Như Là Yêu Thương

chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng hôm nay cả lớp nháo nhác ôn thi cuối kì môn Toán. Nó hơi lo lắng dù thực sự nó đang ngồi cạnh thằng Khánh giỏi toán nhất lớp. Nó lấy quyển toán ra, một tờ giấy rơi xuống bàn. Khánh cúi xuống nhặt, rồi chăm chú đọc. "Bài này Minh giải hả sếp? Hay thế."

Buổi chiều nó lôi sách ra học. Nhìn quyển toán, nó nhớ ra tờ giấy, lục tìm mãi vẫn không thấy đâu. "Thôi rồi, chắc thằng Khánh cầm rồi". Nó lầm bầm, không quên nguyền rủa đứa đã chia cắt tình cảm của nó dành cho Minh.

Những ngày cuối năm. Cả lớp bận rộn làm lưu bút. Nó đưa cho mọi người trong lớp, để tụi quỷ ghi cho nó "vài lời vàng ngọc". Nó cố tình đưa cho Minh sau cùng. Khi nó hồi hộp nhận lại quyển lưu bút đẹp đẽ từ tay Minh, nó chỉ thấy một dòng chữ "Chúc lớp trưởng vui", kèm theo đó là một khuôn mặt cười cỡ bự. Nó cười tươi hạnh phúc. Thằng Khánh ngồi cạnh thấy vậy giật ngay quyển vở "Sếp đưa đây em kí vài dòng." Nó gắng sức níu lại không cho Khánh thực hiện âm mưu. Nhưng thằng Khánh đã nhanh tay bóp chặt tay nó, nó thấy tay đau nhói và rã rời, đành buông ra, không quên thêm một câu đầy tức giận "Đồ vũ phu". Thằng Khánh cười hề hề "À, hóa ra em là chồng sếp à?"

Ngày hôm sau Khánh mới đưa cho nó quyển lưu bút. Nó ngán ngẩm mở ra, trống trơn, không có chữ nào của Khánh cả. Nó thở phào nhẹ nhõm, không quên hỏi một câu lấy lệ: "Không viết gì à?" Khánh lắc đầu chán nản: "Có gì đâu mà viết hả sếp? Em thức suốt đêm mà không nghĩ ra. Em định viết về chuyện trong hai tháng mà sếp nổi bao cái mụn, lườm em bao nhiêu lần, nhưng thôi". Nó giận đùng đùng, không nói chuyện với Khánh suốt cả buổi.

Thi đại học xong, mẹ cho phép nó chơi thoải mái. Nó bèn đăng kí một lớp học nhảy. Hôm đầu tiên về, nó hí hửng xoay một vòng cho bố mẹ xem. Ai dè, nó trượt chân, ngã, mũi bầm dập và chảy máu. Nó đau đớn trở về từ bệnh viện với một cái mũi bầm tím, sưng phồng. Càng buồn hơn nữa khi bác sĩ nói khứu giác của nó tạm thời không tốt.

Hai tuần sau thì mũi nó đã cơ bản trở lại bình thường. Nó bèn hít hà đủ thứ. Trong niềm vui sướng, nó chợt nghĩ ra quyển lưu bút: biết đâu còn lưu giữ mùi tay của Minh? Cả một tháng ôn thi không được gặp Minh khiến nó nhớ quay cuồng.bg-ssp-{height:px}

Bao nhiêu nhớ thương tích tụ khi nó chầm chậm giở từng trang lưu bút. Đến gần cuối, nó từ từ đưa lên mũi ngửi. Không có mùi gì đặc biệt cả, ngoại trừ mùi giấy ẩm. Mất hai giây, nó mới nhận ra là có một mùi lạ. Mùi chanh! Là ở trang ngay sau cái mặt cười.

Nhớ lại bí quyết viết chữ bí mật, nó lôi nến ra thắp. Những dòng chữ lần lượt hiện ra: "When I see you, I transform you into the girl I love. I"m yours, Khánh".

Không có một cảm xúc gì nổi bật ở nó cả. Tất cả chỉ là một mớ hỗn loạn.

Hết

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio