Chuyển ngữ: WanhooTại sao lại là , Ninh Thư rất không thích cái số hiệu này.
Cứ tưởng kết thúc giai đoạn thực tập là thoát được số hiệu , nhưng rồi khi hệ thống tự xưng là đã làm Ninh Thư đến hộc máu mồm.“Số hiệu hân hạnh được phục vụ người chơi.
Từ giờ trở đi sẽ là hệ thống riêng của người chơi.
sẽ phục vụ người chơi mọi mặt, bao gồm cả mặt cảm xúc của người chơi.
Khi người chơi không vui có nhiệm vụ dỗ người chơi vui, khi người chơi vui sẽ cùng chia sẻ niềm vui với người chơi, cống hiến hết mình giúp đỡ người chơi hoàn thành nhiệm vụ.”Ninh Thư: …Tại sao lại có dự cảm chẳng lành nhỉ? Cô thà lấy cái hệ thống lạnh lẽo kia chứ cũng không cần cái hệ thống ẩm ương Thư day trán, gọi: “Vậy, vậy …”“Người chơi cần gì sao?” trả lời nhanh nhảu, giống như nhân viên rất muốn lấy lòng bà chủ.“Giải thích một số tình hình cho tôi trước đi.” Ninh Thư nói.“Tình hình gì?” hỏi.“Bây giờ tôi đã là người chơi chính thức rồi, tôi muốn biết tình hình của những người chơi khác.” Ninh Thư đè nén cơn bực dọc trong bụng, Ninh Thư rất bức bối khi dùng mười nghìn kinh nghiệm đổi lấy một món hàng như trả lời rất nhanh như phát giác Ninh Thư đang không vui, “Tạm thời người chơi không có quyền hạn biết tình hình của người chơi khác.”“Vậy tôi được biết cái gì?” Ninh Thư liếc xéo.“Người chơi được biết nhiệm vụ của cô và nguồn gốc của hệ thống.” đáp: “Người chơi được lựa chọn là do linh hồn mạnh hơn người bình thường, có thể chịu đựng tổn thương tác động vào linh hồn khi dịch chuyển không gian.
Công việc của người chơi là giảm bớt oán khí quá lớn của người hiến dâng linh hồn để họ được thay đổi cuộc sống.”“Tác dụng của người chơi là sửa chữa thế giới, là thợ sửa chữa vũ trụ.”Ninh Thư gật đầu, “Tôi hiểu rồi.”“À mà có tu luyện bí kíp linh hồn được không, tôi thấy linh hồn của tôi vẫn yếu quá.” Thứ như linh hồn đương nhiên càng mạnh càng tốt.“Có chứ, nhưng mà người chơi không có kinh nghiệm, không giao dịch được.” kiếp, muốn bóp cổ bắt nó nhổ kinh nghiệm ra ghê.
Cô thấy cái hệ thống này không được tích sự gì hết! Vô tích sự!“Thôi, hình dạng của cậu thế nào, ra đây cho tôi xem.” Ninh Thư nói.“Báo cáo người chơi tôi là bộ máy của không gian này, tôi không có thực thể.” má, đang định đánh nó một trận cho hả giận cơ mà.“Phải rồi, trở thành người chơi chính thức sẽ có một nhiệm vụ đặc thù định hình người chơi thuộc phong cách làm việc nào, để sau này khi sắp xếp nhiệm vụ sẽ cố gắng xếp nhiệm vụ phù hợp với tính cách cô.” nói.“Được thôi.” Ninh Thư nói: “Giờ phải đi làm nhiệm vụ đặc thù à?”“Không gấp đâu, người chơi phải gặp người ủy thác đã.” Thư nghe cứ gọi người chơi người chơi rất ngứa tai, cô bảo: “Cậu gọi thẳng tên tôi đi, gọi là Ninh Thư.”“Vâng thưa Ninh Thư.” hớn hở, lại hỏi: “Bây giờ có gặp người ủy thác không?”“Ừ.” Ninh Thư vừa dứt lời, không gian xuất hiện ngay một cái bóng mờ mờ cũng là thể linh hồn như Ninh là một người phụ nữ cổ đại mặc quần áo thời xưa, vải may cũng không đẹp lắm, có cài trâm đơn giản trên tóc.
Mặt bà tái nhợt nhưng rất đẹp, dáng vóc yểu điệu thướt tha và Ninh Thư đoán người phụ nữ này biết phụ nữ quan sát xung quanh trước rồi mới đánh giá Ninh Thư và mở lời kiêu căng: “Ngươi là người thay đổi cuộc đời giúp bổn phu nhân?”Bổn phu nhân?Ninh Thư hỏi: “Là tôi, xin hỏi bà là?”“Ta là Thích phu nhân.” Người phụ nữ ưỡn ngực kiêu ngạo khi nói ra thân phận của Thư ngu người, cái người tự xưng là Thích phu nhân này hình như quen cô, cơ mà cô không biết vị Thích phu nhân này nhắc Ninh Thư: “Thích phu nhân bị biến thành nhân trư[] trong lịch sử.”“À…” Bấy giờ Ninh Thư mới ngộ ra, lập tức hỏi: “Chẳng phải bà đã chết được hai nghìn năm rồi à?”Chính xác là hơn một nghìn tám trăm năm, người chết gần hai nghìn năm đứng trước mặt mình, dù chỉ ở thể linh hồn nhưng Ninh Thư vẫn rất ngạc nhiên.“Ta không cam lòng bị ả đàn bà Lã Trĩ độc ác kia biến thành nhân trư.
Ngươi có biết ta đau khổ nhường nào không!” Khi Thích phu nhân nhắc đến nhân trư thì cơ mặt co quắp lại, linh hồn cũng run trư là chỉ cực hình biến người thành lợn.
Nghĩa là chặt đứt tay chân, móc mắt, đổ đồng vào tai để bị điếc (đốt tai), cho uống thuốc rồi cắt lưỡi, cắt dây thanh quản để không nói được rồi vứt vào nhà xí.
Còn cả cắt mũi, cạo trọc đầu, cạo sạch lông (không chỉ cạo sạch lông mày mà còn cả lông mi), rồi bôi một loại thuốc phá hủy lỗ chân lông, lông rụng sẽ không mọc lại nữa.
Tiếp đó nhổ từng cọng lông một, vất vả thì nhổ nhiều sợi một lúc cho đến khi chỉ còn da trơn.
Có người chết trong quá trình hành hình, nếu không chết sẽ bị vứt vào nhà xí làm nhân tiếng nhất là Lã thái hậu triều Hán đã biến Thích phu nhân thành nhân trư.
Thích phu nhân bị cắt tai thậm chí rạch mặt, còn điều cả người chuyên “chăm sóc”, sau rồi vứt trong nhà xí mặc cho chết trong đau đớn.
Đây là cực hình độc nhất vô nhị Lã hậu phát minh để xử lý Thích phu Thư hỏi Thích phu nhân: “Bà muốn thế nào?”Thích phu nhân oán thán, nói nghiêm túc: “Như Ý con ta còn nhỏ vậy mà đã bị ả đàn bà Lã hậu giết.
Ta muốn cho Lã hậu nếm mùi đau khổ bị trở thành nhân trư.”Ninh Thư nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Thích phu nhân, trả lời bình tĩnh: “Bà đi đi, tôi không nhận nhiệm vụ này.”Thích phu nhân vô cùng ngạc nhiên, “Tại sao? Chỉ cần ngươi thay đổi cuộc đời giúp ta, ta sẽ tặng một nửa sức mạnh linh hồn cho ngươi.” cũng lên tiếng: “Tại sao hả Ninh Thư?”Nguyên nhân chủ yếu là Ninh Thư không muốn chống lại bà Lã hậu mưu mô, tàn nhẫn đã lộng quyền mới mấy năm.
Nguyên nhân thứ yêu là Ninh Thư không có ấn tượng tốt về Thích phu nhân này, lại càng không ưa gì gã hoàng đế Lưu Bang lưu cặn bã, loại trăng hoa, là những từ ngữ miêu tả đúng đắn về người như Lưu cái kết của Thích phu nhân rất thê thảm nhưng Ninh Thư không hề đồng cảm với bà.
Dã tâm lớn không đồng nghĩa với quyền hành to, cuộc chiến hậu cung vẫn luôn như vậy, rõ ràng là bà tự tạo nghiệp thôi.“Có thể từ chối nhiệm vụ này không ? Tôi không muốn thực hiện nhiệm vụ này.” Ninh Thư hỏi hệ thống.“Được, nhưng không được từ chối nhiệm vụ tiếp theo.” trả hồn Thích phu nhân mờ dần, chắc là đang rời khỏi không gian hệ thống.
Thích phu nhân hét lên giận dữ với Ninh Thư: “Tại sao? Tại sao ngươi không thay đổi cuộc đời giúp ta được? Chẳng lẽ ta đáng bị ả đàn bà Lã hậu độc ác kia hành hạ.
Ta không cam lòng, ta không cam lòng!”_Chú thích.
Nhân trư: người lợn..