Những Ngày Tháng Yêu Thầm

quyển 3 chương 24

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chúng tôi lặng lẽ rời khỏi, đi được một quãng, tôi hỏi: "Trương Nhuệ! có thể nói cho em biết lí do tại sao anh rời khỏi ban nhạc không? không phải anh rất yêu thích âm nhạc sao?"

Hắn im lặng rất lâu, tôi chịu không nổi bèn hỏi với giọng thăm dò: "Có phải vì Bang Khánh không?"

Hắn lắc đầu: "Không phải! Tiểu Hải, em đừng hỏi nữa, sau này anh sẽ nói cho em nghe!"

Cả đều lặng lẽ bước đi không ai nói lời nào, tôi lại hỏi: "Vì chị anh?"

Câu trả lời là cái gật đầu trầm ngâm...

Chúng tôi tản bộ về đến nhà, cả đều không muốn nói gì, lặng lẽ tắm rửa. Khi nằm bên nhau, bỗng nhiên hắn xiết chặt tôi vào lòng, như đang sợ tôi sắp rời xa hắn vậy:

"Tiểu Hải! Đừng bao giờ rời xa anh nhé, được không?"

Tôi không nói gì, bắt đầu dịu dàng thăm dò trên cơ thể hắn, hắn vẫn cố cắn răng chịu đựng, nhưng thỉnh thoảng vẫn phát ra những tiếng rên khó chịu. Chính việc cố cắn răng chịu đựng của hắn khiến trong lòng tôi tràn đầy cảm giác hận thù vô tận. Tôi bắt đầu hiểu ra rằng, con người xem ra rất kiên cường đang nằm trước mặt tôi đây nhưng khi đứng trước mặt chị hắn thì không hơn không kém chỉ là một thằng bé, hắn có thể vì người chị này mà từ bỏ sở thích của chính mình, phải chăng sẽ có một ngày nào đó, hắn sẽ vì người chị này mà từ bỏ người hắn yêu thương nhất! Vừa nghĩ đến đây thì dục vọng liền dâng trào cực độ trong tôi, cảm giác ấy khiến tôi phải đối xử mạnh bạo với hắn.

Tôi muốn hắn phải khóc! Bởi vì hiện giờ con tim tôi cũng đang khóc thầm, bởi vì bây giờ trong lòng tôi cũng đang bị đau khổ vây quanh. Chính tôi cũng không biết mình đang làm gì, ngay cả đối với người mình yêu thương nhất mà cũng nảy sinh ý nghĩ tàn nhẫn như vậy, hơn nữa một khi đã nghĩ như vậy rồi thì không thể nào kiếm chế. Tôi vốn đang lấp liếm trên ngực hắn, bỗng nhiên tim vừa nhói lên một hồi thì tôi lại cắn thật mạnh vào.

"A!"

Hắn la thất thanh, toàn thân run rẩy, muốn ngồi dậy đẩy tôi ra, tôi dang chân ra, dùng đầu gối đè thật mạnh vào "vùng dưới" của hắn. Hắn nhất thời đau đến nổi không thể rên thành tiếng, nằm thẳng cẳng trên giường.

Tôi ra sức kéo mạnh, lột áo hắn ra, để lộ phần cơ thể tuyệt đẹp và trơn láng với những cơ bắp chắc nịt. Tôi đá văng cái mền xuống đất, dán mắt vào cơ thể đang lồ lộ ra trước mặt, tay thì sờ soạn dọc theo những đường gấp khúc của cơ thể đến bên hông, cuối cùng dừng lại tại "thằng nhóc", tôi ra sức nắm lấy vật tượng trưng cho sự sống của hắn và "sục" mạnh, tôi có cảm giác như đang đối xử với kẻ thù. Tiếng rên và sự vùng vẫy của hắn dường như đã khiến tôi hoàn hồn trở lại, hắn nhắm tịt mắt và chân mày nhíu lại. Nhìn bộ dạng như vậy của hắn khiến tôi càng hận hơn, vừa trở bàn tay lại và dồn hết sức báu thật mạnh vào hông hắn.

Cuối cùng hắn cũng chịu đựng không nỗi, ôm lấy hông và lắc lư cơ thể: "Em bị trúng tà hay sao vậy, đau chết anh rồi!"

"Hừ! Hôm nay em phải cho anh nếm mùi đau khổ!"

Hắn không ngừng vùng vẫy và lắc lư cơ thể khiến cơn thèm khát dục vọng trong tôi trào dâng mạnh liệt, tôi không thể nào kiềm chế được nữa và muốn "đưa vào" tức khắc. Dường như hắn không hề thích nằm dưới, sắc mặt tỏ ra rất khó chịu, cho nên tôi cũng không dễ dàng "đưa vào". Mặc dù không nhẫn tâm thấy vẻ mặt đau khổ của hắn, nhưng tối hôm đó tôi như điên như dại, những gì ngày thường không nhẫn tâm làm thì nhất quyết tối nay làm cho bằng được.

"Buông anh ra!" Hắn càng vùng vẫy mạnh hơn: "Hôm nay anh thấy không thoải mái, anh muốn đi ngủ!"

Thật không thể nào xem thường sức mạnh của hắn, tôi loay hoay lấy vải cột chân hắn lại, sau đó cởi quần của mình ra, nâng hông hắn lên, chuẩn bị tiến thẳng vào "lối vào" ấy.

"Đừng..."

Hắn, cơ thể đang nằm bên dưới tôi đột nhiên phát ra tiếng van nài trong tiếng khóc, tôi giật mình khựng lại.

Nhìn cơ thể đang nằm dưới ấy, Trương Nhuệ đầu tóc rối bời không ngừng vùng vẫy, tim tôi lại không ngừng nhói lên cảm giác xót xa. Đúng vậy! Tôi đang làm gì? sao lại có thể đối xử mạnh bạo với hắn như vậy được chứ? Tôi đột nhiên dừng lại, áp sát người vào cơ thể hắn, khuôn mặt áp sát vào nhau:

"Trương Nhuệ! em sẽ không bao giờ rời xa anh..."

"Em thật sự muốn à? nếu muốn thì cứ "vào đi"." Bỗng nhiên hắn lại thay đổi ý định.

"Không phải anh không thích sao?"

"Vì em, anh có thể làm bất cứ điều gì..."

Nghe xong câu này, trong lòng tôi trào dâng sự xao xuyến vô tận, tôi cắn nhẹ gáy tai hắn và thì thầm: "Vậy em "vào" thật nhé?"

"Vào đi!" Hắn khẽ điều chỉnh lại cơ thể, răng nghiến chặt, khuôn mặt đầy khiêu gợi của hắn lại lôi cuốn dục vọng tôi dâng trào trở lại.

"Em "vào" nhé..." Tôi di chuyển bàn tay đang xoa đầu hắn xuống dưới, một tay đặt vào mông, một tay khẽ nâng hông hắn lên, từ từ tiến thẳng vào "mục tiêu".

Khoảnh khắc tôi "đưa vào" khiến hắn co người và rên thành tiếng, tay hắn đưa qua bên tôi. Tay chúng tôi đan xen vào nhau, tôi nhấp theo từng nhịp nhẹ nhàng. Sau đó, tôi càng nhấp càng nhanh và càng mạnh. Cuối cùng cả cùng nhau đạt đến cực khoái, toàn thân tôi như tê liệt nằm bên cạnh hắn. Hắn ngồi dậy và lấ y khăn giấy lau cơ thể cho tôi và cơ thể hắn, rồi cúi xuống thì thầm bên tai tôi:

"Mệt rồi à?"

Tôi gật đầu. Hắn đưa tay vuốt tóc tôi: "Chỉ có vậy thôi mà đã mệt đến vậy à, thật vô dụng!"

Tôi thật sự rất mệt, do lúc nãy làm quá hăng say. Mà cảm giác kịch liệt này dường như không phải lần đầu tiên, cho nên cho dù lời nói của hắn có khiêu khích tôi đi chăng nữa, tôi vẫn lăn dài trên giường và nhìn hắn!

Hắn khoái chí cười lớn, ngồi bên vệ giường đang đu đưa cặp chân dài, một tay đưa lên trán khẽ vuốt tóc, tay kia thì đưa thuốc vào miệng, sau đó rít một hơi rồi phun ra làn khói trắng. Vòng tròn khói đang cuồn cuộn trong không trung, làm mờ đi tầm nhìn của tôi đang phóng tia nhìn về phía hắn, đôi mắt hắn long lanh như giọt sương ban mai, tôi như đang nhìn vào ảo ảnh. Một lúc sau, hắn lên tiếng:

"Hay là... cứ như vậy chết quách đi cho xong..."

Tim tôi thắt lại, lôi mạnh hắn nằm xuống giường, môi tôi dán vào môi hắn hôn điên cuồng, rất lâu rất lâu, mở mắt ra thì thấy điếu thuốc đang cháy đến ngón tay hắn, dường như hắn không hề cảm nhận được sự đau đớn đó...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio