Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

quyển 6 chương 385: không còn là người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Thu Hằng

Beta: Tiểu Tuyền

Cầm Ngưng Hương lộ chia ra biếu Phủ Phụng Thiên, Quảng Thành Cung và vài thế lực xung quanh, sau đó Ninh Vũ lại không có động tĩnh khác, chỉ thúc giục thuộc hạ mở rộng sản xuất, đem Ngưng Hương lộ tồn trữ mà không giống như kế hoạch đem bán rộng rãi.

Sau đó, hắn đi một chuyến, tự mình phái yêu quái đưa ngọc tủy cho Tiếu Tử, cũng cùng thương đội Vân Hổ ký kết hiệp nghị, sau này giữ vững làm ăn lui tới.

Một ngày sau khi nhận được tin từ Ninh Vũ, xế chiều hôm đó nàng nhận được tin tức từ Mịch La nhưng không phải là tin tức tốt.

Phó cung chủ Quảng Thành Cung Hoa Khải gần đây trong lúc bế quan đột nhiên tẩu hỏa nhập ma nổ chết. Đường đường tu sĩ Đại Thừa Kỳ, nói tẩu hỏa nhập ma, ai sẽ tin? Hắn chưởng quản cũng hơn một trăm năm, thế lực cùng thủ hạ cũng không nhỏ, Hoa sư tổ chết kỳ quặc như vậy, không biết nhánh thế lực bên mình từ đây về sau sẽ về đâu, thần phục nơi đâu?

Hoa Khải là người tính tình cương trực, cùng một vị phó cung chủ khác tranh đấu không ngừng. Môn đệ của Hoa Khải tất nhiên đem cái chết của ông liên hệ tới vị phó cung chủ này. Trong tiên phái dù sao cũng không giống triều đình, không có luật lệ chính thống, người càng nhiều càng hỗn loạn, hai bên chỉ cần lời qua tiếng lại liền xông vào đánh nhau.

Chuyện này tất nhiên kinh động tới tân nhậm Cung chủ Phong Văn Bá, hắn vội vã chạy tới điều đình, hiện trường cũng đã chết mười mấy người.

Cung chủ Phong Văn Bá này là người khéo đưa đẩy, có thủ đoạn, lấy uy quyền chưởng môn giải quyết, nên mắng thì mắng, nên phạt thì phạt, cần trấn an thì trấn an, ngoại trừ biểu thị việc sẽ nghiêm túc điều tra cái chết của Hoa Khải thì cũng nghiêm trị kẻ dẫn đầu kích động nội loạn, yêu cầu toàn bộ môn đồ phân rõ lợi lại, bỏ xuống cừu hận ….

Đồng thời bổ nhiệm người thay thế vị trí của Hoa Khải, người này tên gọi là Hình Văn, là tông đồ bên phía Hoa Khải, kể từ đó oán hận của phe cánh Hoa hệ mới dần dần lắng xuống.

Thủ đoạn trấn an bang chúng khác của Quảng Thành Cung, Mịch La cũng không có đề cập tới. Ninh Tiểu Nhàn đọc xong hướng Trường Thiên hỏi “Chàng thấy thế nào?”

“Cái này còn phải hỏi sao?” Hôm nay Đồ Tẫn cũng chạy tới đây, hai người đang ở trong Thần Ma Ngục đánh cờ bất phân thắng bại. Trường Thiên dừng lại một chút nói “Âm Cửu U bắt đầu hoạt động rồi. Nếu không phải nàng nhanh chóng đưa lệnh của Nam Cung Chân giao cho Bạch Kình thì Quảng Thành Cung sớm muộn cũng là vật trong túi của hắn”

“Chàng thấy hắn đã khống chế người nào?”

“Rất khó nói. Có thể là Khâu Xử Viễn, cũng có thể là người mới tiếp nhận chức vụ phó cung chủ Hình Văn” hắn trầm ngâm nói “Mà cũng có thể là Cung chủ mới nhận chức”

Nàng cau mày “Thực lực của hắn còn chưa có khôi phục, nhiều nhất cũng chỉ lợi hại hơn Đồ Tẫn một chút, có thể khống chế được họ sao?”

Lời vừa nói ra, Đồ Tẫn cùng Trường Thiên đều nhìn nàng, lắc đầu. Trường Thiên cười nói “Nha đầu ngốc, khống chế người nhất định phải khống chế hồn phách sao? Tin tức Mịch La đưa tới là chính hắn đã kiểm chứng đấy, xem ra trong lòng hắn đã sớm có nghi ngờ rồi”

Phong Văn Bá cũng đã là cung chủ một phái rồi, Âm Cửu U có thể dùng cái gì đả động hắn? Chẳng lẽ bắt được nhược điểm của hắn? nàng thừa nhận mình chỉ có chút khôn vặt. Thỉnh thoảng chiếm chút lợi nhỏ, gặp phải loại chuyện như vậy, nàng cảm thấy dung lượng não không đủ dùng.

Tin tức thứ hai Mịch La truyền tới cũng rất gay go – là về ôn dịch. Mịch La cũng không đem giải dược giấu riêng, hắn thông qua cách của mình nhanh chóng phân phát tới các môn phái tu tiên, cho nên tốc độ trị bệnh cứu người cực nhanh. Từ đó có thể thấy người này làm việc biết phân nặng nhẹ. May là như vậy, khi giải dược được phân phát ra, vùng đầu tiên cùng vùng thứ hai nhiễm ôn dịch đã chết cả, vùng tiếp theo ôn dịch lan tràn, thanh thế như lửa cháy lan đồng, cỏ mọc mùa xuân. Các đại tiên phái mất sức chín trâu hai hổ mới đem nó dập tắt được. Lúc này cũng đã chết trên trăm vạn người.

Không đợi mọi người thở gấp một hơi, năm ngày trước ôn dịch lại bắt đầu bùng phát ở Nam Chiêm bộ châu, lúc này là bắt đầu từ phía tây, hướng tới trung bộ, kéo dài lên phía bắc.

Tin tức này giống như tại chỗ ném ra một đạo Trương Viêm bạo phù. Ninh Tiểu Nhàn cả kinh nhảy lên “Chuyện này sao có thể?”

Trường Thiên cùng Đồ Tẫn cũng ngừng tay, ngẩn đầu hai mặt nhìn nhau. Ôn Yêu là chết ở trong tay Ninh Tiểu Nhàn, điểm này không thể hoài nghi, Trường Thiên tự tin mình tuyệt đối không có nhìn lầm. Nó đã tiêu tán rồi, hiện tại là ai đang phát tán ôn dịch khắp đại lục? Ôn chủng cũng không phải là bắp cải bán sỉ ven đường mà ai cũng có thể có a.

“Nếu như Ôn yêu không có chết. Nó mặc dù không tìm được ta, cũng nhất định tìm Thành Trì Minh báo thù! Tính cách của nó có thù tất báo, Thành Trì Minh là địa bàn của phủ Phụng Thiên” nàng cắn ngón tay nói “Nhưng ôn dịch lại tái bùng phát ở địa phương khác, tuy cách Thành Trì Minh không xa nhưng lại không có phát sinh gì ở Thành Trì Minh”

Chẳng lẽ Ôn yêu thứ hai xuất hiện?

Nàng suy nghĩ một chút, bổ sung “Mặt khác, thời điểm tăng thêm công đức có dấu hiệu hay cảm nhận gì không? Thời điểm ta giết Ôn yêu cũng không có cảm giác trời giáng công đức a”

Trường Thiên không có trả lời nàng ngay, ngón tay gõ nhẹ lên mép bàn, qua thật lâu lại nói một câu không có liên quan “Nàng hỏi Mịch La” hắn gằn từng chữ “Đồ vật bị đào đi từ Xích Ngư thủy phủ đã tìm thấy chưa?”

Tin tức thứ ba của Mịch La rốt cuộc làm tâm tình của nàng chuyển biến tốt hơn. Cái này là hỏi về Ngưng Hương lộ “Ninh cô nương, ngươi sai người đưa đến phủ Phụng Thiên Ngưng Hương lộ, quả nhiên là cực phẩm hương, lượng sản xuất là bao nhiêu?” Không nói tới hương liệu thế nào, chỉ nói tới chức năng chính của Ngưng Hương lộ có thể tăng nhanh tốc độ điều tức tu luyện, ai cũng có thể nhìn ra thứ này có khả năng buôn bán tốt. Ninh Vũ đưa hương tới phủ Phụng Thiên không chỉ có vỏ bọc tinh sảo, hơn nữa phân biệt rõ ràng: hương cung cấp cho nữ giới là hương: hoa hồng, hoa lài và hoa tử đinh hương, cho nam giới là: chanh, cam và phật thủ, xác định đối tượng sử dụng vô cùng rõ ràng.

Mịch La đưa ra lời đề nghị hợp tác rất trực tiếp, nàng chịu trách nhiệm chế tạo, phủ Phụng Thiên độc quyền phân phối, lợi nhuận chia 5:5. Khoảng cách của Ninh Vũ tới chỗ Ninh Tiểu Nhàn xa hơn nhưng tin tức từ Mịch La lại tới sau. Điều này nói lên cái gì? Nhị công tử cũng đã tìm người nghiên cứu Ngưng Hương lộ, nhưng lại không thể phân tích ra thành phần trọng yếu, lúc này mới tìm nàng hợp tác.

Đây chính là cơ hội mà Ninh Vũ vẫn chờ đợi. Hắn biết rõ, trên đại lục này tỷ đệ hai người không có căn cơ vững chắc, nếu đem đồ tốt như Ngưng Hương Lộ mạnh mẽ bán ra, sợ rằng không quá mấy ngày thì các thế lực sẽ ép tới cửa đòi phương thức điều chế. Ninh Tiểu Nhàn thì không có chuyện gì nhưng ngân hàng tư nhân nhất định sẽ gặp xui xẻo, chỉ có dựa vào phủ Phụng Thiên hoặc Quảng Thành Cung kiếm chút bạc mới không tạo thành phiền toái.

Mịch La nhìn trúng điểm này mới đề nghị hợp tác. Có thể được năm phần lợi nhuận nàng đã rất hài lòng.

Hiện tại Ngưng Hương lộ là thứ duy nhất nàng có thể lấy ra. Những bảo bối khác bất kể là Linh trà hay ngọc cao đều có sản lượng không nhiều, duy chỉ có hương này, điều chế vô cùng thuận tiện. Lần này Ninh Vũ mang đi khoảng hai trăm cân hương liệu, có thể điều chế thành hai vạn cân hương lộ. Sản lượng này đủ bán một đoạn thời gian rồi.

Trả lời tin tức cho Mịch La và Ninh Vũ, nàng đem những chuyện phiền toái vứt qua một bên chuyên tâm tu luyện.

Ninh Tiểu Nhàn không biết, hôm đó khi nàng đi ngủ, Trường Thiên lại nhìn lò luyện đan Cùng Kỳ suy nghĩ xuất thần. Hiếm khi thấy vẻ mặt này của hắn, Cùng Kỳ hiếu kỳ nhiều chuyện hỏi “Thần quân đại nhân có tâm sự?”

