Edit: Hong Van
Beta Tiểu Tuyền
Trường Thiên vuốt ve mái tóc của Ninh Tiểu Nhàn, rồi mới nói với mấy nữ tử đó: “Ta tự có tính toán. Nếu các ngươi đã được cởi bõ gông xiềng rồi thì cứ hóa thành nguyên hình đuổi theo đi!” Gõ gõ vách thùng xe, quát khẽ, “Đi!”
Tân chủ nhân hạ lệnh, mấy đầu Long Mã lập tức tinh thần phấn chấn, phát ra mấy tiếng kêu dài giống như rồng ngâm, ngay sau đó thân xe chợt nhẹ, rồi lại được kéo bay lên!
Quả nhiên là tiền nào của nấy, xe ngựa này khi phi hành thì vững vàng vô cùng, nếu là đóng cửa sổ lại, quả thực giống như là bản thân ở trong phòng không gió, không có nửa điểm xóc nảy. Các nữ yêu của Hạt Bỉ Tất tộc rối rít hóa thành nguyên hình, chính là chim ưng màu nâu đỏ có thân thể hình giọt nước, đỉnh đầu, phần gáy cùng bên gáy là phần lông có hoa văn màu nâu đen. Chuẩn Yêu (chim cắt yêu) có tốc độ phi hành cực nhanh, so với Long Mã còn nhanh hơn đến ba phần, có thể theo sát xe ngựa màu đỏ, nhưng khi bay vào đám mây thì màu sắc người đột nhiên biến đổi, lại biến thành màu xám trắng giống y như đám mây. Đây là bản lãnh trời sinh của Hạt Bỉ Tất nhất tộc, ở trên không trung có thể biến đổi màu sắc theo hoàn cảnh, vì vậy hành tung vô cùng bí mật, là thám tử trời sinh.
Trường Thiên đóng cửa xe, đỡ nàng ngồi ở trên giường, lúc này nàng mới có thời gian mà cẩn thận đánh giá đồ vật bên trong chiếc xe sang trọng. Tu vi của Bắc Thần Viêm không ra gì, nhưng ra tay lại rất xa hoa lãng phí, bốn vách tường của chiếc xe này là dùng da của con nghé (con trâu nhỏ) bao bọc lại, ở trên đó tuyệt đối sẽ không có một chút cảm giác cấn xương nào. Buồng xe phân thành hai phần trước sau, phía sau xe là để chủ nhân sử dụng, có hai chiếc giường quý phi êm ái, đều được phủ lên tấm đệm được làm từ lông lạc đà ngàn vàng khó mua, xúc cảm ôn nhuận mềm mại. Một trương án đài (giống như cái bàn thấp) được khắc hình phượng khảm thạch anh, một chiếc hương hồ (chiếc hũ để đốt hương) có gắn Tam Túc Kim Thiềm từ hồng bảo thạch và miêu nhãn nhi lục, hai chiế ctủ nhỏ khắc hoa được làm từ hoàng hoa lê mộc (tên một loại gỗ), mọi đều tinh xảo vô cùng, mỗi một vật nếu được cầm đến một đại gia đình ở nhân gian thì đều có thể được trưng bày ở trong phòng, vô cùng có thể diện.
Trường Thiên mở tủ nhỏ ra, từ bên trong lấy ra một bình rượu vàng ròng, hai cái chén dạ quang, còn có hai chiếc hộp đựng thức ăn. Ninh Tiểu Nhàn không có hứng thú với rượu. Đưa tay mở nắp hộp ra, không khỏi cười nói: “Bắc Thần Viêm làm người không ra sao cả, nhưng lại thật biết hưởng thụ.”
Hai chiếc hộp, một chiếc đựng là bánh ngọt tứ sắc của Hoa Hương Lâu, bánh ngọt nhỏ nhân đậu và mứt táo, bánh hoa hồng hạt thông nhân bạc hà, bánh mạch nha khoai môn nhân mè vào táo, cùng với món bánh xốp nhân thịt tươi chiêu bài của quán này, một chiếc hộp khác thì có món gà rút xương ngũ vị hương xốp giòn, lại thêm món thịt lừa nấu tương mềm ngon mọng nước. Mật ngọt đầy đặn thơm ngọt được bỏ vào trong hộp. Còn có chút điểm tâm linh tinh để nhắm rượu.
