Triệu ngồi dãy trên vs Hắn để Dương nằm cho thoải mải mái. Linh Linh đặt đầu bé kê lên đùi mình. Dùng khăn giấy lâu đi mồ hôi, Vuốt mái tóc gọn cho bé. Cô ko để gì cho bản thân mình. Lúc nảy xuống xe, tụi ào đến, cô tránh ko kịp. Thế mà có cục đá cãn chân ngã xuống tay xuất hiện vết trầy mà cô cx ko hay biết
Hắn nhìn từ tấm gương trước xe.Thấy cô chăm sóc cho Bé Dương rất ân cần chu đáo, cậu có một cảm giác là cô là con gái. Nhưng lại vội vụt tắt trong giây lát.
- Ò í e ò í e..... tiếng xe cấp cứu. Đan Phong ôm bé đặt lên gường. Cả cô Hắn và bé Dương chạy theo... vẻ mặt ai cx lo sợ.
Cô vừa chạy vừa cầm tay nhỏ. Mặt cô còn tái hơn mặt cô bé ấy.
Chiếc xe đã đến trước phòng cấp cứu.
- Quý vị ngồi đây chờ... Ko đc Vào. Cô y tá .găn họ lại rồi đóng cửa.
Hắn và Triệu ngồi yên chờ kết quả. Thằng nhóc trầm lặng ko ns tiếng nào.
- Nhóc đừng sợ... bé sẽ ko sao đâu Đan Phong an ủi.
- Anh ấy ns, mỗi đứa trẻ đều có thiên thân hộ mạng là thật sao. Cậu bé ngây ngô ns. Cậu mong đó là sự thật
- Ừ chắc chắn rồi. Hắn nắm chặt tay nhóc, nhìn về phía Linh Linh đang đứng... Cô cứ đi qua đi lại.
Bé Triệu vì lo cho cô nhóc đó mà cả đêm ko ngủ, vs tâm lý ko ổn định. Nên cậu nhờ cô y tá. Co viên thuốc an thần. Cậu bé uống xong thì ngủ thiếp đi. Hắn cõng bé vào phòng hồi sức.
Thấy cô đi qua đi lại. Nhìn cánh tay trầy của cô. Hắn đến kèo cô ngồi xuống.
- Làm ơn ngồi xuống đi. Tôi chóng mặt quá đấy. Trong tâm hắn biết cô đang lo, nhưng ko hiểu sao miệng hắn lại phát ra từ đó.
Linh Linh ko cần đối trả lại hắn. Cô đang ra sức khấn phật đề giúp bé Dương.
Hắn bỗng nhiên bỏ đi. Cô nhìn theo hắn, rồi lại quay lại trạng thái ban đầu.
Không pải hắn bỏ về đâu nhé, hắn đi ra phía sau, thấy mấy cô y tá trẽ đang kéo xe thuốc...
- Cho tôi mượn mấy thứ này bạn tôi đang cần nó. Hắn lấy trên xe lọ oxi già, chai thuốc đỏ và cuồn băng gạc.
Mấy cô thấy vẻ đẹp trai của hắn mà sững người, không pít hắn ns gì làm gì cứ ngúc ngúc đầu. Đúng là mê trai quá phải ko.
Lấy xong hắn liền chạy đến chỗ cũ
..........
- Con lậy trời lậy phật cho con giảm thọ cx đc. Cho bé Dương có thể tỉnh lại. Linh Linh đan hai tay đặt lên trán cầu nguyện mà ko pít hắn đang ngồi cạnh mình.
Hắn kéo nhẹ nhàng cánh tay đang bị thương của cô.
- Ui da...Cô cảm thấy rát vô cùng. Hắn ồn tồn lâu vết thương cho cô rất chuyên tâm.
- Cậu giờ ms thấy đau à. Nảy giờ máu chảy nhiều thế mà. Hắn ns như vẻ hờn giận.
Cô ko cải lại mà cứ nhìn chầm vào mặt anh từ mái tóc đến khuôn mặt đều hoàn ảo.