Sau câu chuyện về gia tộc họ Lý có quá nhiều thắc mắc trong đầu Hoàng Tử, nhất thời khiến gã hoang mang. giây lát sau Hoàng Tử mới đắn đo hỏi :
"thế còn Nương và người đàn bà kia?sự thể như thế nào? Còn Làng Cung Nữ này nữa, người ta đồn Làng là tài sản của Nương thừa kế từ gia tộc."
Lý Ma Ma thong dong gật đầu . Mụ không buồn cũng không vui mở miệng :
"Ở đất Hà Thành xưa kia, có ai mà không biết ông cả Chính nhà họ Lý giàu nứt đổ vách, đất đai rộng bạt ngàn, sở hữu hơn nửa con phố cổ ? có điều người ta càng biết đến ông nhiều hơn khi tuổi ngũ tuần, sinh được cô con gái sắc nước hương trời."
Ngày xưa Lý Ma Ma và Má Nuôi sinh ra đã là tiểu thơ con nhà đài các, được giáo dục gia giáo lễ nghĩa, cầm kì thi họa, nấu nướng nhảy đầm, tiếng tây tiếng tàu , học hành đến nơi đến chốn, giỏi giang chẳng kém gì ai.
Ấy thế mà ông trời không thương cho trót, lại trêu ngươi để cho nàng chẳng ai ưa ai. Chị em nhà ông cả Chính từ nhỏ đã có hiềm khích, qua năm tháng tuổi tác xuân xanh, mối hiềm khích không hề giảm đi, ngược lại còn tăng lên nhanh chóng.
"tất cả cũng bời vì con người chị ta...." – Lý Ma Ma lừ mắt nói, mụ nhắc đến quá khứ về cô chị như thể nhắc tới kẻ thù không đội trời chung.
Thì ra, Má Nuôi theo lời kể của Lý Ma Ma là người con gái rất tùy tiện và dâm đãng, đã thế tính tình còn biếng nhác, hay tị nạnh với người khác. Quả là trời cho sắc mà thiếu đi tâm hồn.
Ngay từ bé, Má Nuôi đã thể hiện bản tính khắc nghiệt trời sinh. Má Nuôi là người vô cùng độc đoán,lại ích kỉ, chỉ muốn mình là người hoàn hảo nhất trong mắt người khác điển hình là ông bà Cả Chính.
Thuở ấy nhà có công chuyện gì Má Nuôi cũng dùng mọi cách phá bĩnh Lý Ma Ma, tranh công cướp lộc của bà Lý không từ thủ đoạn. Lý Ma Ma vì lúc ấy nhỏ tuổi hơn vả lại chưa có kinh nghiệm cuộc sống nên năm lần bảy lượt rơi vào cạm bẫy của cô chị đáng kính.
"đáng buồn thay người đàn bà đó, chẳng hề coi Nương là em ruột." - Lý Ma Ma chấm dứt câu này hữu thanh vô lực, tiếng lòng ai oán thấu tận ruột gan.
Tắc Kè Bông tôi nằm chỗ lắng nghe, càng nghe càng nóng mặt.
Hoàng Tử vỗ đùi la : "con mụ già chó đẻ đó. Lúc đẻ chắc chắn bị lộn giống nên sinh ra ác hơn con thú ! mụ không phải là người."
Lý Ma Ma tái mặt, khoát tay nói : "thôi được rồi, anh hãy bình tĩnh để Nương kể tiếp à nghe. Ôi , chuyện này nói lại thì đau lòng, nhưng Nương nghĩ giữa đôi ta không nên có khoảng cách. Chuyện của Nương cũng chính là chuyện của anh. Phải không?"
Trong không khí lạnh lẽo cô tịch, người ta dễ dàng đồng cảm với quá khứ cay nghiệt của Lý Ma Ma. Đó là quá khứ đáng quên hơn là đáng nhớ.
Năm bà Lý tuổi, ông bà cả Chính bệnh tật ốm yếu , lần lượt rủ nhau ra đi,nhà chỉ còn chị em nương tựa nhau mà sống. Tất nhiên sản nghiệp để lại đã chia ra đều cho các con, các cháu trong họ nhưng khối tài sản để lại cho chị em cũng tuyệt đối là gia tài kếch sù , ai ai cũng thèm muốn.
Lúc này chẳng cần nói cũng biết, cô chị giành phần nhiều, để phần ít lại cho Lý Ma Ma. Vốn bà toan độc chiếm toàn bộ của cải nhưng may mắn thay trong họ nhiều người đứng về phía cô em, thế là cô chị đành lặng thinh bỏ qua mọi chuyện.
Thời gian đó, chị em có bà cô là doanh nhân rất nổi tiếng ở Việt Nam, người cô đó được thừa kế cơ sở thẩm mỹ viện, massage xông hơi có tiếng mang tên Làng Cung Nữ. Đó là cơ ngơi mà người ngoài nhìn vào thèm nhõ dãi. Nhưng người trong tộc lại chia bè kết phái vì cái chốn thị phi này.
Vốn Làng Cung Nữ đã truyền thừa từ rất lâu đời rồi,dể có tới hàng mấy trăm năm. Hình như đến bà cô giàu có kia là chủ nhân thứ mười, như vậy Lý Ma Ma là chủ nhân đời thứ mười một.
Khởi đầu nơi này là cơ sở thư giãn kiêm quán rượu quý tộc dành cho khách. Các khách ra vào có thể uống rượu, uống trà và thưởng thức tài nghệ của các kỹ nữ miền bắc. Về bản chất nó chẳng khác mấy so với chốn thanh lâu ngày xưa hay như những nơi thường thấy trong các bộ phim cổ trang, chỉ là loại hình khác biệt , trình bày khác biệt và nhận thức khác biệt.
Làng Cung Nữ vốn dĩ đã không phải là nơi hiền lành tử tế, nhưng đến khoảng những năm của thế kỉ thì lại càng phát triển táo tợn. Ở đó có nuôi rất nhiều đào hát. Đặc biệt , mấy cô đào ở đây khéo lắm, tiếng lành đồn xa, đàn ông miền bắc nô nức kéo đến. Làng vốn mở ra để phục vụ ục đích chiều lòng đàn ông bằng phụ nữ, tức là kiếm tiền trên thân xác gái đẹp. Thứ châm ngôn đó từ ngàn xưa đến nay không bao giờ thay đổi, mặc cho ngày tháng đổi thay, chỉ có hình thức ngày tinh vi.
Rồi một ngày kia Làng Cung Nữ đã đến thời điểm "truyền vị" như bao đời trước. Bao nhiêu lâu nay Làng vẫn thuộc sở hữu của người phụ nữ, chưa bao giờ làm trái . Các cụ bảo rằng Làng không hợp đàn ông, cứ đàn ông nắm quyền y như rằng mọi chuyện hỏng bét. Điều quan trọng nhất là Làng chỉ truyền lại cho con cháu trong họ. Vậy nên đã gây ra hồi sóng gió trong gia tộc họ Lý.
Tất lẽ dĩ nhiên, chị em như hoa như ngọc cũng lao vào cuộc chiến tranh giành ngôi báu. Hai cô là nhân tố nổi bật nhất. Các ông các bà vẫn thường nói, không cô chị thì là cô em , không chóng thì chầy Làng Cung Nữ sẽ lại phất lên.
"láo toét!" nghe đến đây suýt nữa tôi không nhịn được bật lên tiếng chửi rủa.
Mẹ kiếp, con mụ Lý khốn nạn đó dám đổi trắng thay đen rõ rành rành, gia tộc Má Nuôi ko phải thứ dơ bẩn đi ủng hộ việc thành lập Làng Cung Nữ. Chỉ có một số kẻ đạo đức tha hóa mới đi ủng hộ việc này thôi.
Ngày xưa Làng Cung Nữ chính là kĩ viện, mở ra hẳn vấp phải không ít sự phản đối của mọi người trong họ tộc. Từ đó nhà họ Lý chia ra thành các phe phái. Lý Ma Ma ủng hộ việc thất đức, chắc chắn đi ngược với lí tưởng của Má Nuôi. Đã thế bà ta còn dám nói Má Nuôi cũng tranh giành quyền lực với mình mới thật đáng khinh, bà ta là đồ dối trá. Má Nuôi ghét nhất là mại dâm.
Cả đến câu chuyện về chị em cũng bịa đặt hoàn toàn, tôi không biết bọn họ ghen ghét nhau có thật hay ko ? nhưng nếu có, khẳng định kẻ xấu là Lý Ma Ma. Má Nuôi hơn Lý Ma Ma mọi mặt, cho nên bà ta ganh ghét với chi ruột. Tôi còn chưa thấy ai mặt dày hơn Lý Ma Ma, đồ đàn bà khốn nạn, bà ta mới là kẻ dâm đãng,lăng loàn,đạo đức giả!
Lúc này đây rất may Tắc Kè Bông đã luyện được bản lĩnh vững vàng , bằng không nhất định sẽ xông tới nhận nước con mụ Già Làng kia đến chết. Tôi càng ngẫm nghĩ càng tức điên lên. Trong cơn điên câu chuyện xưa của Lý Ma Ma càng thêm phần chát chúa. Lý Ma Ma luôn miệng rêu rao Má Nuôi là người phụ nữ dâm đãng độc ác, sói đội lốt cừu.
"Trước đây thời mụ ta còn mạnh, trong tộc rất nhiều kẻ dưới ra sức ụ, lúc đó lần lượt cho người hãm hại Nương! ngoài mặt thì dám nói vì phần nhân tình nên nể nang chừa cho đường sống. Nương lúc đó bị hất cẳng ra đường không thương tiếc. Mụ đàn bà đê tiện đó bảo rằng :
"mày đã thích kiếm tiền dơ bẩn thì tao ày tới nơi thuộc về mày ! không lột truồng đánh đập đã là nể tình chị em lắm rồi. Cuốn xéo ngay con đĩ !" ôi hỡi ơi, tình cảnh lúc đó thật là gian khổ và tủi nhục biết bao ."
Nói đến đây đôi mắt Lý Ma Ma rực đỏ, tựa như có hàng châu ngọc tùy thời trào ra.Giọng mụ lạc hẳn đi , nét mặt thất thần.
"trước đây sở dĩ Nương không kể cho anh nhiều chuyện quá khứ vì muốn anh tập trung vào việc lãnh đạo mấy khách sạn bên Đồ Sơn, biến Hải Phòng này thành kinh đô du lịch (đây là cách nói khác của kinh đô tình dục, vì đối với mụ Lý, du lịch muốn phát triển ngoài cảnh quan đẹp ra còn phải trông vào dịch vụ mại dâm) .Vả lại, quá khứ, quá khứ đó cũng đáng sợ quá ! chuyện xấu hổ trong nhà đâu có hay ho gì..."
Mụ Lý yếu đuối run rẩy, chờ đợi cái ôm thật mãnh liệt của người tình. Cả người mụ nép vào lòng nhân tình, vậy là xong màn hí kịch viên mãn.
Mẹ kiếp, chứng kiến cảnh này tôi tức lộn ruột. Trong kí ức Má Nuôi mới là người đáng thương, Má Nuôi lần lượt chừa cho Lý Ma Ma con đường sáng nhưng mụ Lý lại ko nghe còn rắp tâm hãm hại Má, câu kết với bọn người xấu trong tộc, khiến cho Má nhiều phen điêu đứng. Vậy mà mụ ta lại còn cho rằng mình tủi nhục ư ?
Gái Hư và Trang Trắng thật sự bị mơ mơ hồ hồ chẳng thể phân biệt thật giả.
" Lý Ma Ma và Má Nuôi, ai cũng có cái lí của mình rốt cuộc ai mới là người kể ra câu chuyện đúng !?" - Sau này có một lần hội họp người, Trang Trắng cắn răng hỏi tôi câu đó.
Ngay đến người dạ sắt như Gái Hư và con điếm lọc lõi Trang Trắng cũng nhất thời mê muội.Tôi tức giận mắng cựu verdet :
"nếu Lý Ma Ma thật sự tốt thì đã không tính kế với em, không ép em vào con đường này, không muốn tống em đi làm vợ thằng khốn nào đó, không để em lấy lỗ làm lãi gian truân khổ cực mãi tận Hà Nội, càng không nuôi dạy mấy đứa con mất nết như thế. "
Trang Trắng giật mình tỉnh ngộ : "anh nói đúng, không thể tin lời mụ Lý được!"
Liền cả Gái Hư và Trang Trắng cũng bị dao động đủ biết lời kể của Lý Ma Ma có sức thuyết phục đáng sợ thế nào. Miệng lưỡi của bà ta cay độc khác nào miệng lưỡi của người trong thiên hạ !?
Trên đời này chỉ sợ ko ai mặt dày hơn người đàn bà dâm đãng đang hoa ngôn xảo ngữ trước mặt tôi.
oo
Thường có câu "một núi không thể có hổ." . Ngay đến thú vật cũng có bản tính ác nghiệt huống chi là con người.
Ông bà ta vẫn thường dạy, phụ nữ đẹp là loài hung hiểm nhất. Lẽ dĩ nhiên các cô này trời sinh cạnh tranh nhau. Một trong hai tốt nhất đừng xuất hiện, vậy thì người còn lại mới có thể là người tuyệt vời nhất.
Tuy nhiên, ganh ghét trời sinh cũng chưa phải mâu thuẫn chính của chị em họ.
