Đẹp thì dùng được vào việc gì? Có ích gì?
. Chẳng có tác dụng gì hết. Chỉ là xác suất khi tôi thích bạn, trùng hợp bạn cũng thích tôi rất lớn.
. Có thanh xuân.
. “Ông chủ, cân xem quả dưa hấu này bao nhiêu tiền hộ với ạ.”
“ ngàn.”
“ ngàn được không ạ?”
“Được rồi, lấy đi.”
“Cám ơn ạ.”
“Cám ơn gì đâu, có quả đào này cũng ngon lắm, cô cầm ăn thử.”
Trên đây là đoạn hội thoại của người đẹp mua dưa đứng trước tôi. Còn tôi mua lê thì thế này.
“Tổng cộng ngàn.”
“ ngàn được không ạ.”
“Giời ơi. Tiệm chú là buôn bán nhỏ mà, kiếm vài đồng bạc lẻ. Lê này là lê ngon, chú nhập hàng cũng đắt lắm, một cân cũng lời ngàn thôi. Mùa này nóng nữa, trái cây để lâu đâu được. Chú kiếm tiền cũng đâu dễ dàng gì... “
Mọi người cứ xem như là một câu chuyện đọc chơi. Tôi đi khóc đây.
. Mua miếng đậu phụ, bạn trở thành Tây Thi đậu phụ.
Mua cái vé xe, bạn trở thành hot girl xe bus, xe khách.
Bày một gian hàng nhỏ, bạn trở thành nữ thần chợ đêm.
Rồi bạn lên Facebook, lên báo, nổi lềnh phềnh trên mạng.
. Đẹp cũng khổ lắm. Đẹp mà không tự kiếm tiền, mọi người sẽ coi khinh, chửi là bình hoa, dựa vào mặt ăn cơm. Ra ngoài xã hội kiếm tiền lại than thở, xuýt xoa, xinh thế kia mà phải tự kiếm tiền à?
. Hoa hậu trường tôi, có ông bạn trai tình bể bình lắm, ở bên nhau hơn ba năm. Trong lúc quen, từ chối không biết bao nhiêu anh, bao nhiêu chú, bao nhiêu sếp. Lúc tốt nghiệp bàn chuyện kết hôn, cha mẹ đàng trai không chịu, lý do là: Đẹp như thế kia, không phải là type để làm vợ, làm mẹ, để sống cùng cả đời.
. Tui cùng bạn cấp Ba đi chợ đêm ăn xiên que nướng. Chú bán hàng nói cái này không lấy tiền, cháu ăn thử xem, sau đó chỉ đưa cho cô ấy. Tui đứng kế bên trợn mắt nhìn.
. Thời cấp Hai, mọi người trong lớp ai cũng thích cô ấy, đều tự nguyện mua đồ ăn cho cổ. Bạn nam giàu nhất lớp thích cổ, hay mua tặng nhiều thứ lắm. Bạn nam mới chuyển tới cũng thích cổ, hai người bọn họ ở bên nhau. Có một ngày cãi nhau, bạn nam kia tức giận gom hết đồ qua ngồi cạnh tôi, nói: “Tớ thà ngồi với đứa xấu nhất lớp cũng không muốn ngồi với cậu.” Ừ, tôi ngồi cạnh nghe, không sao, cũng quen rồi, ha ha.
. Lúc Tiểu học, bạn nữ ý có thể bắt nạt tất cả con trai trong lớp, họ cũng bằng lòng, vui vẻ mà bị bắt nạt. Mà mấy đứa xấu gái như chúng tôi, chẳng mong được bắt nạt ai, chỉ mong không bị vài lời vô duyên trêu đùa là vui lắm rồi.
. Cô ấy đẹp, cô ấy khóc trước. Sai lầm đều là của tôi.
. Cô ấy nũng nịu gọi là dễ thương, tôi nũng nịu xíu gọi là người đã xấu còn thích làm trò.
. Người đẹp đi nhà ma là gan dạ, tôi thì là tìm đồng loại.
Người đẹp đi mua quần áo chọn bừa, tôi đi nhân viên sẽ nói chị không mặc nổi cái này.
Người đẹp đọc truyện kinh dị, khủng bố, suy luận gọi là có cá tính, IQ cao. Tôi đọc là tiềm tàng tâm lý biến thái, cuồng giết người.
Người đẹp đeo tai thỏ, tai mèo là dễ thương, tôi đeo là đồ thần kinh, giả nai, không có sĩ diện.
Người đẹp làm gì cũng có một đống người giúp, tôi thì việc nặng đến đâu cũng chỉ có tự thân vận động.
. Trước giờ tôi chẳng đọc ngôn tình, cũng không coi phim thần tượng, bởi không tìm thấy kiểu người xấu như tôi được đề cập nhiều trong đó. Không có tâm trạng tương đồng, lấy gì mơ mộng khi xem.
Mấy người đẹp trước giờ không nhận ra lợi ích của ngoại hình, nhưng tôi xấu, mỗi ngày nghĩ đến cũng chỉ là ác ý của thế giới này.
. Hạ Thiên chẳng làm gì cũng được Hiên Hiên thích.
Nặc Nhất chẳng làm gì cũng được Hạ Thiên thích.
Đây chính là lợi ích của việc xinh xắn.
Không làm gì cũng được thích.
Bởi vì xinh xắn, làm cái gì cũng dễ dàng được khoan nhượng.
(Ai coi Bố ơi, mình đi đâu thế season không? Thích nhất ss này~)
Weibo | Linh Lung Tháp.