Những Ngày Tháng Yêu Thầm

quyển 2 chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiểu Huy là người như thế nào nhỉ? ngay cả tôi cũng không rõ, lần đầu tiên gặp anh ta là lần gặp tại nhà của anh Ba, còn nhớ lúc đó trong nhà rất đông người, không khí trong nhà rất hỗn độn, người thì đánh bài, người thì nấu ăn trong bếp, người thì ôm nhau tác dóc. Đó là lần đầu tiên tôi đi chơi chung với hội của anh Ba, không ngờ tôi với Tiểu Huy lại cùng một sở thích, ngồi nhìn chằm chằm vào cái TV, không những chỉ có vậy mà còn xảy ra tranh chấp. Tôi đang coi live show, đang đến phần biểu diễn của Thái Tịnh, chưa nghe được mấy câu thì màn hình tự nhiên chuyển sang thế giới động vật, vừa quay lại thì thấy cái remote trong tay anh ta, tôi có chút nổi giận, nhưng nghĩ là lần đầu gặp nhau nên im lặng chịu đựng, chỉ nhìn anh ta rồi nằm xuống sofa định nhắm mắt, không ngờ hắn càng không biết điều, lay tôi dậy:

"Nhìn kìa! con beo đó..." tôi mở to mắt, con beo đang đuổi bắt con hưu cao cổ tội nghiệp, tôi mặc kệ hắn, hắn bĩu môi rồi tiếp tục chăm chú theo dõi.

Lần này thì tôi độc chiếm máy tính của anh Ba và đang chat với một người bạn. Còn hắn thì đang xem kinh kịch, còn hát theo nữa. Tôi vốn không biết gì về kinh kịch, nhưng lại bị giọng hát uyển chuyển êm dịu của hắn mê hoặc. Sau đó chúng tôi bắt chuyện làm quen nhau, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, còn xì xầm về đám người hỗn loạn trong nhà này nữa, và cũng không biết chúng tôi đã thân nhau từ lúc nào.

Hắn nhìn không giống gay, mọi người đều nhận xét như vậy, lại càng ghét người ta nói hắn là gay, nhưng lại lao đầu vào trong giới này để tìm kiếm cái gì đó. Có người nói muốn kiss hắn và lên giường với hắn, hắn không từ chối nhưng khi người ta muốn làm thiệt thì lại sợ mất cả hồn vía. Chính vì vậy mà hắn rất khác biệt với đám người trong nhà này, nên mọi người cũng rất thích hắn. Còn tôi thì không như hắn, tôi có thể chấm một người nào đó để "one night stand". Bọn người đó cũng hiểu tính tôi nên cũng ít khi đụng chạm đến tôi. Giữa đám người đó, chúng tôi bị coi là người lập dị, nhưng họ lại không phàn nàn khi chúng tôi có mặt tại đây.

Tiểu Huy ở lại Bắc Kinh tuần, lúc đó tôi còn đang học đại học, ngày nào cũng dắt hắn đi chơi, lúc đó rất vô tư, không suy nghĩ gì nhiều. Nhưng nhìn ngang nhìn dọc vẫn không tìm ra ở hắn có điểm nào giống gay, tôi chỉ có cảm giác hắn là một con người rất đặc biệt. Hắn học về âm nhạc ở Tô Châu nhưng lại ít thấy hắn ca hát, chỉ ngẫu nhiên lắp bắp trong miệng vài ba câu. Khi hắn mà đi cùng với anh Ba, người hát hò "sến" đến nỗi rất dễ khiến người ta phun cả thức ăn trong miệng!

Hắn đến sân bay đón tôi, mấy năm không gặp, hắn cũng không có gì thay đổi, mặt mày sáng sủa, nước da trắng hồng, hấp dẫn nhất vẫn là cặp mắt mí to. Vừa thấy tôi là liền chạy đến ôm thật chặt. Sau đó dẫn tôi về chỗ hắn ở, cách trường đại học Tô Châu không xa, chỉ là một căn nhà cũ, có tầng lầu:

"Người thuê nhà ở đây đều là thanh niên, sinh viên, người đến đây du lịch và có cả Tây nữa nên rất náo nhiệt. Vì không đủ phòng nên anh chịu khó ở chung phòng với tôi nhé!"

Cứ như vậy mà tôi ở lại Tô Châu, mục tiêu trong lòng là chỉ muốn quên đi tất cả, nhưng có thật sự quên được chăng?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio