Chuyển ngữ: WanhooMạch Đoá Nhi ôm cái bụng ngồi vào xe, tầm mắt cô ta vẫn luôn đặt ở Mạc Tước Phong.
Thấy Mạc Tước Phong cười đùa với cô gái khác thì vừa xót xa vừa ghen Đoá Nhi hỏi Ninh Thư: “Cô gái kia là người Mạc Tước Phong thích ư?” Ninh Thư nheo mắt bảo: “Chắc vậy.”Sắc mặt Mạch Đoá Nhi ngày càng tối Thư lái xe về nhà, Mạch Đoá Nhi rửa mặt rồi về phòng ngủ, chắc là mệt lắm nên chẳng cả ăn Mạch Đoá Nhi đã không có tình yêu, không có sự nghiệp, mà kỹ năng diễn của cô ta dở tệ thật nữa, cô đoán là sắp kết thúc nhiệm vụ lẽ là do đã đặt nặng tình yêu quá, đã quá quan tâm đến Mạc Tước Phong nên kỹ năng diễn của cô ta vẫn sau Mạch Đoá Nhi dậy rất sớm, cô ta ăn linh tinh rồi bảo Ninh Thư đưa mình đến phim Đoá Nhi ngủ suốt mà sắc mặt còn tệ hơn hôm qua nên cô hỏi: “Em quay được không?”Mạch Đoá Nhi chỉ nhìn Ninh Thư xong bảo: “Chị đang lo cho em thật đấy à? Dù có không quay được thì chị cũng phải đưa em đi chứ? Em không đi thì kiếm tiền về cho công ty kiểu gì? Thành tích của chị ở đâu ra? Em phải đi diễn cho bằng được, em đâu thể giương mắt nhìn cái con cáo kia cướp mất người đàn ông của em, hay là cướp cả vai diễn của em?”Ninh Thư: ...Được thôi, Mạch Đoá Nhi đang rất hậm hực, một câu nói bâng quơ cũng làm cô ta khó chịu Thư đưa Mạch Đoá Nhi đến phim trường trong im lặng, hôm nay Mạc Tước Phong vẫn có Đoá Nhi lại bắt đầu xót xa khi thấy Mạc Tước Phong.
Trước đây anh ấy đến phim trường vì cô, còn giờ là vì một cô gái Đoá Nhi rất đau lần Ninh Thư thấy cái mặt đau đớn tột cùng như thể đang phải hứng chịu nỗi uất ức cùng cực của Mạch Đoá Nhi là Ninh Thư lại thấy ngứa đít.
Cái gì đã qua rồi thì cho nó qua đi, đâu phải cái gì cũng cần níu kéo thế này.
Cứ níu kéo thế có được cái tích sự gì đâu cơ chứ?Chẳng lẽ Mạch Đoá Nhi không tự nhận thấy cô ta đang trong giai đoạn khó khăn à, thà rằng nỗ lực trong công việc, phấn đấu vì tương lai của mình còn hơn là ở đó mà cào tim cào cách con người quyết định số phận con người đó.
Cô ta may mắn vì có được Mạc Tước Phong trong cốt truyện, được Mạc Tước Phong xử lý mọi vấn đề của cô ta đâu ra đấy.
Dưới sự nuông chiều của Mạc Tước Phong, Mạch Đoá Nhi không cần chịu khổ, cũng không bị lôi những mặt xấu trong tính cách ra giờ thì Mạch Đoá Nhi đã thể hiện mặt cực đoan, cái nết xấu xa của mình ra Đoá Nhi cố nhẫn nhịn nỗi đau trong tim và quay phim tiếp.
Lúc Mạch Đoá Nhi và cô gái Mạc Tước Phong thích quay phim đã có mâu thuẫn.
Nhìn khuôn mặt cận kề mình mà máu nóng dâng lên lấn át lý trí Mạch Đoá Nhi, cô ta tát cho cái con đó hai phát ngay lập Đoá Nhi tát trong sung sướng, nhưng rồi cô ta bị Mạc Tước Phong đá ngã ngửa ra đất, mà còn bị đá vào bụng Đoá Nhi ôm cái bụng, lăn quay ra kêu thé lên và ngất Tước Phong mặc kệ Mạch Đoá Nhi đã ngất, anh ta ôm cô gái kia vào lòng và dỗ dành cô Thư: ...Bà thua!!!Ninh Thư chạy vội qua bế Mạch Đoá Nhi lên, nhét cô ta vào trong xe và phi ngay đến bệnh viện.
Tay cô có vết máu mà quần Mạch Đoá Nhi cũng bị máu thấm ra ướt đẫm.
Bị làm sao đây, Mạch Đoá Nhi mới phá thai mà, sao giống sẩy thai quá vậy?Ninh Thư rút giấy lau qua tay rồi cấp tốc đến bệnh đến viện mà Mạch Đoá Nhi đã được đưa vào phòng phẫu thuật ngay.
Ninh Thư đến cạn lợi khi thấy cái đèn phòng phẫu thuật lại giờ Ninh Thư chưa gặp ai lại thích đâm đầu vào chỗ chết như thế, bao nhiêu khổ sở mà cô ta phải hứng chịu đều là do tự thích đâm đầu vào chỗ chết phòng phẫu thuật mở ra, bác sĩ trở ra ngoài và Ninh Thư hỏi ngay: “Thế nào rồi bác sĩ?”“Tử cung của bệnh nhân bị thủng, bệnh nhân mất quá nhiều máu nên tôi phải qua kho lấy máu đây.” Bác sĩ chỉ trả lời có vậy rồi đi Thư: ...Thủng tử cung? Bị Mạc Tước Phong đạp có cái mà thủng tử cung á?Phắc diu, tình tiết thay đổi nhanh đến chóng mặt làm Ninh Thư không theo kịp tiến độ.
Mạc Tước Phong hãng còn đang ghét cay ghét đắng Mạch Đoá Nhi, mà mới đó thôi Mạc Tước Phong đã trở thành kẻ thù số một của Mạch Đoá Nhi gì thì kiểu Mạch Đoá Nhi vẫn là nữ chính, thua thiệt thế này là rớt đài rồi vì Mạch Đoá Nhi phá thai à?Tóm lại là cô không biết gian phẫu thuật khá lâu, cũng gần ba tiếng mới xong.
Mạch Đoá Nhi được đẩy ra với cái mặt tái nhợt làm Ninh Thư còn tưởng Mạch Đoá Nhi chết rồi sĩ lắc đầu bảo: “Bệnh nhân mới phá thai gần đây, tình hình không khả quan nên tử cung cũng bị nhiễm trùng sẵn.
Giờ bị va đập mạnh nên thủng tử cung rồi, không sinh con được nữa.”Ninh Thư cảm ơn bác sĩ, cô cảm thấy thật mông lung.
Sự việc tiến triển thật kỳ lạ, Ninh Thư chau mày, cứ thấy sai sai ở đâu Mạch Đoá Nhi tỉnh lại thì tuyệt vọng và đau đớn vô cùng, dễ thấy cô ta như vậy là do bị Mạc Tước Phong đối xử như thế kia.
Ninh Thư chưa nói tình trạng cơ thể cô ta cho cô ta biết đâu, cô ta mà biết thì càng tuyệt vọng hơn Đoá Nhi hay tin từ bác sĩ là mình không sinh con được nữa thì ngẩn người, mãi mà chưa hoàn hồn, sau cùng là cô ta bật khóc nức nở.“Tại sao chứ? Tại sao chứ?” Mạch Đoá Nhi vò đầu bứt tai, cô ta cứ hỏi liên tục: “Tại sao Mạc Tước Phong lại làm vậy với em, tại sao?”Ninh Thư muốn bịt lỗ tai ghê, giờ này nhắc đến Mạc Tước Phong làm cái quái gì? Người mình tàn tạ đến nỗi nào rồi, không lo chăm sóc cơ thể đi vẫn còn ở đó mà lo tình yêu tình báo Thư không hiểu được cách não cô ta hoạt động, không có cách nào để thông cảm Đoá Nhi quá kích động nên bác sĩ đã tiêm cho cô ta liều thuốc an thần.
Bấy giờ Mạch Đoá Nhi mới im lặng và ngủ khuôn mặt tái nhợt của Mạch Đoá Nhi, cô tự hỏi có cần phải đau lòng đến thế không? Với tư cách là người ngoài quan sát sự việc, Ninh Thư không hề cảm thấy mối tình này đắm say cỡ nào, có cần phải gào lên như con tâm thần đến khản cả cổ thế không?Xuyên suốt cả sự việc, Ninh Thư chỉ thấy Mạch Đoá Nhi đau lòng, rất đau lòng, cực kỳ đau lòng thôi.
Bấy nhiêu đau lòng đó nhưng Mạc Tước Phong đâu có nhìn thấy, vậy cô ta tự hành hạ mình, cứ tự đau lòng thế để làm gì?Trong khi Mạch Đoá Nhi vẫn đang nằm viện thì đạo diễn gọi diện bảo cấp trên đã lấy lại vai nữ chính của Mạch Đoá Nhi trên kia là Mạc Tước Phong chắc luôn.
Mạc Tước Phong là người sản xuất, anh ta muốn đổi ai thì đổi người ấy thôi, anh ta có tiền mà, muốn làm gì chẳng được, cùng lắm thì quay lại từ đầu chứ Mạch Đoá Nhi nhận được cuộc gọi này thì nghệt mặt ra, sau đó cô ta quăng quật cái điện thoại và lại khóc lóc bù lu bù loa..