Vốn có câu : "vì tình mà đâm ra hận." chữ tình tưởng như vô hạn, nhưng trên đời không ai nguyện nhường lẫn nhau." - tất nhiên năm đó chữ tình này cũng trói buộc mỹ nữ đệ nhất Hà Thành.
Câu chuyện của mụ Lý lại đến hồi gay cấn, mối quan hệ tay ba này chính là cơ sở ọi rắc rối nảy sinh về sau.
"mẹ kiếp, đàn ông thời nay đều là loại đàn ông lòng lang dạ sói,trên giường đằng, chấm đất nẻo. Đặc biệt Lee Phong Lưu lại càng đốn mạt ! nếu không thì sao Lý Nương này lại ra nông nỗi hôm nay ?..." - Lý Ma Ma vừa cười vừa nghiến răng chửi rủa, như thể rất nhiều năm tháng về trước gặp phải biến cố chi kinh người lắm. và hẳn là Lee Phong Lưu đối xử tệ bạc với bà ta chứ ko hề lòng dạ yêu thương như người ta vẫn tưởng tượng.
Hoàng Tử vội vàng hỏi : "hắn đã lợi dụng Nương ra sao?"
"hừ. nếu không có Nương giúp đỡ những ngày khởi nghiệp thì Lee Phong Lưu còn lâu mới leo lên cao thế. Lãnh đạo cave miền bắc à? haha , nghe mà tức cười. "
Thì ra ban đầu Lee Phong Lưu yêu Lý Ma Ma, người yêu nhau say đắm nhưng cũng chính Má Nuôi là người xuất hiện cướp đi tất cả.
Lee Phong Lưu có ngày hôm nay là nhờ vào Lý Ma Ma ! đúng vậy. Tôi cho rằng đây là trong những câu hiếm hoi đúng sự thật. Ngày đó Lee Phong Lưu không có nhiều tiền, chỉ có duy nhất tài năng và hoài bão. À không, hắn ta còn có vẻ ngoài không chê vào đâu được. vậy nên thành công quyến rũ Lý Ma Ma dâng hiến vì mình.
"khoảng thời gian đầu, mặc dù nguồn vốn của hắn khá mạnh nhưng vẫn còn thiếu khoản tương đối. Thời điểm đó có thể vay mượn ở đâu đây? vậy nên đành tìm đến Nương. tìm đến rất nhiều lần, của cải trong nhà lần lượt ra đi. năm đó Lee Phong Lưu dùng tiền lót đường tiến thân, tài sản của Nương đã dùng hết rồi, cả đến đồ cổ trong họ tộc cũng phải đem đi bán, món này món kia, nhiều món quý giá thậm chí không thể đo đếm được ấy vậy mà cũng phải cắn răng bán cho người ta. Bấy giờ nghĩ lại thật là có lỗi với ông bà , tổ tiên nhà họ Lý."
Đây là lời trần tình thật tâm của Lý Ma Ma, chí ít những đạo lý mụ nói là sự thật, cảm giác day dứt vẫn là sự thật.
"rồi sau đó có tiền thì sao ? trở thành đại gia chưa chắc đã có nguồn cung ứng gái thật sự tốt. việc này thì đơn giản thôi. quá đơn giản so với Nương là đằng khác. lúc bấy giờ Nương mới tìm đến bọn buôn gái Sáu Bạc, Yên Nhung, Cẩm Hào,... bọn nó là con cháu trong họ tộc đương nhiên đều nghe lời Nương. Ta chỉ cần hô cái thì chuyện gì cũng xong. Bọn nó đồng ý bắt tay làm ăn với Lee ngay. Mẹ kiếp, vậy là lại thêm ân huệ nữa .Lee Phong Lưu nợ ta, nhưng tên khốn đó chưa bao giờ trả."
"thằng khốn lừa đảo , tráo trở , hạng người như hắn đáng lý phải chết từ năm trước mới phải." - Hoàng Tử nghiến răng ken két nói : "sau này nhất định con sẽ xả chết hắn. Nương yên tâm. Bây giờ con đã hiểu nỗi khổ của Nương rồi. Thù này nhất định phải tính. Nương có kế sách nào giết hắn cứ nói, cho dù có mạo hiểm thế nào con cũng làm !" - gã vừa nói vừa quơ tay đập luôn tách trà trên bàn làm mấy người chúng tôi giật thót.