Trong tủ nhỏ còn có một ngăn kín, nàng chỉ chỉ: “Ở trong đó có cái gì?”
Trường Thiên mở ra, không khỏi cười cười. Sau đó đưa cho nàng nhìn. Ninh Tiểu Nhàn chỉ liếc mắt một cái, mặt đã đỏ lên, vội vàng nói: “Mau bỏ đi! Đồ biến thái kia, vừa rồi nên rút sạch hai hàng răng của hắn!”
Bên trong đó đặt các loại đạo cụ hình thù kỳ quái cùng với mấy viên thuốc tròn tròn. Cư nhiên đều là đồ dùng để trợ hứng trong chuyện phòng the!
Sắc mặt của nàng vẫn không tốt, giờ phút này đột nhiên hai gò má đỏ hồng. Trường Thiên thấy vậy ngẩn ngơ, rất muốn cúi đầu hôn nhẹ nàng, nhưng biết nàng không thích, cuối cùng đè nén cơn xúc động này xuống. Nói nàng cần phải ăn cơm. Ninh Tiểu Nhàn lắc đầu, há mồm thở hổn hển hai cái, giống như rất buồn bực. Khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên nhăn lại nói: “Mùi hương này, không đúng rồi.”
Từng sợi mùi thơm. Từ trong miệng lư hương Tam Túc Kim thiềm lượn lờ bay ra.
Nó đã đốt từ lâu, chẳng qua là lúc trước xe ở trên mặt đất nên cửa mở rộng, hai người lại bận rộn xử lý Bắc Thần Viêm, cũng không để ý đến mùi thơm này.
Trường Thiên ngửi một chút, rồi dập tắt lư hương: “Nàng bị ảnh hưởng sao?”
Mặt nàng đỏ hơn, cắn môi lắc đầu, từ từ nằm xuống trên giường êm.
“Thật không có phải không?” Hắn không yên lòng, lại hỏi một lần. Hiện tại thân thể của nàng nghiêm cấm ngoại lực đi vào, nếu không hắn đã dùng thần lực tìm hiểu cho rõ ràng rồi.
Nàng dứt khoát nhắm nghiền hai mắt, giọng nói có hai phần giận dỗi: “Bắc Thần Viêm này, lưu hắn một mạng thật sẽ hữu dụng chứ?”
Bên trong lư hương kia, chính là đang đốt mị hương. Lúc ấy Bắc Thần Viêm đang muốn lấy tù binh để tìm niềm vui, dùng cái này để trợ hứng, cũng không phải đốt riêng để đối phó hai người bọn họ. Cũng may nàng đã có thần lực tại thân, nếu mà còn là phàm nhân giống như ở Vân Mộng Trạch, hiện tại không biết đã xấu mặt thế nào rồi.
Vừa rồi sau khi đóng cửa lại, Trường Thiên vội vã để Bắc Thần Viêm lập Tâm Minh Huyết Thệ, để cho hắn cứ mỗi ba ngày thì dùng Địa Âm đồng tử gửi động thái của Trói Vân Lâu đến đây. Vị nhị thế tổ này chỉ cần có thể còn mạng để sống, đương nhiên là không có gì không thể đáp ứng, cũng không hiểu được sự lợi hại của Tâm Minh Huyết Thệ. Nếu hắn muốn âm phụng dương vi (ngoài nóng trong lạnh), chỉ cần trong lòng sinh ra ý nghĩ này, nguyện lực của lời thề cũng sẽ để cho hắn đau đến không muốn sống, chỉ đành phải biết điều một chút mà làm theo lệnh.
