Những Năm Tháng Tôi Nhảy Qua Nhảy Lại Ở Hai Giới Âm Dương

chương 80

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm Tần Hiên 14 tuổi, công việc kinh doanh của cha cậu thất bại, gia đình nợ một khoản tiền. Tần Hiên bị buộc phải bỏ học, dọn ra khỏi ngôi nhà lớn vào sống trong một ngôi nhà cho thuê chật chội.

Bởi vì sự thay đổi lớn này mà tính cách cảm xúc của Tần Hiên đã trải qua một loạt thay đổi, trở nên im lặng hơn trước rất nhiều.

Sau này nhờ điều kiện ngoại hình tốt, Tần Hiên được một công ty giải trí tương đối lớn trong nước nhìn trúng, ký hợp đồng, bắt đầu sự nghiệp thực tập sinh trong vài năm.

Cậu không chỉ có ngoại hình ưa nhìn mà cũng tương đối có tài về ca hát và nhảy múa, rồi nhanh chóng nổi bật trong số các thực tập sinh, nhưng điều này trái lại khiến tình cảnh của Tần Hiên trong công ty trở nên khó khăn.

Kể từ khi gia nhập công ty, Tần Hiên đã bị một số nhóm nhỏ thực tập sinh xa lánh, mỗi khi cậu có điểm kiểm tra và đánh giá tốt, dạng tình trạng này sẽ trở nên trầm trọng hơn; giáo viên dạy múa tưởng đâu là tốt bụng chăm sóc cậu đã bí mật đưa ra yêu cầu kết giao, sau khi từ chối thì liên tục bị đối phương chì chiết, bị mắng trước mặt mọi người là đồ vô dụng, một động tác bị ép tập mấy trăm lần, khiến cho eo vặn đau xót đến không thể ngủ yên... Dù vậy, cậu cũng không thể lui, vì phải giúp gia đình trả nợ.

Cộng với áp lực không biết cuối cùng có thể debut thành công hay không dày vò, tính tình của Tần Hiên càng ngày càng trở nên quái gở.

Tần Hiên tự mình đến bệnh viện khám, được chẩn đoán mắc bệnh trầm cảm, nhưng cậu cũng không nói cho ai biết.

Công ty quy định điện thoại di động chỉ có thể được sử dụng vào những thời điểm cố định trong tuần, Tần Hiên vô tình tìm thấy một diễn đàn nhỏ dành riêng cho nhóm người như cậu trên mạng, thỉnh thoảng khi có thể sử dụng điện thoại thì sẽ lên đó, viết xuống từng dòng nhật ký.

Mà trong khoảng thời gian này, công ty đã công khai một phần thực tập sinh, Tần Hiên và Lợi Minh Triết đều là thứ nhất, mà trong âm thầm mối quan hệ giữa Tần Hiên và Lợi Minh Triết cũng không tốt.

Lợi Minh Triết có vẻ ngoài không tệ trong số các thực tập sinh, nhưng thực lực ở mức trung bình, song nụ cười rất có sức cuốn hút, cộng với gia cảnh tốt, vậy nên đều có mối quan hệ khá tốt với hầu hết mọi người. Như vậy, hắn ta là một trong những nhóm nhỏ đi đầu trong việc xa lánh Tần Hiên, nhưng hắn lại làm điều đó một cách âm thầm hơn những người khác, rất ít ai phát hiện.

Sau khi công khai, Tần Hiên và những người khác thỉnh thoảng sẽ tham gia vào một số hoạt động của chương trình. Rõ ràng trong lòng không hề ưa Tần Hiên, nhưng Lợi Minh Triết lại luôn ngồi bên cạnh Tần Hiên trong suốt hoạt động, hơn nữa thỉnh thoảng sẽ cue Tần Hiên nói chuyện.

Tần Hiên không muốn tham gia hoạt động, không muốn giả vờ vui vẻ, nhưng vì debut vì kiếm tiền, cậu không thể không ngụy trang, cũng không thể không đáp lại Lợi Minh Triết. Số lần nhiều, người bên ngoài đều nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người họ rất tốt.

Bởi vậy mà có rất nhiều fan CP của cậu và Lợi Minh Triết trên mạng, và công ty cũng có thái độ khuyến khích với điều này.

Điều này khiến Tần Hiên cảm thấy rất khó chịu, nhưng cậu không thể nói ra với người bên ngoài, như thế cho dù cậu có thành tích cao thì công ty cũng có thể sẽ vứt bỏ cậu, hai năm luyện tập khắc khổ của cậu cũng sẽ vô ích, dù sao trong giới giải trí chưa bao giờ thiếu những người có ngoại hình đẹp và chăm chỉ.

Vào lần nọ khi có thể sử dụng điện thoại, Tần Hiên đã đến căn cứ riêng của cậu, sau đó phát hiện có tin nhắn của một người lạ xuất hiện dưới nhật ký của mình, hầu như mỗi mục nhật ký nào cũng có hồi âm của đối phương, tất cả đều là sự khích lệ ấm áp đối với cậu.

Tần Hiên không nói chuyện với mọi người trừ khi là cần thiết trong hiện thực, nhưng tương đối thích nói chuyện trên mạng. Hơn nữa dù cậu có trưởng thành đến đâu thì cũng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi vào thời điểm đó. Người này để lại tin nhắn thường xuyên hơn, tần suất Tần Hiên trả lời cũng càng ngày càng nhiều.

Kiểu tương tác này kéo dài một năm, Tần Hiên coi bạn mạng này như bạn tốt của mình. Cậu thậm chí còn nghĩ tới, đợi sau này khi debut rồi, áp lực ít hơn một chút, có lẽ họ có thể tiếp tục là bạn bè trong thực tế.

Nhưng tất cả đã chợt kết thúc sau khi được cho biết đó là một trò đùa khốn nạn.

Hai ngày trước ngày debut chính thức, Tần Hiên thậm chí cũng đã thu âm xong bài hát debut, bị Lợi Minh Triết chặn trong ký túc xá, đối phương lấy ra một chiếc điện thoại bấm vào diễn đàn mà cậu vô cùng quen thuộc nọ ngay trước mặt cậu, tìm đến căn cứ riêng của cậu, đọc ra từng mục nhật ký trong quá khứ của cậu, bao gồm cả liên lạc giữa cậu và cư dân mạng đó.

Sắc mặt Tần Hiên tái nhợt, bị Lợi Minh Triết thông báo, hắn ta chính là cư dân mạng đó, sau khi Tần Hiên giao điện thoại lên, hắn đã nghĩ đến việc lấy điện thoại của Tần Hiên và bẻ khóa mật khẩu của cậu.

Trước mặt Lợi Minh Triết, từ lâu cậu đã không có sự riêng tư.

Ngay lúc đó Lợi Minh Triết vỗ vỗ mặt Tần Hiên, cười một cách ngả ngớn lại ác độc, "Debut thì có gì hay ho hơn ai, chỉ cần tôi muốn chỉnh cậu, cậu cũng sẽ không thể trốn được. Kẻ tội nghiệp đến cả một người bạn cũng không có."

Lợi Minh Triết vẫn luôn xa lánh và bắt nạt cậu trong công ty, thế mà sẽ là cư dân mạng mà cậu đã nhận làm bạn tốt trong lòng. Sự thật này khiến Tần Hiên buồn nôn ngay tại chỗ, thậm chí còn nôn ra nước chua vì cậu chưa ăn gì.

Sau khi Lợi Minh Triết nghênh ngang rời đi, Tần Hiên lại nhận được điện thoại của mẹ, mẹ cậu khóc lóc trong điện thoại nói cha cậu vậy mà đi vay nặng lãi đánh bạc vì để lật mình, còn nợ thêm một khoản tiền.

Bà muốn ly hôn cha cậu.

Ngay lúc đó Tần Hiên chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, áp lực giống như tầng tầng lớp lớp núi đè ép đến nghẹt thở.

Bệnh trầm cảm của Tần Hiên cũng không có chuyển biến tốt, dưới sự kích thích lặp đi lặp lại, Tần Hiên đã lựa chọn cách làm mà ở trong mắt người khác là cực đoan nhưng trong mắt cậu là giải thoát, cậu kết thúc cuộc sống của mình vào đêm đó.

Mặc dù Lợi Minh Triết là một trong những thực tập sinh được công khai, nhưng hắn ta không có tên trong danh sách debut cuối cùng. Trong tang lễ của Tần Hiên, Lợi Minh Triết tham dự với tư cách là bạn thân nhất của Tần Hiên, dựa vào một bức ảnh đôi mắt sưng đỏ nhưng cố gắng kìm nén nỗi đau, độ nổi tiếng đã vượt lên trên các thành viên debut, cho dù không debut trong một nhóm, nhưng hắn ta lại là người phát triển tốt nhất sau này.

Mấy năm qua, Lợi Minh Triết vẫn luôn vắt kiệt Tần Hiên, năm nào cũng phải cọ fame ăn tiền của CP dưới danh nghĩa tưởng niệm Tần Hiên. Những fans mà Tần Hiên tích lũy năm đó cũng yêu ai yêu cả đường đi, chuyển sang danh nghĩa Lợi Minh Triết.

Tần Hiên nói với Tuân Lan, chiếc vòng tay mà Lợi Minh Triết đeo là quà cậu ấy đưa cho Lợi Minh Triết trong một phân đoạn hoạt động tặng quà vào lần nọ. Sau khi xuống khỏi chương trình, rõ ràng Lợi Minh Triết đã ném chiếc vòng tay vào thùng rác ngay trước mặt cậu, nhưng sau khi cậu chết rồi thì không biết Lợi Minh Triết lấy đâu ra một chiếc giống y hệt, mấy năm nay cũng vẫn luôn đeo trên tay, mỹ danh rằng tưởng niệm người bạn tốt nhất của hắn.

Tuân Lan nghe xong những gì Tần Hiên nói, cho dù cậu đã gặp qua rất nhiều người ác chuyện ác, thì cũng vẫn cảm thấy sự ác độc của Lợi Minh Triết là điều mà cậu chưa bao giờ tưởng tượng ra được.

Bây giờ không phải thời điểm để nói chuyện với Tần Hiên, Tuân Lan đã vẽ xong bản mẫu, sau khi giao cho giáo viên xem qua, cậu nhận được một đợt lời khen, sau đó giáo viên bắt đầu dạy cậu cách hoàn thành bản thảo.

Những vị khách mời khác phải mất vài tờ giấy vẽ mới khó khăn vẽ được phần đầu.

Khương Nghệ Tuyết vò đầu, nói: "Không phải chúng ta tới đây để tham gia show sao, tại sao tôi lại cảm nhận được thống khổ của học sinh dở thế này!"

Hạ Ánh Chân và Lệ Mạn bật cười, Lợi Minh Triết bên cạnh đã vò một mảnh giấy vẽ khác, lấy ra một tờ giấy vẽ mới bắt đầu vẽ lại.

Đến khi Tuân Lan đã bắt đầu học điêu khắc rồi, các khách mời mới vẽ xong hình mẫu của mình. Bởi vì không có nền tảng hội họa, các nhân vật được vẽ ra cũng không ăn khớp, trông kỳ lạ và buồn cười.

Đến năm giờ chiều hôm đó, mọi người dù nhanh hay chậm, nhưng tất cả đều đã hoàn thành xong điêu khắc, ba bước còn lại sẽ học tiếp vào ngày mai. Nhưng buổi ghi hình hôm nay vẫn chưa kết thúc, Tuân Lan và những người khác ăn xong cơm chiều rồi lại tập hợp lại, cầm kịch bản tập luyện kịch và còn phải học hát hí khúc.

Về điểm này thì Tuân Lan không giỏi bằng những khách mời khác, tế bào âm nhạc của cậu chỉ có thể nói là trung bình, bản thân Lợi Minh Triết và Khương Nghệ Tuyết là ca sĩ thì khỏi phải nói rồi, Lệ Mạn và Hạ Ánh Chân đều là diễn tốt thì sẽ hát, giọng hát cũng rất tốt.

Vở kịch họ chọn là một phân cảnh thần tiên bắt yêu, phù hợp với mọi lứa tuổi, nên khi phân công vai diễn, Tuân Lan chủ động cầm một nhân vật yêu quái, thỉnh thoảng chêm hai tiếng lợn kêu khọt khọt khi nói lời thoại.

Mỗi lần khi Tuân Lan khọt tiếng heo, Khương Nghệ Tuyết đều không nhịn được cười, "Tuân Lan, anh không sợ diễn xong vai yêu quái này thì fans nữ của anh bỏ chạy hết à?"

Tuân Lan lại khọt khọt hai tiếng, cười nói: "Sẽ thế à?"

"Không đâu, rất đáng yêu." Lệ Mạn và Hạ Ánh Chân đều cười nói.

Kết thúc một câu thoại bằng giọng hát tao nhã, Lợi Minh Triết vốn tưởng rằng sẽ nhận được một tràng vỗ tay, song lại thấy sự chú ý của mấy vị khách nữ đều lại đổ dồn vào Tuân Lan, nụ cười trên mặt lập tức hơi sượng lại.

Nhưng những người khác thật sự không phải cố ý phớt lờ hắn, bởi vì bọn họ vẫn đang trong quá trình đi lời thoại, khách mời nữ cười Tuân Lan xong, nên tiếp lời kịch cũng tiếp, cũng không chỉ đơn thuần đứng đó xem bọn họ biểu diễn.

Học đến hơn chín giờ tối, bọn người đã ghi nhớ rõ lời thoại và vị trí đi, tới lúc này, buổi ghi hình hôm nay cuối cùng mới kết thúc.

Khối lượng công việc ngày hôm nay không nhỏ, trời lại nóng, Tuân Lan trở về khách sạn tắm rửa, rồi mới khoan khoái trèo lên giường.

Trên điện thoại có thêm vài tin nhắn WeChat, một trong đó là Kỳ Niên gửi đến năm phút trước, hỏi cậu có nhìn thấy "pet cưng" hay không theo thường lệ.

Tuân Lan trực tiếp gọi video qua, cậu dựa vào đầu giường, mặc áo ngủ, cổ áo mở, Kỳ Niên vừa kết nối video, đập vào mắt chính là một mảnh trắng chói mắt.

Kỳ Niên hơi sững sờ, ánh mắt nhìn sang một bên, nói: "Mặc quần áo chỉnh tề lại..."

Tuân Lan cúi đầu nhìn xuống, bầu không khí dường như cứng lại hai giây.

Duỗi tay kéo lên, mặt Tuân Lan có hơi hồng.

Cậu có thể đi vào nhà tắ.m chung mà mặc vẫn tỉnh bơ, tại sao bây giờ chỉ với một câu của Kỳ Niên thôi mà cậu đã cảm thấy nhiệt độ trên người đang thiêu đốt vậy chứ.

Kỳ Niên nói: "Lần này có không?"

Tuân Lan tỉnh táo lại, nói: "Có..."

"Nói tên cho tôi, tôi kêu người tra một chút." Kỳ Niên nói.

"Có lẽ cậu ta sẽ gây chút rắc rối với tôi." Tuân Lan nói tên Lợi Minh Triết cho anh, nói.

Chỉ là không biết vào khi nào, <Thợ Thủ Công> vừa biên tập vừa phát sóng, ghi hình trước một tập, tập đầu tiên sẽ được ghi hình xong trong tuần này và sẽ được phát sóng vào tuần sau. Nếu là trong tập này, vậy đại khái suất phía sau của Lợi Minh Triết sẽ bị thay thế.

Tuân Lan cũng nói với Kỳ Niên về chuyện của Tần Hiên để tiện cho anh điều tra.

Lợi Minh Triết là đi theo chiêu số tra tấn tâm lý người, mặc dù ác độc, nhưng Kỳ Niên cũng không lo lắng cho Tuân Lan lắm. Bởi vì cho dù không có sự giúp đỡ tiện lợi của những con quỷ kia, với năng lực quan sát tỉ mỉ của chính Tuân Lan, người bình thường cũng rất khó tính kế được cậu.

Thông tin của Lợi Minh Triết được thu thập nhanh chóng, bản thân hắn ta thật ra cũng không thèm cố gắng che đậy nhiều chuyện lắm, có một số chuyện đã sớm lộ trên mạng, nhưng fan ăn thuốc tẩy não cũng không tin, cứ nói đó là bịa đặt.

Kỳ Niên cũng không bận tâm đến việc đi thu thập những lịch sử đen khác của hắn, con đường này của hắn là tiêu hao mạng người mới đi được suôn sẻ như thế, vậy để hắn hot bằng nó, cũng tàn bằng nó đi.

Ngày hôm sau ghi hình bắt đầu lúc tám giờ rưỡi.

Ba bước còn lại là:

Tô màu, ủi nóng, đóng lại hoàn chỉnh đều được hoàn thành hết vào buổi trưa.

Vào buổi chiều, họ sẽ đến chỗ một giáo viên khác để học cách điều khiển con rối bóng như thế nào, còn phải thành thạo việc vừa thao tác rối vừa đối diễn xướng khúc, không phải chuyện đơn giản.

Buổi luyện tập hôm nay, họ sử dụng những con rối bóng mà bản thân làm ra.

Con rối do Tuân Lan làm là tốt nhất, những người khác làm đều xâu xấu dễ thương. Nhưng khi con rối của Lợi Minh Triết được lấy ra, mọi người đều không khỏi nhìn sang.

Con rối trên tay Lợi Minh Triết hoàn toàn không phải là con rối do hắn tự làm.

Con rối do Lợi Minh Triết vẽ rất xấu, làm ra tự nhiên cũng không đẹp, tô màu cũng lộn xộn, nhưng bây giờ con rối trong tay hắn còn đẹp hơn cả Tuân Lan.

Tuy rằng Tuân Lan vẽ rất tốt, nhưng vẽ bản thảo và điêu khắc cậu đều là chiếu mới, cũng không hoàn hảo 100%, nhưng con trên tay Lợi Minh Triết có thể thấy được hoàn toàn do một thợ thủ công giàu kinh nghiệm làm ra, không hề có khuyết điểm nào cả.

Hắn vậy mà đổi con rối của mình.

Đều thường lăn lộn trong giới giải trí, mọi người nhìn thấy vậy, ánh mắt cũng không dừng lại lâu, cũng không biểu hiện ra điều gì khác thường trên mặt.

Bản thân Lợi Minh Triết trông càng vẻ mặt vô tội, như thể không hề biết gì cả, trên mặt vẫn treo nụ cười cực có sức cuốn hút kia của hắn.

Mọi người đã học xong lời thoại và hát ngày hôm qua, hôm nay chỉ cần dượt diễn lại vở kịch vài lần.

Năm phút sau buổi diễn tập thứ hai, đến lượt Tuân Lan cầm con rối bước lên, Lợi Minh Triết đứng bên cạnh cậu bước sang một bên theo bước đi trước đó. Nhưng lần này cũng trùng hợp làm sao, tay phải của hắn vướng vào tay trái của Tuân Lan, vòng tay hơi lỏng lẻo móc lên núm đồng hồ ở tay trái Tuân Lan.

Lần này, vòng tay của Lợi Minh Triết thế mà trực tiếp bị đứt ra từ giữa rồi rơi xuống đất.

Lợi Minh Triết ấy một tiếng vội vàng, lập tức nhặt chiếc vòng tay lên. Sau đó nhìn chiếc vòng tay bị đứt, lông mày Lợi Minh Triết nhíu chặt lại, nụ cười mất hút, hắn có chút bất lực nhìn Tuân Lan: "Vòng tay của tôi bị cậu làm đứt rồi..."

Tuân Lan nghĩ thầm, nhìn xem nghệ thuật nói được sử dụng hay chưa kìa.

Vừa rồi cậu hoàn toàn vô tình, nếu không phải Lợi Minh Triết kêu một tiếng thì cậu cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng bây giờ, Lợi Minh Triết nói lời này như thể là cậu cố tình làm vướng, cũng cố tình làm đứt chiếc vòng tay của hắn ta vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio