Q: Kể một chuyện cảm động giữa anh chị em
Source: douban
Dịch: Yingie
______
. Em trai tôi bé hơn tôi tuổi, có lần nhà có việc, tôi về, dẫn thằng bé và một đứa em gái hơn ra ngoài ăn hàng, lại phát hiện tiền trong túi không đủ, muốn để cho hai đứa ăn trước, kết quả là thằng bé thương tôi, nhất quyết đòi chia một nửa đồ ăn cho tôi, sợ tôi đói. tuổi. Haha, dạo gần được được nghỉ học, nó thường hay đến xưởng may nhà tôi cắt chỉ, còn đặt giá trước với mẹ tôi, được đồng nào là tích lại, bảo là mua váy cho tôi, vì nó thấy đầu tôi có tóc bạc rồi mà vẫn chưa lấy chồng. Tôi nói đó là vì tôi xấu, thằng bé hỏi thế sao chị không trang điểm, không mặc váy, tôi trả lời là tôi không có tiền, vậy mà nó nhớ như in. Lúc nó đưa tiền cho tôi, tôi chỉ muốn khóc, nó còn kêu bố tôi cho tôi nhiều tiền một chút.
. Em trai tôi. Tất cả password đều là sinh nhật tôi.
. Vừa lên đại học, gọi điện về cho thằng em trai, thằng bé vẫn học lớp vô tình nhắc tới món bánh mì ngoài cổng trường cấp . Tới hôm về nhà, thấy trên bàn học phòng tôi có cái bánh liền.
. Em trai tôi từ nhỏ đã nghịch ngợm, rồi thích đánh lộn, giờ lớn lên thì làm bác sĩ. Có một lần tôi tới bệnh viện tìm nó, nghe loáng thoáng thấy có người nói có một bệnh nhân sắp không qua khỏi, nó lập tức chạy tới phòng bệnh để nhìn, chạy còn nhanh hơn người nhà bệnh nhân nữa.
. Thằng bé nhỏ hơn tôi tuổi. Tôi còn nhớ hồi tôi lớp , vừa mổ một bên mắt, buồn chán không gì làm, trên đầu còn băng kín, chẳng nhìn thấy gì, thằng bé đã ngồi chơi bắt chước One Piece với tôi cả một ngày.
Hôm trước ngày du học, ngồi tâm sự với thằng bé, nó đã nói với tôi rất nhiều điều mà nó chưa bao giờ nói với bất kì ai khác, cảm động lắm.
. Trong nhà có đồ gì cần kê, rồi di chuyển, cậu em trai tuổi sẽ nói với tôi, Đây là chuyện đàn ông phải làm!! Lúc ấy nghĩ ngay, chắc lại học bạn nữ nào ở trường chứ gì, nhưng mà vẫn đáng yêu chết đi được!
. Ai cũng có em trai vậy, thích nhỉ? Tớ cũng muốn có...
. Hồi bé đi câu cá với anh trai, lúc qua sông không cẩn thận bị ngã xuống nước, may mà có một người đi qua vớt tôi lên. Anh tôi ngay lập tức cõng tôi đào tẩu, hóa ra là do đúng lúc ấy, ông tôi ở đối diện bờ sông nhìn thấy cảnh đấy, vác roi ra chuẩn bị cho anh tôi một trận! Chắc đây là chuyện anh tôi đã làm tôi cảm động nhất. Dù sao thì anh tôi vừa yếu, vừa nhát, làm em gái, tôi toàn tự động coi mình là chị thôi.
. Em tôi, có lẽ là vào khoảng hồi nó tuổi từng nói một câu thế này, Hỏi chị á, cái gì chị cũng biết. Thằng bé học không tốt lắm, vậy nên trong mắt nó, tôi là người học giỏi nhất thế giới.
. Cảm thấy buồn nên gọi điện cho em trai, đúng hôm con mèo nhà tôi chạy đi đâu mất, em tôi nói: Chị ơi, chị về nhà đi, chị về là Mimi cũng về đấy.
. Hồi trung học, nội qua đời, bố mẹ đều đi làm, hai đứa tôi biết trước. Em tôi: Chị, để em gọi điện nói cho mọi người.
. Có chứ, anh tôi mua cho tôi một cái iPad.
. Em tôi kém tôi tuổi lận. Giờ còn bé lắm, nhưng lần nào tôi gọi điện về nhà nó cũng nói rất nhớ tôi.
. Anh tôi lớn hơn tôi tuổi, lúc ông ấy lên đại học, có bạn gái, dẫn chị ấy đến nhà chơi, tôi giúp để gạt bố mẹ. Hai người đó cãi nhau, tôi là người đi giải thích với chị dâu, xin chị ấy tha thứ cho anh tôi, rồi nghĩ biện pháp để chế ngự anh tôi...
Hừ, thế mà ông ấy không biết ơn gì cả, từ lúc đi làm, làm giáo viên một cái là trở mặt, tôi làm sai một cái là nạt tôi... Người ta là con gái mà còn đánh người ta trước lớp... Huhu, càng nghĩ càng buồn.
. Em gái tôi, đi shopping với nó, nó ngắm được một đôi giày, nhưng thấy hơi đắt nên không mua, tới lúc tôi ngắm trúng một đôi giày còn đắt hơn cả đôi của nó, nó nói ngay: Chị ơi, em mua tặng chị nhé... Haiz, ngày xưa cứ nghĩ có em gái cái gì cũng phải chia đổi, giờ mới biết, nó chẳng khác gì một mình khác trên thế giới này.
. Nhìn từ góc độ của chị tôi ~ Con em tôi từ năm tuổi tới năm tuổi, một trong những điều ước sinh nhật của nó chính là mong chị nó kiếm được một anh người yêu thật tốt.
. Anh hai hơn tôi tuổi, mỗi lần đi đâu với ổng, tôi sẽ làm nũng đủ kiểu bắt ổng xách túi giúp tôi, tuy lần nào ổng cũng khinh bỉ tôi nhưng không bao giờ để tôi phải cầm gì. Còn cả lúc lên năm nhất, phải chịu đủ áp lực, ổng sẽ đến chỗ tôi, nói với tôi, Không sao cả, có hai đây rồi. Có anh trai thật là tốt mà
~ Còn cả cô em gái nhỏ hơn tôi tuổi nữa, ngoan lắm, đi đâu chơi cũng nhớ mua quà về cho tôi, có đồ ăn ngon cũng sẽ để dành cho tôi, thỉnh thoảng tôi còn chơi trò nũng nịu đóng giả em nó, anh tôi thấy sẽ lại móc tôi lớn thế rồi mà còn trêu em.
Thực ra, trước mặt người ngoài, tôi thuộc kiểu người khá lạnh lùng, cá tính, độc lập, nhưng cứ đứng trước anh trai, em gái là lại thành ra như thế kia.
. Em tôi: Ngoài em ra, trong nhà này chị là người nhỏ nhất, không thương chị thì thương ai.
. Em trai lớn rồi không bắt nạt được nữa, thật là buồn...
Giờ toàn bị em trai bắt nạt, thật là buồn...
Suốt ngày chê tôi béo... Nhưng mỗi lần tôi trốn đi du lịch xa đều giúp tôi giấu bố mẹ... Tôi đi học xa, hết tiền điện thoại, lần nào cũng nạp tiền cho tôi, dù chỉ K, K...
. Ai cũng hâm mộ tôi có anh trai, nhưng anh trai tôi nào có giống mấy ông anh thương em gái như trên TV đâu.
Từ nhỏ ổng đã suốt ngày lấy tiền ăn sáng của tôi, vì bố tôi cho nhiều nhưng tôi ăn không hết. Được mấy ngày sẽ mua cái đồ chơi nho nhỏ nào đó để mua chuộc tôi.
Tan học tôi muốn đi về nhà cùng ổng, nhưng ổng toàn phóng vù vù đằng trước với đám bạn của ổng, tôi ở phía sau vừa khóc vừa đuổi theo.
Bữa cơm thì tranh đồ ăn với tôi, xem TV thì tranh điều khiển với tôi, tôi vừa kiểm tra xong là ổng sẽ lục lọi lấy ra cho bố tôi xem ngay, tôi học thuộc lòng cái gì thì ổng ở bên nhại theo, phá đám tôi.
Sau này nhà có việc phải xa nhau mấy năm, lên đại học ổng bắt đầu gửi tiền sinh hoạt cho tôi, mua điện thoại, mua máy tính cho tôi. Quan tâm việc yêu đương của tôi.
Lúc ổng lấy vợ, tôi thật sự có cảm giác như anh trai mình bị người khác cướp mất, nhưng giờ thì không còn nữa rồi. Chỉ mong ổng lúc nào cũng hạnh phúc.