Ngoài khung cửa kia,từ lúc nào bầu trời đã hửng sáng. Vốn bấy lâu nền trời xám xịt nay đột nhiên một cột nắng từ đâu rọi xuống thành phố , lan cả đến căn nhà nơi chúng tôi đang ở.
Ngoài kia chim chóc kêu líu lo , cây xanh nước biếc , phong cảnh nhà Thầy đẹp xiết bao.
Lee Phong Lưu mỉm cười hòa ái, gã cựa người đứng thẳng dậy, cất từng bước vững vàng đến bên chiếc g chim chào mào.
Thầy đúng là con người đáng sợ, từng bước chân, từng cái cất tay đều ung dung thoải mái không gì sánh bằng.
Vừa huýt sao véo von cho chú chào mào bên trong giương cánh múa, gã vừa điềm nhiên nói :
“trước đây cậu ngơ ngơ khờ khờ , bản thân muốn gì cũng không biết, bản thân yêu ai cũng không biết, tham vọng của bản thân là gì cũng không biết. Nếu tôi không xuất hiện trong đời cậu, vậy thì cậu chỉ mãi mãi lênh đênh thôi. tôi nói có phải không? Nếu như không có ông Thầy này, còn lâu Tắc Kè Bông mới tìm được lí tưởng riêng. Con người sống mà ko có lí tưởng riêng xem như vứt. Nhưng mà , tôi nuôi dạy cậu để rồi ngày kia cậu ra đi bảo rằng người như cậu không giống người như tôi tức là sao ? Một khi đã nhúng chàm còn có phân biệt gì nữa? Tôi thấy, cũng vẫn là môi giới mại dâm, làm ăn trên thân xác gái điếm thôi.”
Gã nói câu này kiểu bâng quơ, vừa giống đang ngắm vào tôi, vừa giống tự diễu chính mình.
Đúng vậy. Thành thật mà nói thì đằng nào cũng kiếm tiến nhờ gái. Thế nhưng tôi tự vấn lương tâm, chưa bao giờ đầy đọa các cô gái của mình. Điều tôi tự hào nhất trong cuộc đời làm bố mì , không phải vì thu được nhiều em út, không phải vì đã có verdet dưới trướng tôi, cũng không phải vì thu nhập hàng tháng ổn định. Tôi tự hào rằng các cô gái theo chân mình hoàn toàn tự nguyện ! Chúng tôi phân chia lợi nhuận hợp lí,mọi người đều là người một nhà,chẳng có ai là lính của ai.
Để làm được điều này ngoài tài năng ra,ông trời còn chiếu cố tôi nhiều đến ngạc nhiên. Bởi vậy tôi luôn tin tưởng con đường của mình là đúng đắn. Và rồi kẻ thấp bé như tôi sẽ có ngày đánh bại ông trùm đầy quyền lực như Lee Phong Lưu.
Nhắc đến con đường bố mì lại phải quay về quá khứ của nhiều năm trước.
Cứ ngỡ những ngày tháng phong lưu nơi quán bar sẽ được ghi vào sử xanh , nào là Lee Phong Lưu và Tắc Kè Bông , quý ông lịch lãm nhất Hà Thành , vân vân và vân vân rất nhiều ao ước chỉ mãi là ao ước, chẳng thể ngờ số phận bắt tôi phải lựa chọn sớm như vậy.
Một hôm khi mà mọi tư tưởng của tôi đã thông tỏ và ít nhiều được tiếp cận với thế giới ăn chơi. Lee Phong Lưu dẫn tôi đến bữa tiệc thân mật của gã, nơi đó thật là đẳng cấp và lộng lẫy.
Tại đó tôi gặp biết bao nhiêu là anh em chí cốt, các đại gia, các tay chơi chính hiệu , … và nhất là các cô gái xinh như mộng đông không kể hết.
Thành thật mà nói , sau khi chung đụng với Má Nuôi , nhu cầu tình dục của tôi tăng cao hẳn, về sau nhờ cái miệng trơn tru , tôi cũng tán tỉnh được vài cô nàng lên giường trong sự hài lòng của Lee Phong Lưu. Nhưng từ khi xoay vòng với cuộc sống làm thuê , dần dà mọi cảm xúc trong tôi tạm thời bị đè nén.
Vậy nên khi tâm lý đã được giải tỏa, trong đầu tôi đầy ắp thứ suy nghĩ tìm gái mua vui.
Lee Phong Lưu dẫn tôi ra mắt tất cả mọi người, bảo răng tôi chính là người anh em mới kết nạp của gã. Mọi người tức thì thành kính với tôi hơn phần.
Lúc này gã chưa ở ngôi vị cao thật cao , nhưng nói về mối quan hệ thì tuyệt đối nằm trong người có ảnh hưởng nhất.
Các cô gái có mặt trong buổi tối ngày hôm ấy cô nào cũng xinh, cô nào cũng trang điểm lộng lẫy, cô nào cũng ngực nở mông to muốn giết chết người. Nhiều cô còn bạo dạn tới gần mời mọc tôi.