“Hữu dụng.” Trường Thiên lấy một khối linh hương nâng cao tinh thần tỉnh não ra, để trong lư hương rồi đốt lên, “Quảng Thành Cung ứng chiến tích cực, đến nay đã có năm mươi chín tông phái lên tiếng ủng hộ, hơn nữa có ba mươi ba Tiên Tông phái ra đệ tử ra ngoài tương trợ rồi. Trong đó Tiên Tông cỡ lớn có môn đồ vượt qua tám vạn có bốn chỗ, cũng là bá chủ địa phương rồi. Chỉ từ nhân số hai bên địch ta mà nhìn thì ưu thế bên ta không lộ ra. Dưới tình huống này, thái độ của Trói Vân Lâu cũng rất quan trọng, nó nghiêng về hướng nào, cán cân thắng lợi rất có thể liền sẽ nghiêng về bên đó. Phủ Phụng Thiên và Triều Vân Tông còn may mắn, nhưng Ẩn Lưu đã phải chạy nhanh một đoạn đường dài, bản thân đã phạm vào tối kỵ của binh gia, có thể gặp phải ít ngăn trở một chút thì tất nhiên là tốt nhất.” Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi khi hắn nhận ra Bắc Thần Viêm là đệ tử Trói Vân Lâu, thì ý niệm đầu tiên chính là giết chết hắn.
Chẳng qua lần này, Bắc Thần Viêm uất ức cứu bản thân mình một mạng. Nếu là tính cách hắn kiên cường bất khuất, hiện tại đã chôn xương ở nơi núi hoang không biết tên kia rồi.
“Hơn nữa nàng đừng quên, Trói Vân Lâu đã vững vàng mấy ngàn năm, môn phái mà nó giao hảo rất đông đảo. Thái độ của bọn họ, cũng có thể ảnh hưởng đến quyết định của những phái khác.” Trường Thiên cường điệu nói, “Tình báo mà Bắc Thần Viêm truyền lại, rất quan trọng. Nếu như Trói Vân Lâu muốn tham chiến, chúng ta biết trước được thì ít nhất có thể có chuẩn bị.”
Nàng khe khẽ thở dài: “Tin tức đến ngay trên đường đi sao?”
Nàng hỏi không đầu không đuôi, nhưng Trường Thiên cũng hiểu được ý của nàng, chỉ cúi đầu “ừ” một tiếng. Nàng từ Vân Mộng Trạch tức giận chạy đi, trên đường hắn đuổi theo nàng thì tin tức đã bay đến như tuyết rơi. Lúc trước hai người ở trong Tiểu thế giới, Địa Âm đồng tử đưa tin không cách nào đến được, chiến báo đã sớm chồng chất như núi.
Đại chiến sắp tới, cho dù bây giờ còn chưa tập hợp với quân đội của Ẩn Lưu, nhưng nàng đã cảm thấy được áp lực càng ngày càng nặng nề. Mà Trường Thiên đang bị vây ở trung tâm quyền lực, hiện tại đang có tâm tình thế nào.
Những thứ này, cho đến bây giờ hắn đều chưa bao giờ nói với người khác.
Nàng tức giận hận hắn lừa gạt nàng, rồi lại âm thầm đau lòng hắn phải gánh quá nhiều áp lực, trong lòng nhất thời bối rối, cho nên gây ra chút sự cố khi khống chế Ất Mộc chi lực, nhất thời đau đến cúi đầu hừ mấy tiếng, rốt cục vẫn phải cắn răng nhịn xuống. Mặc dù Ất Mộc chi lực tồn tại ở trong thân thể nàng, song tình huống bây giờ của nàng tựa như đứng ở trên thân một đầu cá mập khổng lồ cường tráng, liều mạng muốn khống chế được nó. Có thể nghĩ, kẻ bên dưới làm sao mà chịu thư phục, không giây phút nào là không muốn lật nàng xuống nước cắn chết, cho nên muốn khống chế nó cũng phải vô cùng cẩn thận, chỉ sợ một lần sơ sẩy là có thể bị nó bật ngược lại rồi.
May là trong thân thể nàng có chính là Ất Mộc chi lực, một loại lực lượng ôn hòa nhất trong Ngũ Hành chi lực, nếu đổi lại là những loại tinh lực càng thêm cáu kỉnh thì Trường Thiên quyết không dám để cho nàng làm như vậy.