Ság hôm sau My Anh cùng Khải đi dạo quanh vườn trong bệnh viện cười cười nói nói vô cùng vui vẻ và hạnh phúc, sau đó hai người tới ngồi xuốg băng ghế đá trò chuyện
My Anh em định ở đây với anh bao lâu? _ giọg Khải đườg như vẩn còn rất mệt
Anh nghĩ em sẻ ở đây bao lâu? _ nó nhìn Khải và nói
Anh ko biết em nói đi _ Khải nói với nó bằng một giọg vô cùg nhẹ nhàg và ấm áp
Bây giờ em có cho anh một tin vui một tin buồn, anh mún em nói tin nào trước đây? _ nhín Khải với anh mắt long lanh vồ cùng đág iu
Cả tin cùg lúc nha! _ Khải triều mến
Ok _ giọg đág iu
Em sẻ ở lại Trung đến cuối tuần nầy, rối em sẻ trở lại Mĩ... _ nó nói chưa hết câu thì nhìn khải
Khi nghe nói nói chưa suy nghĩ gì thì ánh mắt khải đả trùg xuốg vô cùg bùn bả
Nó nhìn thấy vậy liền nói _ sao thế soái ca của em, sao mới nghe em nói cuối tuần nầy em về Mĩ là bùn dữ vậy nè
... _ Khải im lặg
Sao vậy nè, em chưa nói hết câu mà! _ nó nhìn Khải
..._ Khải im lặg
Thui mà tuy là cuối tuần nầy em về Mĩ nhưng em về là để xin Thực Tập ở Trung mà! _
Hả sao sao em nói sao em về là để xin thực tập ỗ Trung sao _ Khải sửg sốt
Thật đó, chứ anh nghĩ em vô tâm đến mức bỏ anh ở lại đây hay sao _
Thương em lắm ngốc của anh _ Khải nhẹ nhàg hôn lên trág và ôm chặt lấy nó
Hhjhjhjhj _ vô cùg vui vẻ
Nhưng trog khi nó và Khải vui vẻ thì đằg sau bức tường là khuôn mặt giận dổi, ganh ghét đố kị đag nhìn Khải và nó hạnh phúc