Bạo lực ngôn ngữ.
. “Thầy ơi, bạn ấy đánh em.” “Bạn ấy sao lại đánh em mà không đánh người khác?”
. “Đến cả mày cũng thi được điểm cao hơn tao nữa.”
. “Nhìn mày thế này, chắc bố mẹ mày cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam.”
. Bạn gái nói: “Anh vào chưa thế, sao em không có cảm giác?”
. “Đồ béo già chết tiệt, cũng có gan thích người ta cơ à?”
. “Đời này của mày cũng chỉ đến thế là cùng.”
. Nhân viên bán hàng: “Xin lỗi. Chị ơi, không mua thì đừng thử đồ ạ.”
. “Trẻ con mà bày đặt áp lực cái gì?”
. “Còn nhỏ đã thế này, lớn lên thì được cái tích sự gì.”
. “Xăm hình chắc chắn chẳng phải thứ tốt lành. Đừng chơi với nó, hư theo đấy.”
. “Sao tao lại đẻ ra cái thứ vô dụng như mày.”
. “Con gái học giỏi làm gì, tìm thằng chồng tốt không phải sướng hơn à?”
. “Mày á?” “Chỉ bằng mày?”
. “Tình yêu đồng tính biến thái bỏ mẹ. Tởm.”
. “Mày như này, nên cơm cháo gì? Đừng làm tao mất mặt.”
. “Nói đùa thôi, sao căng thế?”
. “Nếu không phải vì mày, tao với bố mày ly hôn lâu rồi.”
. “Eo ơi, mày thích tụi TFBOYS á?”
. Mỗi lần đưa tin nữ sinh bị cưỡng hiếp, thể nào chả có mấy cái bình luận: “Đàn bà con gái, mặc hở hang thế bị hiếp chả đáng đời à?” “Tối thế này còn ra ngoài chơi, là tự tìm kẻ hiếp.” “Chắc tại con này lẳng lơ.”
. “Đã xấu còn thích đăng ảnh.” “Chỉnh nát hết rồi.”
. “Ba mẹ cháu không cần cháu nữa rồi.” Lúc tôi tuổi, cha mẹ ly hôn, nghe câu này cả trăm lần.
. “Tiếp viên hàng không, đứa nào đứa nấy đều thác loạn cả.”
. “Học xã hội dễ bỏ mẹ, bọn lười động não mới theo khối xã hội.”
. Mấy bạn da đen, các bạn hiểu tôi mà.
. Phụ huynh một bạn trong lớp chỉ vào tôi, nói: “Nó học kém, đừng chơi với nó.”
. “Mày hâm mộ bọn Hàn xẻng làm gì, chẳng yêu nước gì cả.”
. “Người yêu thằng X kìa, nhìn chán khiếp, không hiểu làm sao lại thích nữa.”
. “Em sánh nổi cô ấy sao?”
. “Béo mà cũng thiếu máu à?” “Béo thế kia còn ăn như cái tàu hạm.”
. “Không ngờ mày cũng làm được bài này.”
. “Bọn nông thôn.”
. “Mấy người học năng khiếu, mấy môn văn hóa chắc tệ lắm nhỉ?”
. Trong có một đoạn: Khi tôi còn trẻ, chưa từng trải việc đời nhiều, cha đã dạy tôi một điều khiến tôi nhớ mãi đến tận bây giờ: “Khi con phê bình, chỉ trích ai đó, con phải nhớ, không phải ai trên thế giới này cũng có được những điều kiện ưu việt như con.”
“Chúng ta sinh ra để khác biệt, chúng ta giữ gìn cái khác biệt ấy trong việc tìm kiếm cái chung.” Đạo lý này rất rõ ràng mà, sao nhiều người vẫn không hiểu?
Weibo | Linh Lung Tháp.