. Thích thì đi bày tỏ đi, có khi ngay cả cơ hội làm bạn cũng không còn. Làm bạn lại có ích gì? Tôi lại không thiếu bạn bè, tôi chỉ thiếu em.
.”Cậu quên anh ta chưa?”
“Quên rồi, ha ha.”
“Tớ còn chưa nói là ai nữa mà?”
“...”
. Trên thế giới này có kẹo gì mà đắng?
Có. Kẹo cưới của anh ấy.
. Hình ảnh em không xoá, em chỉ chuyển chúng vào bảo mật. Đồ đạc em không bỏ, em chỉ thu chúng vào một hòm lớn. Mà anh, em cũng không quên, em đem ký ức về anh sắp xếp thật gọn, đặt vào những bản tình ca kia.
. Chúng ta đều tại những năm tháng không níu giữ được ai nhất, gặp được người muốn níu giữ cả đời.
Chúng ta đều tại những năm tháng không thể đưa ra hứa hẹn nhất, gặp được người muốn hứa hẹn cả đời.
. Vào lúc gặp lại, tôi hi vọng em sẽ chán nản ủ rũ, sống mơ màng, sau đó tôi sẽ như ban đầu chọc em vui. Nhưng tôi lại sợ nhìn em sống không tốt, bởi vì trên thế giới này, không ai hơn tôi càng mong em hạnh phúc.
. Hi vọng anh ấy cuối cùng có thể cưới một người con gái giống tôi, như vậy anh ấy sẽ nhớ mãi đến tôi. Lại sợ hãi anh ấy cuối cùng sẽ cưới một người giống tôi. Nếu giống tôi, tại sao không phải tôi?
. Nếu chúng ta không thể kết hôn, anh hãy tới làm phù rể của em. Cũng coi như chúng ta đi cùng thảm đỏ.
Sau này em lại nghĩ, nếu chúng ta không thể kết hôn, anh hãy tới phá sân khấu, cướp em đi. Em nhất định sẽ cởi giày cao gót, bỏ tất cả cùng anh đến chân trời.
Nghĩ kỹ thật lâu, thôi bỏ đi, nếu chúng ta không thể kết hôn, anh đừng tới. Em sợ anh cái gì cũng không làm, nâng ly rượu mừng chúc phúc em.
. Anh hỏi qua bản thân có từng yêu em không. Nhưng anh không biết. Chỉ là, đau khổ khi đó là thật, ghen tuông là thật, nước mắt là thật, vui vẻ là thật. Muốn cùng em cả đời cũng là thật.
. Hôm nay cô ấy kết hôn, tôi xin nghỉ lái xe cả đêm, đến gần nhà cô ấy, đoàn rước dâu đến rồi, cô ấy mặc áo cưới thật đẹp, như một nàng công chúa giống trong trí tưởng tượng của tôi. Lái xe theo sau hơn một tiếng đồng hồ, bên ngoài là tiếng ồn ào náo nhiệt. Điện thoại thông báo nhận được một tin nhắn: “Đừng đưa nữa, em tới rồi, xin lỗi.” Khi ấy ngồi trong xe khóc như một đứa trẻ.
. Kết hôn hãy gửi anh một phong thiệp cưới. Lúc em vui, lúc em buồn, lúc em dịu dàng anh đều nhìn qua, sau cùng, hãy để anh nhìn thấy dáng vẻ khi em không thuộc về anh.
. Động đất Vấn Xuyên , cô ấy nằm dưới đống đổ nát của thành phố gửi cho tôi một tin nhắn cuối cùng: “Em chịu không được rồi, nếu có thể sống, anh lấy em có được không?” Chín năm qua rồi, tôi vẫn không tìm bạn gái.
. Có người nói, đàn ông giống như hành tây. Chỉ vì bạn muốn hiểu rõ thêm về anh ấy, nên bạn bóc, vừa bóc vừa rơi lệ, sau cùng mới phát hiện không có tim. Nhưng thật ra, ngay từ khi bạn bóc, đã là tim anh ấy rồi. Anh ta đưa tim cho bạn ngay từ đầu, nhưng bạn lại không tin.
. Anh dùng wifi để online rồi, chắc mới thức dậy.
Anh dùng G rồi, chắc là đi chơi.
Anh dùng G rồi, chắc là về quê.
Lại dùng G rồi, mới từ quê lên chăng, đang cùng bạn đi chơi?
Tối lại G rồi, tò mò người cùng anh là nam hay nữ.
Nửa đêm lại wifi, chắc đã về nhà.
Không online nữa, chắc anh ngủ rồi.
Vậy, bao giờ anh mới trả lời tin nhắn của em?
. Ăn cá bị hóc xương, bạn vẫn thích ăn cá. Bị chó cắn, mèo cào bạn vẫn yêu thích chúng. Có răng sâu nhưng bạn vẫn không bỏ được thói quen ăn ngọt. Anh ta cách bạn cả ngàn km, bạn vẫn bằng lòng vượt sông, vượt núi gặp anh ta. Đạo lý là giống nhau, bạn thích, là cam chịu.
. Anh reply em một chữ “Ừ” em vẫn tiếp tục tìm chủ đề cùng anh nói chuyện. Nhưng khi em gửi một chữ “Ừ” anh đã không có sau đó rồi.
. Em ghen tỵ với những người cùng thành phố với anh, có thể sát vai mà qua, có thể cùng ngồi một chuyến tàu điện ngầm, đi cùng một con đường, nhìn cùng một phong cảnh, bọn họ thậm chí có thể vô tình va vào anh trong đám đông tấp nập, nói xin lỗi, lại nghe anh ấm áp nói không có gì. Bọn họ may mắn như vậy, mà em, chỉ có thể từ trong thâm tâm nói: Em nhớ anh.
.
. Em nghe thấy tiếng chuông cửa reo.
. Em tỉnh dậy.
. Em mở cửa, nhìn thấy anh bên ngoài.
. Anh nói anh nhớ em, sau đó cho em một cái ôm đầy vững chắc.
Thứ tự chính xác là .
. Không dám quay đầu, bởi vì tôi không phải Cheon Song Yi, không có Do Min Joon đứng trong bóng tối bảo vệ. Phim cùng nhạc đều là lừa lấy nước mắt, mà chúng ta, phải mỉm cười đối diện.
Nguồn: Weibo
Dịch: Linh Lung Tháp