Trường Thiên chậm rãi nói “Nàng đến núi Ba Xà cũng được hơn hai mươi ngày rồi”

“Nữ chủ nhân tu luyện khắc khổ, chỉ cần lấy được Long Tượng quả, cảnh giai sẽ tiến triển cực nhanh”

Trường Thiên vuốt vuốt thái dương “Nhưng ngươi có phát hiện không? Vô luận là có thân thể yêu quái như Thất Tử hay Đồ Tẫn, tu luyện tu vi ở núi Ba Xà cũng tăng ít nhất ba phần. Chỉ có nàng …. Sức mạnh của Ba Xà tựa hồ đối với nàng không có nửa điểm ảnh hưởng”

Cùng Kỳ ngây dại, một hồi lâu mới nói “Ngài nói, tựa hồ như là vậy”

“Bất kể là Thất Tử hay Đồ Tẫn, ở chỗ này ngây người mấy ngày đều đối với núi Ba Xà tràn đầy yêu thích và quyến luyến, đây là ảnh hưởng của Ất Mộc lực đối với yêu quái, căn bản không thể kháng cự. Nhưng tại sao Ninh Tiểu Nhàn lại không có nửa điểm ảnh hưởng?” nàng không có ở đây cho nên hắn nói tiếp “Tuy nói loài người không bị sức mạnh của Ba Xà ảnh hưởng, nhưng nghiêm khắc mà nói, nàng cũng không thể coi là con người”

“Cái này …… cái này….” Cùng Kỳ cũng ngây ngẩn cả người.

Hắn nhìn lò luyện đan một cái, khẽ thở dài nói “Chuyên tâm luyện đan của ngươi đi. Chuyện này một ngày nào đó sẽ rõ thôi”

Ba ngày sau

Ninh Tiểu Nhàn ngồi trên lưng Thương Long, lệnh cho nó chở mình dọc theo bảy con sông lớn một vòng, một đường bơi tới điểm xa nhất phía bắc. Từ nơi này đi lên phía bắc nửa dặm, rời khỏi rừng rậm Ba Xà, tiến vào vùng đất Băng Phong Thiên Lý Hồng.

Hôm nay Thất Tử cũng cùng đi theo. Bởi vì đại hội tỉ võ ngày một tới gần, Thanh Loan càng ngày càng bận rộn, không có thời gian tới tìm bọn họ.

Tu vi của nàng tiến bộ quá nhanh, Trường Thiên không thể không khiến nàng tạm dừng tu luyện, chỉ nghiên cứu thần thông. Hai ngày này còn đặc biệt cho nàng nghỉ. Thật vất vả có nửa ngày rảnh rỗi, Ninh Tiểu Nhàn lập tức chạy lên hướng bắc. Mười ngày trước nàng đi tới nơi này thấy cây sa kê, tính toán thời gian, cũng sắp có thể thu hoạch.

Tuy rằng nàng đối với cây cối không biết nhiều lắm, nhưng cây sa kê nhìn từ xa tựa như cây nấm khổng lồ, ngoại hình đặc biệt này cho dù là ai cũng sẽ không nhận lầm. Thời điểm nàng còn ở Hoa Hạ, có một bằng hữu từ trên đảo trở về mang cho nàng một cây sa kê, mùi vị vô cùng thú vị, làm nàng nhớ rất kỹ. Không ngờ ở Nam Chiêm bộ châu cũng nhìn thấy loại cây này, kỳ quái hơn chính là, cây sa kê chỉ sinh tưởng ở khu nhiệt đới, núi Ba Xà hiện tại lại sắp có tuyết. …

Chỉ có thể nói, Ba Xà và Ất Mộc lực đối với quy luật sinh trưởng của cây cối tạo nên ảnh hưởng. Nàng đang nghĩ ngợi, Thương Long đã nổi lên mặt nước, đợi nàng lên bờ thì nheo mắt lại, miễn cưỡng đem cái bụng lật lên phơi nắng.

Thất Tử bay lên ngọn cây cao hơn ba mươi mét, đem các quả nàng chỉ định hái xuống hiếu kỳ hỏi “Cái này ăn ngon hả?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio