Edit: Luizy Unisy
Các Ninja nhìn theo phương hướng ngón tay của Naruto chỉ, trong lòng không khỏi kinh hãi.
"Đây không phải là « Phong Ấn Chi Thư » sao?"
"Cái gì? « Phong Ấn Chi Thư » bị thiêu hủy rồi?"
"Đây chính là chí bảo của làng Lá chúng ta!"
"Làm sao bây giờ?"
"Ngoài ra, tại sao Mizuki lại để cho Naruto trộm « Phong Ấn Chi Thư » chứ?"
Từng tiếng nghị luận liên tiếp vang lên ở hiện trường, trêи mặt tất cả bọn họ đều hiện ra vẻ lo lắng.
Sarutobi Hiruzen liếc nhìn "Phong Ấn Chi Thư hóa thành tro bụi ", rồi lại liếc nhìn Naruto và Mizuki nằm trêи mặt đất.
Trầm giọng nói: "Đưa bọn họ đến phòng điều trị!
Sau đó, gọi Morino Ibiki tới phòng làm việc của tôi một chuyến."
"Vâng! " các Ninja cùng hô lên.
...
Nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.
Ta Muốn Làm Hokage: kỹ năng diễn xuất của ta như thế nào hả? Ha ha ha!
Hồng Hướng Dương: Trâu bò! Nhưng, nếu như lại dùng thêm Sắc Dụ thuật một lần nữa, thì càng trâu bò hơn.
Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Không tệ!
Cho Ta Chút Mặt Mũi: Đồng ý.
Nữ Hiệp: Phi! Một đám sắc ma! Chỉ có Chúa Cứu Thế đại ca ca nhà ta là chính trực nhất.
Song, Quách Tương lại không biết Diệp Húc đã lặng lẽ lưu lại video Naruto thi triển Sắc Dụ thuật.
Hắn cũng thầm tán thưởng: "Quá tuyệt vời!"
...
Lúc này, nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên vang lên một trận âm thanh lanh lảnh.
"Ting! Chúc mừng Ta Muốn Làm Hokage hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng đánh cắp « Phong Ấn Chi Thư » , đạt được điểm tích lũy."
Ta Muốn Làm Hokage: Ha ha ha! Lại đạt được điểm tích lũy rồi! Ta nhất định có thể trở thành vua điểm tích lũy!
...
Hồi lâu, Diệp Húc mới dồn lực chú ý vào cái nhẫn thuật thứ nhất trong « Phong Ấn Chi Thư » , Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật!
"Nhắc nhở: Nhóm chat có cấp bậc quá thấp, hệ thống cường hóa đã dùng hết mấy lần, đợi sau khi nhóm chat đề cao cấp bậc, sẽ có thể tiếp tục tiến hành cường hóa."
Diệp Húc thấy vậy thì hơi sững sờ.
Tình huống như thế nào đây?
Hệ thống cường hóa còn có hạn chế ư?
Ngay sau đó, Diệp Húc không cam lòng, nhìn vào nhẫn thuật thứ hai trong « Phong Ấn Chi Thư » , Uế Thổ Chuyển Sinh!
"Nhắc nhở: Nhóm chat có cấp bậc quá thấp, hệ thống cường hóa đã dùng hết mấy lần, đợi sau khi nhóm chat đề cao cấp bậc, sẽ có thể tiếp tục tiến hành cường hóa."
Diệp Húc liên tục thử mấy lần, sau đó mới không thể không xác nhận sự thật này.
Đúng là tạm thời không thể sử dụng hệ thống cường hóa.
Nhưng, dù vậy, vẻ mặt Diệp Húc vẫn không có chút chán chường nào, mà là hết sức kiên định.
Không phải là không thể cường hóa thôi ư!
Không phải là cần Chakra mới có thể tu luyện sao?
Ta có điểm tích lũy, ta có Thiên Đạo Chi Quang!
Ta cũng không tin là ta không thể tìm hiểu những thứ nhẫn thuật này.
Nói làm liền làm!
Đầu tiên Diệp Húc lấy ra Huyễn Thế Kiếm, bao phủ hết thảy xung quanh ở trong ảo cảnh.
"Ting! Có sử dụng Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật hay không."
"Có!"
"Có sử dụng Thiên Đạo Chi Quang để nhanh chóng tìm hiểu hay không, admin nhóm chat được ưu đãi điểm tích lũy mỗi phút đồng hồ."
"Vâng!"
Lập tức, Diệp Húc bị một đoàn kim mang sáng chói bao quanh.
Suy nghĩ của Diệp Húc khuếch tán rất nhanh.
Vô số ấn ký, bùa chú, gân mạch, phương pháp kết ấn... không ngừng chớp động lóe lêntrong đầu hắn.
Hệ thống cường hóa có thể trực tiếp loại trừ hạn chế về Chakra, hơn nữa, còn tăng lên uy lực của nhẫn thuật.
Nhưng, hôm nay, Diệp Húc chỉ có thể tự mình đi tìm hiểu Chakra và năng lượng chuyển hóa của bản thân.
Vô hình trung, chuyện trở nên phức tạp hơn rất nhiều.
Nhưng, đúng như lời Diệp Húc nói, hắn có điểm tích lũy, hắn có Thiên Đạo Chi Quang!
Ước chừng phút đồng hồ sau, Diệp Húc chợt mở mắt.
"Xoạt!"
Ngay sau đó, trong phòng xuất hiện mười mấy "Diệp Húc " giống nhau như đúc.
Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật, tu luyện thành công!
Hơn nữa, không cần kết ấn vẫn có thể sử dụng Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật!
Diệp Húc thấy vậy, cả khuôn mặt cười thành một đóa hoa.
Loại này cảm giác chính mình phân ra = thành mười mấy người, liền giống như cánh tay, con mắt, bắp đùi của mình đều có thể khuếch trương vô hạn, quả thực quá là thoải mái.
Đa Trọng Ảnh Phân Thân thuật đúng là vô cùng đỉnh cao.
Nhưng, nếu là bị những người khác của nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên biết, Diệp Húc dùng ước chừng phút Thiên Đạo Chi Quang, mới tu luyện thành công, sợ rằng hắn sẽ bị mắng là phá sản.
Bởi vì, đối với bọn hắn mà nói, phút Thiên Đạo Chi Quang cần tốn điểm tích lũy, phút đồng hồ chính là ước chừng vạn điểm tích lũy.
vạn điểm tích lũy có thể đề cao bao nhiêu tu vi?
Bọn họ không thể tưởng tượng!
Dĩ nhiên, Diệp Húc có đặc quyền của admin nhóm chat, chỉ hao tốn điểm tích lũy mà thôi.
Thế nên, hắn cũng không quá mức quan tâm.
Ngay sau đó, Diệp Húc lại chú ý vào « Phong Ấn Chi Thư » .
"Ting! Có sử dụng Phi Lôi Thần thuật hay không?"
"Có!"
"Có sử dụng Thiên Đạo Chi Quang nhanh chóng tìm hiểu hay không, admin nhóm chat ưu đãi điểm tích lũy mỗi phút đồng hồ."
"Có!"
Có kinh nghiệm lần đầu tiên tu luyện nhẫn thuật vượt qua Chakra, theo lý thuyết tu luyện cái nhẫn thuật thứ hai sẽ càng dễ dàng hơn một chút.
Nhưng, cái nhẫn thuật thứ hai Diệp Húc lựa chọn lại là Phi Lôi Thần thuật.
Phi Lôi Thần thuật liên quan đến không gian, hiển nhiên là khó khăn hơn rất nhiều so với nhẫn thuật bình thường.
Ước chừng mấy giờ sau, Diệp Húc lần nữa mở mắt.
Tiếp theo, thân hình của lúc thì xuất hiện ở góc tường, lúc thì xuất hiện ở trần nhà, lúc thì xuất hiện ở cửa... Nhanh chóng bắt đầu chuyển động.
Phi Lôi Thần thuật, tu luyện thành công!
Hơn nữa, hắn không giống như Namikaze Minato, phải lưu lại dấu hiệu mới có thể thi triển.
Liên tục học tập hai nhẫn thuật, hao tốn điểm tích lũy, cũng khiến cho Diệp Húc có phần đau lòng.
Ngoài ra, một mình hắn ngây người ở trong phòng gần hai tiếng.
Nghĩ tới không thể để cho mẹ lo lắng, thế nên, hắn không tiếp tục tu luyện nhẫn thuật trong « Phong Ấn Chi Thư » nữa.
Theo cánh tay vung lên, hắn cất giọng nói: "Phá tan đi, Huyễn Thế Kiếm!"
Tiếp theo, hắn chậm rãi đi ra khỏi phòng.
"A Húc, mẹ vừa tìm con mãi, con chạy đi đâu thế? " Vạn Vân hỏi.
Diệp Húc liếc nhìn trêи chiếc bàn trong phòng khách chất đầy bao gạo, đồ ăn vặt, rau dưa các loại... , hàm hồ nói: "Con mới đi quanh một chút, mẹ, mẹ tìm con có việc gì hả?"
Vạn Vân chưa trả lời, mà là móc ra điện thoại di động, cười hỏi: " Bà Bình, đang làm gì đấy?"
"À, chuẩn bị về nhà nấu cơm hả.
Không cần nấu nữa đâu, tới khách sạn Phong Lai đi."
"Đúng, đúng, tôi mời bà ăn cơm.
Mời bà Bình ăn cơm, còn cần lý do ư?
Vậy thì cứ quyết như vậy đi, gặp nhau ở khách sạn Phong Lai nhé!"
Vạn Vân cúp điện thoại, sau đó vung tay lên, nói: "A Húc, đi, lái chiếc BMW của con, chúng ta tới khách sạn Phong Lai ăn cơm!"
Diệp Húc sao lại không rõ ý định của mẹ mình?
Chính là muốn cầm tiền, lái xe sang, tới khoe khoang trước mặt Tưởng Bình.
Chẳng qua, Diệp Húc cũng không quá mức để ý.
Chỉ cần mẹ hắn vui vẻ là được.
"Ha ha! BMW chính là khác biệt, bên trong thật rộng rãi."
"Còn có cái màn hình này cũng quá lớn đi?"
"Ghế salon cũng rất êm."
"A Húc, mau! Mở bài này cho mẹ!"
"Không hổ là BMW, âm thanh cũng rất hay!"
"Ha ha ha! Quá tuyệt vời!"
Vạn Vân ngồi trong BMW, sờ nơi này một tí, đụng nơi đó một tí, tựa như một đứa nhỏ nhận được đồ chơi, cực kỳ vui vẻ.
Diệp Húc thấy vậy, trong lòng cũng cao hứng vô cùng.
"Reng reng!"
Lúc này, điện thoại của Vạn Vân vang lên tiếng chuông.
"Alo, bà Bình, bà đã đến cửa khách sạn Phong Lai rồi à?
Rồi rồi, tôi thấy bà rồi!
Tôi đang ngồi tron chiếc BMW đây này."
Vạn Vân chờ xe dừng hẳn, liền vội hạ cửa xe vươn tay ra vẫy.