Tôi vô cùng ngưỡng mộ Lee Phong Lưu.
Vậy nên lúc say rượu liền đem tâm sự của mình giãi bày với gã hết sức ngô nghê :
“anh Lee, anh đúng là người đàn ông bảnh nhất của năm. À không , bảnh nhất trong một thế kỉ trở lại đây. Xin nhận của em một lạy.”
Lee Phong Lưu cả cười nói “ôi trời đất, chú em say rồi. Ngồi xuống đây nghỉ đi,có mệt lắm không?”
“không ! em khỏe lắm anh ơi.Em muốn hỏi anh bí quyết, làm thế nào để thu phục nhiều gái như vậy? anh chỉ cho em,em tôn anh làm sư phụ.”
“anh đã dạy cho chú rất nhiều thứ rồi đó thôi, chú chỉ cần chú ý làm theo những gì anh bảo chắc chắn sẽ thành công.”
Tôi lắc đầu : “thế nhưng em không có tiền, nói suông không ích gì.”
Lee Phong Lưu khẳng khái đáp : “trên đời thiếu gì con đường. Có con đường vừa có gái vừa có tiền, lại không cần vốn liếng chi xấc, chỉ cần thứ đó là mối quan hệ. Thứ đó hiện nay cậu đã có rồi.” – giọng gã chắc nịch khiến cho người đối diện bị hấp dẫn không thể chối cãi. Lúc đó cứ tưởng tượng gã như vị lãnh tụ vĩ đại vừa phát biểu trước toàn dân chứ chẳng phải anh em tám chuyện với nhau.
Từ khi tiếp xúc với Lee Phong Lưu tôi cũng bắt đầu khôn ra, hiểu được ý gã bèn nói : “anh cứ giao việc cho em. Em sẽ đỡ phần gánh nặng cho anh. Em cũng muốn được theo anh, giống Lão Tướng.”
Lee Phong Lưu mời tôi li rượu, gã nhìn thẳng vào mắt tôi , đột nhiên đổi giọng trịnh trọng hỏi :
“cậu có chắc chắn không? việc này cậu dư sức làm được, nhưng cậu biết chúng ta là người thế nào rồi đó. Tương lai của cậu tôi muốn cậu tự quyết định.”
Tương lai phía trước ư? nhiều lắm thì giống như Lão Tướng ! cớ chi phải sợ ?
Tôi gật đầu kiên quyết.
Lee Phong Lưu hài lòng hô :
“Được, từ nay Lee Phong Lưu có đứa học trò là Tắc Kè Bông ! Tôi kiếm tiền trên lĩnh vực , cậu sẽ được một trong số đó.”
“Cắn rơm cắn cỏ lạy Thầy, từ nay Thầy là Thầy của con.Thầy… Thầy…”
“ê này này, làm gì kì vậy? đừng có ôm tôi !”
…..
Tối hôm đó Tắc Kè Bông tôi như vừa được tái sinh, cái tên Tắc Kè Bông từ đó có tên trong giới ăn chơi.
Cũng trong ngày hôm đó để đánh dấu cột mốc lịch sử của khu đèn đỏ miền bắc này, Lee Phong Lưu và Lão Tướng đem tôi đi xăm mình.
Tiền và gái đẹp từ ngàn xưa vốn là tôn chỉ của những người như chúng tôi.
Tôi được người của Thầy xăm bức "Tiền và Gái Đẹp" chạy từ ngực xuống hông trái, ẩn ý luôn nhắc nhở bản thân mục tiêu cần hướng đến và tránh xa những cám dỗ không đáng có.
Hình xăm này thật nhẹ nhàng thanh thoát, vẻn vẹn vài nét vẽ mang đến cho người ta cái nhìn trần trụi về cuộc sống. Một cuộc sống chìm trong tiền và bể dục nhưng đến cuối đường nhìn lại, sẽ thấy tất cả rồi cũng như đóa Phù Dung sớm nở tối tàn.
Lại nói,Từ sau cái ngày bức đồ hình "Tiền và Gái Đẹp" ăn sâu vào da thịt, Tắc Kè Bông đây mới thấm thía thế nào là “gái gú như phù du” – Bởi lẽ, có nhiều đêm tôi ngủ với hoặc cô không nhớ rõ. Những cô này đều chết đứ chết đừ vì các tuyệt chiêu do Thầy truyền dạy.
Sáng ngày xong chuyện, tất cả chỉ như giấc mộng Nam Kha.
Các cô này đối với tôi rất tốt , mở miệng là “anh Tắc Kè”, “anh trai” , “đại ca của em”…làm tôi thích thú quá chừng , trong suy nghĩ cho rằng đi theo thần tượng Lee là cực kì sáng suốt.
Bất giác cũng coi nhẹ phụ nữ trong thiên hạ thêm chút.