Những Ngày Tháng Yêu Đương Cùng Chí Tôn

chương 54: 54: hứa dĩ tranh anh là đồ khốn nạn! 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hứa Dĩ Tranh không thể càu nhàu khi ở lại đây, anh ta hậm hực đi vào phòng tắm.

Hựu Trí dọn dẹp lại phòng ốc một lần nữa, tối nay Trì Lạc không về nên Hựu Trí sẽ ngủ ở giường của cậu, cậu ta sợ rằng cậu sẽ không thích khi có người lạ ngủ tại giường của mình.

Cậu ta bỏ bia và đồ nhắm ra đầy bàn, tiện tay khóa trái cửa phòng để cho những tên ở phòng bên cạnh bất thình lình đẩy cửa vào rồi mách giám thị.

Xong xuôi, Hựu Trí đi đến bàn học ngồi bấm điện thoại

Sau hơn hai mươi phút, phòng tắm cũng truyền đến tiếng mở cửa.

Hựu Trí xoay người lại:"Bộ anh tắm nước hoa hồng trong đó hay sao mà lâu-"

Giọng nói của cậu ngưng bặt khi trông thấy Hứa Dĩ Tranh đang khoác lên mình bộ quần áo chật chội, chật đến mức mà cơ bắp trên người anh ta đều lộ rõ qua lớp áo và thậm chí chỗ nào đó cũng gồ lên rõ rệt.

Anh ta vừa xoay bả vai vừa càu nhàu:"Rốt cuộc mấy đứa ăn gì để sống mà quần áo lại nhỏ đến thảm thương như vậy?"

Hựu Trí quay mặt đi:"Không mặc được thì mặc lại quần áo cũ đi, ở đó mà kén cá chọn canh."

Hứa Dĩ Tranh nhún vai, anh ta đi đến bên cạnh cầm lấy một lon bia bật nắp, uống một ngụm rồi nói:"Đến đây chú em, đêm nay không sau không về."

Tính tình Hựu Trí vốn hiếu thắng, nghe vậy thì cười khẩy:"Được, tối nay anh đừng có mà trốn!"

Hai người cùng uống bia cùng tâm sự với nhau như những người bạn lâu năm.

Tửu lượng Hựu Trí thấp vô cùng nhưng lại thích ham vui, với cả bia này có nồng độ cồn khá cao nên chỉ mới hơn một lon cậu đã ngà ngà say.

Cậu ta bắt đầu kể đủ mọi chuyện trên đời, bao gồm cả chuyện gặp mặt Trì Lạc như thế nào:

"Anh không biết đâu, Lạc Lạc, cậu ấy, cậu ấy chính là người con trai xinh đẹp nhất mà em từng gặp.

Ngày đầu tiên, em, em gặp cậu ấy, em đã nghĩ mình phải kết thân với cậu ấy, bởi vì cậu ấy quá xinh đẹp đi.

Nếu, nếu cậu ấy là con gái, có khi, có khi em đã trở thành người yêu của cậu ấy cũng không chừng."

Hứa Dĩ Tranh đang uống bia ở bên cạnh nghe vậy thì ngẩng đầu:"Con gái sao? Cậu không có hứng thú với đàn ông à?"

"Làm, làm sao có thể chứ? Nếu, nếu mà em hứng thú với đàn ông thì em đã làm nên chuyện gì, với, với Lạc Lạc rồi.

Nếu, nếu em thích đàn ông, Lạc Lạc, Lạc Lạc đã không chơi thân với em như vậy."

Một khi đã say Hựu Trí sẽ bắt đầu nói nhăng nói cuội, không có chuyện gì mà cậu ta không dám nói, chỉ là những lời nói đó có phải sự thật hay không thì phải cân nhắc cẩn thận.

Hứa Dĩ Tranh ngồi nghe cậu ta luyên thuyên một lúc bắt đầu lên tiếng:"Sao cậu không thử xem xét đến đàn ông một lần xem sao?"

"Cân nhắc sao? Không thích."- Hựu Trí đáp thẳng thừng.

"Lý do."

"Tại sao em, em phải cân nhắc? Nếu em có tình cảm với một người em chắc chắn sẽ theo đuổi người đó, còn nếu em không thích người đó thì cần gì phải phí thời gian vào việc như tìm hiểu, hay, hay cho cơ hội.

Đàn ông cũng vậy, em không thích em sẽ không cân nhắc, để không ai phải đau khổ."

Hứa Dĩ Tranh bật cười:"Cậu nói chuyện trưởng thành quá đấy, anh xem thường cậu rồi."

"Em nói thật đấy anh cười cái gì hả!"- Hựu Trí quát lên.

Hứa Dĩ Tranh vẫn tiếp tục cười, anh ta đặt lon bia xuống bàn, nói:"Cậu cân nhắc một lúc đi, như anh chẳng hạn, bộ anh không đủ sức quyến rũ để cậu cân nhắc sao?"

"Anh hả?"- Hựu Trí không biết nghĩ gì đó lại nhìn xuống chỗ bị gồ lên sau lớp quần mỏng kia.

Mặt cậu đỏ ửng, cậu đáp:"Không được, làm như vậy là không được."

"Sao lại không?"

"Không được, anh là tiền bối, anh là đàn ông, anh-"

Lời nói của cậu bị chặn lại bởi một đôi môi mềm mỏng.

Hứa Dĩ Tranh không nhiều lời cũng chẳng cần sự cho phép của cậu đã tiến đến hôn vào môi cậu, chỉ là chưa đi vào sâu mà thôi.

Đầu óc Hựu Trí trống rỗng, đây đích thị là nụ hôn đầu của cậu ta, thế nhưng cậu ta không những không tức giận mà trong đầu lại lóe lên một suy nghĩ:"Môi con trai cũng có thể mềm như thế này sao?"

Từ trước đến nay cậu ta luôn nghĩ những thứ mềm mịn chỉ có ở phái nữ mà thôi, vậy mà hôm nay được trải nghiệm cảm giác này ở đàn ông, đúng là quá sức lạ lẫm mà.

Hứa Dĩ Tranh hôn chán chê rồi mới chịu tách ra, nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Hựu Trí, anh ta hứng thú hỏi:"Cảm giác thế nào? Ổn chứ? Thêm lần nữa không?"

Hựu Trí vô thức lắc đầu rồi lại gật đầu, cuối cùng cậu hạ quyết tâm gật đầu thêm lần nữa.

Nụ hôn thứ hai này kéo dài và sâu hơn nụ hôn thứ nhất, đã thế sau khi hôn môi xong Hứa Dĩ Tranh còn di chuyển xuống cần cổ của cậu ta cắn một cái thật mạnh để lại một dấu vết hằn rõ.

Bàn tay anh ta mơn trên cơ thể Hựu Trí một lúc, cảm nhận được sự thích truyền đến từ bàn tay ấy, cậu ta vội vã đẩy anh ra:

"Anh, anh nói chỉ hôn thôi mà?"

"Cậu không muốn thử cảm giác khác sao?"- Hứa Dĩ Tranh bắt đầu dụ dỗ.

Hơi men trong đầu gần như bay biến sạch, Hựu Trí lúc này vô cùng tỉnh táo, khuôn mặt đỏ bừng không biết do rượu hay do người kia, cậu ta quát:

"Anh, biến đi.

Anh cút khỏi đây đi, tìm một nơi nào đó để ngủ rồi nhắn số tài khoản của chủ nhân nơi đó qua đây, tôi sẽ trả tiền phòng cho anh."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio