Lục Yên Đinh ăn cơm tối xong còn chơi trong biệt thự một lát, cuối cùng mới trở về phòng, cảnh quay ngày hôm đó của cậu mới coi như kết thúc.
Lục Yên Đinh rất mệt, cậu nằm xuống, đến tắm cũng không muốn tắm, cũng may trong phòng không có máy quay, tổ đạo diễn nói tập một sẽ để cho mọi người được ngủ ngon một giấc, tập tiếp theo mới bố trí máy quay.
Cậu cũng không phải là không mang theo điện thoại, chỉ là thời điểm ban ngày xem điện thoại rất không lịch sự, cho nên cậu đều để điện thoại ở chế độ yên lặng mà thôi.
Bây giờ mở ra, quả là náo nhiệt.
Vương Bàn Bàn năm phút đồng hồ trước vừa gọi điện thoại cho cậu, hình như là anh ta đoán được chắc giờ này cậu cũng được nghỉ ngơi rồi.
Cậu trước tiên gọi lại cho anh ta, Vương Bàn Bàn mới vừa nghe máy đã nói một câu: “Cậu đã nghỉ chưa? Bây giờ ở bên cạnh có máy quay không?”
Lục Yên Đinh nói: “Không có, làm sao vậy?”
Vương Bàn Bàn hỏi cậu: “Cậu mấy ngày trước có phải thời điểm đi quay VCR cùng Lâm Khách, còn cùng anh ta đi gặp Khúc Như Bình không?”
Lục Yên Đinh nói: “Đúng vậy, lúc đó anh ấy cũng đến, anh Lâm liền kéo em đến phòng nghỉ tìm anh ấy nói chuyện một lúc, không làm cái gì khác mà.”
Vương Bàn Bàn nói: “Cậu mau mau lên xem hot search đi.”
Lục Yên Đinh thoát khỏi màn hình nói chuyện, mở hot search ra xem, nhịp tim của cậu đập rất nhanh, tay cũng run lẩy bẩy, khi mở bảng hot search trên weibo ra, cậu thấy được no chính là: Khúc Như Bình hoa hồng.
Hot search no là tin của Giải trí Tân Lãng: “Khúc Như Bình hoa hồng theo tin được tiết lộ từ nhân viên công tác, Khúc Như Bình xuất hiện ở phòng nghỉ trong buổi quay VCR của một chương trình thực tế nào đó, hiện trường còn có Lâm Khách cùng một chàng trai khác. Sau đó Khúc Như Bình đã diễn một trò ảo thuật, còn lôi ra được một bông hoa hồng tặng cho chàng trai đang ngồi kia, thông qua xác nhận của bên chương trình, chàng trai kia là nghệ sỹ cùng quay chương trình với anh, Lục Yên Đinh.”
Sau đó là một đoạn video ngắn, rất rõ ràng là video được lén lút quay qua khe cửa, hình ảnh không rõ nét lắm, nhưng vẫn có thể thấy được diện mạo đại khái của người bên trong, Lục Yên Đinh xem xong mà đầu óc tê rần, cậu mở bình luận ra, quả nhiên không ngoài dự đoán, phía dưới tất cả đều là hiện trường fans cp Quốc Dân cùng các nhà khác xé nhau tan tác.
Bình luận top : “Quốc Dân đừng giãy dụa nữa, bằng chứng đâu cầu bằng chứng.”
Bình luận top : “Người qua đường cảm thấy Khúc Như Bình rất tra, rất hoa tâm, Thi Tiêm Hồng đáng thương mười mấy năm thanh xuân cứ như vậy dành cho cái tên tra nam này.”
Bình luận top : “【Mỉm cười】Tôi thật sự không hiểu nổi có chỗ nào cần bằng chứng, tuy là Tra Lãng không hề có một chữ nào nhắc tới, thế nhưng tất cả đều trên mặt chữ ý nói anh tôi ngoại tình, xem kỹ hộ tôi cái, chương trình đang quay, nhìn trúng trọng điểm đi có được không? Chỉ là biểu diễn ảo thuật trước mặt bạn bè cũng bị lấy ra nói? Hơn nữa hai người kia không phải chia tay rồi sao, cho dù đó là thật thì các người có lý gì mà nói?”
Bình luận top : “Xin đấy đừng để tôi thấy tin tức của Khúc Như Bình cùng Thi Tiêm Hồng nữa, tôi thật sự đối với chuyện tình Quốc Dân này không có hứng thú mà, đừng có lên hot search nữa được không vậy?”
…
Lục Yên Đinh đăng nhập nick chính, phát hiện mình có rất nhiều tin chưa đọc, tùy tiện liếc mắt nhìn phần tin nhắn riêng cơ hồ đều là mắng cậu, phía dưới weibo mấy ngày trước mình vừa mới đăng liền nhìn thấy có rất nhiều người để lại bình luận cáu gắt.
Cậu để điện thoại qua một bên, nằm ở trên giường nhìn chằm chằm lên trần nhà mà ngẩn cả người ra.
Thẳng đến khi từ trong điện thoại truyền đến vài tiếng “alo”, cậu mới nhớ tới chuyện còn có cuộc điện thoại kia, vì thế cậu lại cầm lấy điện thoại áp vào tai: “Anh nói tiếp đi.”
Vương Bàn Bàn nói: “Cậu đừng vội giải thích, xem Khúc Như Bình bọn họ nói cái gì đã, hơn nữa hiện tại không nói lời nào, thời điểm chương trình đó phát sóng mọi người tự nhiên sẽ biết thôi, bây giờ như thế nay còn có lợi cho chúng ta.”
Lục Yên Đinh nói: “Được.”
Vương Bàn Bàn còn dặn dò thêm một chút việc, lúc này mới cúp điện thoại.
Lục Yên Đinh khẽ thả lỏng bản thân, lại không nhịn được đi xem những bình luận cùng tin nhắn riêng kia, càng xem cậu càng khó chịu, càng khó chịu cậu càng không nhịn được xem tiếp.
“Nghệ sỹ nhỏ tuyến mười tám cũng muốn cọ nhiệt Khúc Như Bình hả? Chết cười.”
“Chó chết, cái loại không có mẹ dạy.”
“Xin hỏi là người thứ ba của cp Quốc dân sao? Hoàng tử nhỏ quán bar hai hôm trước mới nói đến là cậu hả?”
“Thấy mọi người đều đang mắng anh, tôi yên tâm rồi.”
….
Lục Yên Đinh khụt khịt mũi, cậu cuối cùng cũng buông điện thoại ra, sau đó trở mình, chôn ở trong gối chậm rãi cọ tới cọ lui.
Lúc này ngoài cửa đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên. Lục Yên Đinh lúc này mới nhớ tới, vẫn chưa quay riêng đoạn cảm nhận của cậu về ngày hôm nay. Cậu xoa nhẹ đôi mắt, liếc về phía chiếc gương nhìn bản thân mình một chút, rồi mới nói: “Đến đây.”
Cậu mở cửa ra, là Khúc Như Bình, còn có đạo diễn Dương Húc Bình, cùng với anh quay phim và chụp ảnh.
Lục Yên Đinh có chút lúng túng, cậu không biết đôi mắt mình có phải là vẫn còn đỏ hay không, còn không đợi cậu mở miệng, Dương Húc Bình liền nói: “Tình huống hiện tại chúng tôi đã hiểu, tôi và Khúc Như Bình vừa thương lượng một chút, định dùng weibo cuả chương trình đăng một bài thanh minh chính thức, kết hợp với quay một đoạn VCR ngắn rồi đăng lên.”
Sau đó ông hỏi: “Cậu thấy thế nào?”
Giọng nói của Lục Yên Đinh có chút khàn: “Các anh thấy không thành vấn đề thì em cũng vậy.”
“Vậy quay ở chỗ cậu đi.” Nói xong, đạo diễn liền cùng hai người kia bước vào.
Khúc Như Bình nhìn Lục Yên Đinh, anh rũ mắt xuống dáng vẻ có phần rất thành thục cùng nội liễm, “Chỉ là chuyện nhỏ, đừng làm ảnh hưởng đến tâm trạng.”
Lục Yên Đinh lắc đầu, nở nụ cười, “Anh Khúc cũng vào đi ạ.”
Khúc Như Bình cùng Lục Yên Đinh ngồi trên ghế sopha, lúc này lại có một cô gái nhỏ bước vào, cô ấy chính là người trước đó đã gặp và phỏng vấn Lục Yên Đinh.
Dương Húc Bình đang cùng Khúc Như Bình nói chuyện, Lục Yên Đinh ngồi ở một bên nghe, cậu phát hiện Khúc Như Bình thời điểm nói chuyện cùng Dương Húc Bình thường nói rất nhiều, hơn nữa so với Dương Húc Bình còn thấy chuyên nghiệp hơn.
Khúc Như Bình nói: “Không cần cố gắng cường điệu vấn đề trên mạng, chỉ cần tôi và cậu ấy biểu hiện ra trạng thái chúng tôi đang quay chung chương trình là được, chủ động đáp lại, ngược lại có chút ý tứ giấu đầu hở đuôi.”
Dương Húc Bình gật đầu: “Tôi hiểu ý của cậu.”
Ông cảm thấy chuyện ngày hôm nay không tính là chuyện xấu, đây là tạo thế cho chương trình tuyên truyền, cho nên ông mới có thể đã tối thế này mà vẫn lục đục đến quay VCR, đồng thời đây còn là hai nhân tuyển trong cảm nhận của ông để xào cp, quay riêng là thích hợp nhất.
Dương Húc Bình nói: “Vậy đem phần quay cảm nhận ngày hôm nay của cả hai người, quay cùng nhau đi.”
Khúc Như Bình cùng Lục Yên Đinh biểu thị ok.
Người chụp ảnh đối Khúc Như Bình cùng Lục Yên Đinh tùy ý chụp vài bức.
Cô gái nhỏ cùng đạo diễn nói chuyện với nhau vài câu, rồi cô ngồi xuống, nói: “Thầy Khúc, thầy Lục, chúng tôi sẽ hỏi hai anh mấy câu hỏi, coi như đây là một buổi phỏng vấn nhỏ là được rồi.”
Khúc Như Bình dựa vào ghế sopha, cánh tay vươn ra đặt ở hai bên, chân nhếch lên, có vẻ lười biếng: “Được.”
Lục Yên Đinh gật đầu, cậu ho khan vài tiếng: “Bắt đầu đi.”
Sau khi tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, cô gái nhỏ liền đối mặt với máy quay, bắt đầu cuộc phỏng vấn: “Halo xin chào mọi người, đây là tập đầu tiên của trạm tin tức trong chương trình《Gia tộc Lâm Khách》 đang được thực hiện tại Maldives, hiện tại chúng tôi đã quay xong chương trình ngày thứ nhất, tại đây, chúng tôi đã mời tới hai vị khách quý đến tham gia chương trình sẽ cùng tán gẫu một chút cảm nhận về ngày hôm nay.”
Sau đó hình ảnh chuyển tới trên người Khúc Như Bình cùng Lục Yên Đinh.
Cô gái nhỏ hỏi: “Cảm giác hành trình về ngày hôm nay của hai anh như thế nào?”
Khúc Như Bình cùng Lục Yên Đinh nhìn nhau một cái, Lục Yên Đinh chỉ anh, ra hiệu để anh nói trước.
Khúc Như Bình nói: “Ngày hôm nay cũng không tệ lắm, nhiều người rất náo nhiệt, hơn nữa ngày hôm nay cũng không phải đi bộ mấy, mọi người chủ yếu là cùng nhau nói chuyện mà thôi, trạng thái du lịch như vậy trước mắt là kiểu thoải mái nhất mà tôi đã từng được trải qua, ừm, vô cùng thích ý.”
Nói xong, anh đẩy mắt kính của mình lên.
Lục Yên Đinh không nhịn được nói rằng: “Sao em lại cảm thấy anh bây giờ còn nói nhiều hơn cả ngày hôm nay quay chương trình nhỉ?”
Cậu tưởng trong VCR này sẽ thể hiện ra quan hệ của cậu và Khúc Như Bình, vừa là bạn bè nên cũng sẽ không có bởi vì sự tình huyên náo trên mạng mà thấy không vui.
Khúc Như Bình nhìn về phía cậu, “Có sao?”
Lục Yên Đinh nở nụ cười, “Có mà, cả ngày hôm nay em đều không thấy anh nói mấy, cảm thấy anh rất cao lãnh.”
Khúc Như Bình khẽ gật đầu: “Có thể là như vậy.”
Lục Yên Đinh cười một chút, quay mặt hướng về phía máy quay nói tiếp: “Cảm giác của tôi cùng anh Khúc không khác nhau lắm, chính là rất vui vẻ, rất thoải mái, tôi vốn không phải rất thích kiểu du lịch phải đi tới đi lui, an vị nói chuyện cũng rất tốt mà.”
Cô gái nhỏ tiếp tục hỏi: “Hai anh là lần đầu tiên cùng đi du lịch sao?”
Khúc Như Bình, Lục Yên Đinh: “Đúng thế.”
“Hai anh có ấn tượng về nhau như thế nào?”
Hai người bọn họ yên lặng một lát, Lục Yên Đinh không nhịn được bật cười: “Trả lời khó như vậy sao?”
Khúc Như Bình sờ mũi mình, nói: “Không, tôi cho là cậu muốn nói trước.”
Lục Yên Đinh nói: “Anh Khúc nói trước đi ạ.”
Khúc Như Bình chậm rãi nói: “Thật sự không tồi, còn cảm thấy rất tốt.”
Lục Yên Đinh: “Anh nói thế giống như đang đánh giá một món ăn đấy ạ.”
Khúc Như Bình: “Món ăn nào cơ?”
Lục Yên Đinh: “Gì chứ… Em cũng nào có biết món nào đâu, thế nhưng anh nói về cảm nghĩ của mình như thế cũng quá là qua loa đấy ạ”
Khúc Như Bình: “Cụ thể mà nói, chính là ở chung rất thoải mái, rất đáng yêu.”
Lục Yên Đinh chỉ mình, cười: “Đáng yêu?”
Khúc Như Bình: “Làm sao vậy?”
Lục Yên Đinh mím môi lại không cười rộ lên, cậu gãi đầu một cái, “Ừm… đến lượt em.”
Lục Yên Đinh cười nói: “Thật ra trước khi được tiếp xúc với anh Khúc, em cho rằng anh là người rất lạnh lùng, rất trưởng thành, sau đó còn là kiểu người không hợp ở chung cho lắm.”
Khúc Như Bình gật đầu: “Ừ.”
Lục Yên Đinh dừng cười, nghiêm túc nói: “Thế nhưng sau khi tiếp xúc, bạn sẽ phát hiện…”
Khúc Như Bình nhìn cậu.
Lục Yên Đinh nói: “Bạn sẽ phát hiện, hóa ra đúng là như thế.”