Hoàng Tử là con người thẳng tính. gã không hề hữu dũng vô mưu, thực ra rất biết tính toán là đằng khác nhưng trong nhiều trường hợp vẫn mất đi sự điềm đạm cần có. Dù sao, những việc Hoàng Tử làm chưa bao giờ khiến Lý Ma Ma thất vọng. Chẳng trách bà ta hoàn toàn tin tưởng vào Hoàng Tử, còn ưu ái xem hắn ta như nhân tình. Tôi không nghĩ Lý Ma Ma thực sự yêu thích Hoàng Tử, chỉ cho rằng bà ta nhất thời bị thân hình rắn rỏi kia hấp dẫn mà thôi. Vả lại, Hoàng Tử là tay sai đắc lực nhất , bà ta đương nhiên phải hết lòng hết sức chăm sóc cho gã rồi.
Chẳng thế mà Lý Ma Ma quyết định nhìn Hoàng Tử bằng ánh mắt sắc lẻm, ánh mắt này biểu trưng cho phong thái làm chủ.
"sao hả? bây giờ đã hiểu vì sao Nương quyết định trả thù Lee rồi chứ? còn dị nghị gì nữa thôi ?"
Hoảng Tử ngẩn ra đáp : " lúc trước không biết Nương đừng để bụng. bây giờ thì hiểu ra rồi, hiểu ra rồi. Bây giờ con và Nương bàn sang chuyện giết chết hắn đi thôi!"
Lý Ma Ma hài lòng gật đầu. chủ đích của mụ là giải thích rõ ràng mọi chuyện với Hoàng Tử để gã không còn bận tâm ,toàn tâm toàn ý phò tá cho bá nghiệp của mình. Mục đích của mụ đã hoàn toàn đạt được. Câu chuyện xưa kia quá mức thành công , thành công ngoài mong đợi . Chỉ có điều, nói dài nói dai, nói mãi mà Lý Ma Ma vẫn tuyệt chưa hé răng về kế sách giết chết Lee Phong Lưu.
Mấy người chúng tôi đè nén tâm trạng hồi hộp, tiếp tục chăm chú quan sát tình hình trước mắt.
Ở trên ghế sofa mẹ con nhà cầm thú ôm ấp nhau thủ thỉ. Hoàng tử nhìn mẹ nuôi gã với ánh mắt chứa chan thâm tình. Gã đưa bàn tay mơn trớn trên tai xuống cổ Lý Ma Ma, hôn nhẹ lên vành tai ấy như là cử chỉ thân thương nhất.Tôi nhìn hoàn cảnh đó, từ khoảng cách ko xa lắm vẫn có thể cảm nhận rõ ràng tình cảm đang dấy lên dần trong lòng gã. Hoàng Tử yêu Lý Ma Ma thật sự ! kiểu cách đó, thái độ đó, ánh mắt đó, giống hệt những gì tôi đã từng trải qua.
Than ôi , nhìn mối quan hệ lén lút của Lý Ma Ma và Hoàng Tử, lỗ tai tôi lùng bùng trận nghĩ đến ân tình Má Nuôi ngày xưa . Má Nuôi chịu biết bao khổ cực, chịu biết bao điều tiếng, người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần đã phải gánh chịu cái kết không hề có hậu.
Lúc này đây, Hoàng Tử đang hôn hít cuồng dại bà mẹ nuôi, bỗng dưng dừng phắt lại , đưa tay vuốt dọc theo mái tóc óng mượt của bà ta,dịu dàng hỏi : "Đừng sợ gì hết, anh sẽ dùng tính mạng này bảo vệ cho Nương. Lee Phong Lưu và mụ già nhất định phải chết. Mà mụ già đang ở đâu ? hình như đã trả thù được mụ rồi?"
"đúng , đúng, kẻ thủ ác không thể sống lâu.gió đã đổi chiều từ lâu rồi." - Lý Ma Ma ghì chặt cổ con trai,nở nụ cười cao thâm mạc trắc.
"vậy con mụ già dâm đãng đó đâu rồi ? mẹ kiếp, phải tuốt xác lột truồng nó ra tra tấn ngày đêm mới hả dạ."
"hahaha, anh nói bậy quá nha. Nhân phẩm không đứng đắn chút nào." Bà ta bật cười khanh khách mắng yêu mấy câu, rồi thình lình cất giọng lạnh như băng : "Nương đã nói rồi, mụ phải trả giá. Đáng đời mụ!"
"trả giá? trả như thế nào ?"
Cả Hoàng Tử và mọi người có mặt lúc đó đều nín thở lắng nghe. Trái tim tôi chỉ chực vụn vỡ.
Lý Ma Ma thốt lên từng chữ từng chữ một , như sóng gầm nổ vang bên tai tôi :
"trả giá bằng mạng sống."