót chồng, anh tối ngày bận việc hết chạy đông rồi lại chạy tây người gầy hẳn đi …

Trong khi ấy có hai kẻ vẫn ung dung nắm tay nhau đi hết đường này phố nọ… vui vẻ cười nói không màng sự đời

Phương ngồi dựa vào thành nan can sân thượng. Mọi chuyện đã ổn thỏa cả rồi chắc không cần sự có mặt của cô nữa…

Có lẽ nên quay về thôi…

Phương thở dài, sao cô thấy không can tâm thế này….

Cầm chiếc móc chìa khóa hình con gấu trúc Phương bất giác nở một nụ cười rồi khẽ lẩm bẩm

– Tên ngốc… đúng là não phẳng

….

…..

Rầm… cửa thông ra sân thượng bị đạp tung ra… ai đó vừa thở hổn hển vừa gọi

-Ph..ư…ơ..ng…

Người đó thở không ra hơi , khuôn mặt đỏ ửng , hơi thở ngắt quãng không đều… chắc đã chạy một quãng rất dài…

– Có chuyện gì thế? Bình tĩnh nói cho tôi nghe!

Ai đó vừa vuốt ngực vừa nói đầy nặng nhọc

– Có chuyện rồi. …con Vi… nó..nó…

Phương trừng mắt, cô nắm lấy vai Tuấn Anh lắc mạnh….

– Nói, nói mau nó làm sao??? Cậu nói đi…

– Nó… bị bắn… không qua…được rồi. …hic…hic….

Đầu Phương quay cuồng, trái tim như ngừng đập…

-Nói dối. Không thể nào. …con Vi không thể chết! Nó đang ở đâu… ? Đưa tôi đến đó với nó…

– Phương, cậu bình tĩnh!

– Bình tĩnh cái shit ý . Nó ở đâu ? Con Vi đang ở đâu????

Phương gần như mất bình tĩnh, khuôn mặt cô trắng bạch …

Hai mí mắt mọng nước như sắp khóc, con người này vốn xa lạ với Tuấn Anh, ….

Thì ra người con gái đó cũng không mạnh mẽ như anh nghĩ…

– Đi…tôi đưa cậu đi tìm con Vi

Hai thân ảnh lao vụt xuống từ sân thượng của học viện

Lòng Phương như có lửa, không!!!. ..không được!!!. ..cô đã mất đi người đó cô không thể mất đi Vi nữa. ..

Hai tay Phương bấu chặt vào nhau, Vi đã mang lại cho cô niềm tin, cho cô tìm lại nụ cười… làm sao cô có thể sống mà mất đi tất cả

Xe vừa dừng ai đó đã lao nhanh ra khỏi xe

-Nó đâu….con Vi đâu rồi?

Giọng Phương khản đặc, con bé ráo rác tìm kiếm bóng hình con bạn thân

Thiên bần thần.

-Phương. ..con bé ở trên kia cùng thằng Phong. ..

Chẳng đợi mọi người nói thêm gì ai đó lao vụt đi…

….nước mắt rơi…

Trái tim vỡ vụn….

….

…….

……..

……….

Đáng ra hôm qua mk định đăng cho m.n nhưng mệt quá nên Hannie ngủ quên ^_^ hnay mới đăng được. M.n thông cảm đừng ghét Hannie…tội mk…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio