Gả cho tình yêu.
. Tôi nhớ lúc nghỉ đông, gần nhà mở một cái siêu thị, ngoài cửa trải một tấm thảm đỏ rất dài. Lúc đầu, tôi với ba đi trước, mẹ dắt em trai đi sau, đột nhiên ba kéo mẹ lên đằng trước: “Đời này còn chưa được cùng em đi thảm đỏ nữa, đến đây đi nào.” Sau đẩy tôi xuống trông em, ăn đầy miệng thức ăn cho chó luôn.
. Một câu chuyện tôi đọc trên Weibo:
Đêm tuyết. Anh quỳ một chân xuống, tay phải cầm bó hoa hồng đỏ cô thích nhất, tay trái là một hộp nhẫn. Cô hạnh phúc nói: “Đừng nháo nữa, nhiều người thế này.” Anh cười: “ Thế em đáp ứng anh không?” Cô gật đầu. Mọi người xung quanh đều náo nhiệt lên.
Trên đường về nhà, cô nhìn tấm lưng hơi cong của anh, nói: “Cầu hôn cả năm rồi, năm sau kỉ niệm năm, đổi kiểu khác nhé!”
. Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của ông bà. Tôi vừa tan tầm là trở về nhà, buổi tối họ hàng cũng đến, mọi người cùng ngồi ăn cơm. Bà vui vẻ hỏi ông: “Ông còn nhớ chúng ta lần đầu hẹn hò, đi xem vở kịch nào không?” Ông ngẩn một lúc lâu, không trả lời được. Tôi còn nghĩ bà sẽ nói mấy lời chê ông già hồ đồ rồi, không ngờ bà lại hờn mát: “Ông đương nhiên không biết rồi, cả buổi ấy ông chỉ để ý chăm sóc tôi thôi.”
. Cô chủ nhiệm lớp tôi là một người gả cho tình yêu. Chồng cô rất tốt với cô, hai ngày chưa gặp lập tức ở nhà hầm cháo mang lên trường đưa. Có một ngày, chồng cô đột nhiên “tập kích” đến cửa lớp tôi, cô vừa quay đầu nhìn thấy, vội chạy ra vui vẻ nói: “Sao anh đến vậy?” Chồng cô nói: “Đến đưa cơm cho em.” Còn có lần, chúng tôi nghe thấy chồng cô gọi cô là cục cưng nữa. À, quên nói, cô chủ nhiệm năm nay cũng ngót nghét rồi.
. Ai tôi cũng không ghen tị, chỉ ghen tị ba mẹ tôi. Nhà tôi ở tận sâu trong thảo nguyên, hải sản không ngon, mẹ tôi lại thích ăn hải sản. Thế là Tết, ba dắt mẹ đi đến vùng ven biển ăn hải sản, để tôi một mình ở nhà qua Tất Niên, còn nói mày đi tìm bạn trai đi...
. Mấy năm trước mẹ tôi bị bệnh, phải uống một loại viên sáp màu đen, mẹ tôi ghét lắm nói không uống nổi, tại nó đắng. Ba tôi chạy qua rất nhiều hiệu thuốc mua vỏ bao con nhộng không, về cứ thế một bao nhét sáu viên để mẹ uống. Mẹ tôi kể, lúc ấy tay ba đều đen thùi, nhét thuốc cả một ngày mà.
. Mỗi lần ra cửa, mẹ có sửa soạn lâu thế nào, ba đều đợi. Ba còn hay khoe khoang hỏi tôi: “Mày có thấy mẹ mày mặc váy này đẹp không?”
“Đẹp lắm ạ!”
“Chuyện, ba tư vấn cho mẹ mày mà.”
. Nhà tôi có năm người + một chú chó. Mỗi lần đi đâu là ba dắt tay mẹ, anh dắt tay chị dâu, tôi kéo chó đi đằng sau.
. Mẹ dắt tôi đi mua đồ trang sức, ba đứng bên nhìn, nói cái này nhỏ quá, không đẹp, cái này thế này, cái kia thế kia... Cuối cùng mẹ mua một đôi bông tai gần bảy triệu. Nhưng lúc ấy tôi nhớ là đi mua cho tôi mà, bông tai của tôi có hơn hai trăm... Nói thế thôi, thực ra ba tốt với tôi lắm, chỉ là không tốt bằng với vợ ba thôi.
. Ba với tôi đi ra cửa hàng điện thoại, lại nhìn thấy tiệm vàng bạc bên cạnh mới nhập trang sức mới, thế là kéo tôi qua. Ba nói: “Mẹ mày thích đeo trang sức, mà không nói thôi, hồi trẻ thích lắm, nhưng lúc ấy ba nghèo, mua không nổi. Điện thoại của mày để tháng sau mua đi, ba qua mua cho mẹ cái dây chuyền.” Lúc ấy cũng buồn xíu, mà thấy ấm áp nhiều hơn.
. Hôm nay đi xem phim, qua đường vào tiệm mua kem. Ba tôi không thích ăn, nên tôi định gọi một ly cùng ăn với mẹ, thấy đủ ăn, lại không ngấy. Mẹ tôi đang chọn thực đơn, ba kéo tôi nói nhỏ: “Mua thêm ly nữa đi, không thì mẹ con không nỡ ăn đâu.”
. Tết năm ngoái cùng anh xã đi mua sắm, thử được một cái áo lông vũ đẹp lắm, mà hơn ba triệu, tôi thấy đắt quá, đành bỏ xuống. Anh xã nói cả năm được mấy lần đâu, cứ mua một cái đẹp mà mặc. Mặc dù ba triệu không phải quá nhiều gì, nhưng đối với người toàn mua hàng bình dân như tôi mà nói, mua được nhiều lắm.
. Ba nhận thầu giặt quần áo, nấu ăn, còn dọn nhà nữa. Bởi có một lần ba thấy mẹ mệt cứ ngồi đấm lưng, từ đó về sau ba nhận làm việc nhà. Hai người cãi nhau chưa bao giờ quá một ngày, mẹ nói không nói chuyện cả ngày với nhau khó chịu lắm, không nỡ giận. Còn nhiều lắm, tôi nghĩ đây chính là cuộc sống khi gả cho tình yêu.
. Lúc ba mẹ kết hôn nghèo lắm, ông ngoại còn phản đối nữa, mẹ tôi vẫn kiên trì gả. Nhà người ta đều là mẹ quản chi tiêu, nhà tôi lại là ba, tôi nghĩ đây là tin tưởng. Bao nhiêu năm rồi, đi đâu xa về ba vẫn sẽ mua trang sức, mua váy, quần áo về cho mẹ. Có lần, mẹ than đắt qua, ba vẫn mua, tôi thì không mua nữa thì thôi, kệ đấy. Wechat của hai người dùng avatar đôi. Sinh nhật tôi, ba xuống bếp làm nhiều nhất bốn món, đến sinh nhật mẹ sẽ làm cả một bàn... Cảm ơn ba mẹ đã cho tôi một gia đình ấm áp như vậy.
. Tôi làm nhân viên bán quần áo, gặp qua rất nhiều đôi tình nhân đến mua. Có một lần, người bạn gái thử váy, bạn trai đứng bên nói đẹp lắm, vợ anh mặc gì cũng đẹp, kêu tôi gói lại đi, người bạn trai nhìn thấy hoá đơn hơn một triệu, bắt đầu làu bàu, sao đắt thế, quần áo tiệm cô làm bằng vàng à, XXX (tên bạn gái) anh thấy em mặc cái này nhìn hơi mập, không đẹp, hay qua tiệm khác đi. Một lần khác là một cụ ông dắt một cụ bà đến, “Ông thấy tôi mặc màu đỏ hay trắng đẹp hơn?” “Đều đẹp, bà mặc cái nào cũng đẹp, mặc màu đỏ nổi da trắng, lần sau đi chơi mặc cái này đi. Khó chọn thì làm hai cái luôn đi.” Sau đó mua luôn bộ, bộ đã một triệu hơn rồi, cụ ông rất vui vẻ.
Weibo | Linh Lung Tháp.