Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

quyển 6 chương 487: hồ trong núi lửa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Thu Hằng

Beta: Tiểu Tuyền

Thấy hắn kiên trì, Ninh Tiểu Nhàn cũng đồng ý, lập tức sai người đưa hắn tới đỉnh núi.

Mấy yêu quái ngự hỏa, bao đồm cả Đồ Tẫn đều hóa ra bản thể, há miệng phun lửa thành một cột lửa. Cột lửa cô đọng hoa mỹ, cho dù cuồng phong điên cuồng trên đỉnh núi cũng không ảnh hưởng tới ngọn lửa. Hỏa sư yêu hét lên một tiếng, thúc giục mọi người sử dụng thần thông, hỏa trụ trước mắt liền giống như rắn từ từ dây dưa dung hợp lại, tạo nên hình dạng, trong khoảnh khắc trở thành hỏa long khổng lồ.

Thân thể của nó lớn như ba cái thùng rượu, đầu rồng dữ tợn, râu nhanh và thân thể đều là màu hồng đỏ thẫm, ngay cả lân phiến cũng có thể nhìn rõ mồn một. Đây chính là bản lĩnh thiên phú khống hỏa, khiến ngọn lửa tạo thành hình dạng.

Một đầu hỏa long này, dĩ nhiên không phải chỉ để tăng thêm khí thế. Sau khi hình thành, nó bay lượn hai vòng trên đầu mọi người, một nguồn nhiệt lực mênh mông cơ hồ đem râu tóc của mọi người đều nướng cháy, lúc này mới hài lòng gầm thét một tiếng, một đầu đâm vào trong băng cứng vươn ma trảo đánh tới. Băng cứng gặp phải hỏa long không nói đạo lý xông tới như vậy, nhất thời tạo ra tiếng vang lớn, toát ra mấy luồn khói trắng, khối băng dưới nhiệt độ đó trực tiếp hóa khí.

Chỉ chốc lát sau, Hỏa Long đã tạo nên một hố sâu ở trên mặt băng. Có người nhìn vào còn có thể thấy Hỏa Long đang đi xuống theo chiều thẳng đứng, cố gắng đục xuống. Nơi nó đi qua tạo nên đường đi rộng gần một trượng.

Cứ như vậy qua mười mấy hơi thở, băng đột nhiên vỡ ra, sau đó không gian yên tĩnh trở lại. Yêu quái đang thao túng hỏa long mở mắt ra, sắc mặt trắng bệch, nhưng tinh thần lại rất tốt “Ninh đại nhân, tầng băng đã được đả thông”. Một loạt tia lửa bắn ra, chính là từ Hỏa Long tiêu tán sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

“Trở lại trong xe nghỉ ngơi đi” Ninh Tiểu Nhàn biết thi triển khống thuật đối với tình trạng của hắn hiện tại đã là cố hết sứt, trấn an hắn hai câu liền quay đầu nói với những người khác “Đi theo ta”. Thân hình Thất Tử chợt lóe, đã vượt lên trước nàng đi vào lối được mở ra trong băng cứng.

Vừa vào lối đi, nàng biết mình đoán không sai. Bởi vì núi lửa hoạt động lại, nhiệt độ tràn ra ảnh hưởng, tầng băng trên đỉnh núi còn dày không tới hai mươi trượng. Người tu tiên đều có thể dễ dàng đi xuyên vào. Nếu không với tầng băng dầy mấy trăm trượng, cho dù là ẩn vệ cũng khó có thể đi vào.

Tê tê yêu nói không sai. Bên trong đúng là một khoảng trống khổng lồ, phía dưới là hồ nước sâu thẳm, phía trên là một tầng băng mỏng trong suốt, nơi này nhìn thế nào cũng giống một chiết động rộng rãi, hơn nữa độ lớn khoảng như sáu hoặc bảy sân bóng lớn. Khu vực này không khí rất nóng, phải ít nhất hơn năm mươi độ, nếu là người thường tiến vào sợ rằng chỉ chịu được khoảng nửa khắc đồng hồ thì mồ hôi đầm đìa. Bởi vì Tê Tê yêu đã nhắc nhở nên tất cả ẩn vệ đều bế khí, đề phòng hít vào khí độc hại thân thể, làm trễ nải chính sự.

Mượn ánh sáng từ dưới đáy băng, nàng có thể nhìn ra nước hồ trong suốt, mỹ lệ, bởi vì phía trên bị băng cứng che miệng núi lửa, hồ nước bị ngăn cách với bên ngoài mấy chục năm, hoàn toàn không có gió, mặt hồ tĩnh lặng, chỉ có tầng băng bị hòa tan lúc vừa rồi rơi xuống mặt hồ tạo nên chút rung động. Thỉnh thoảng có bọt khí từ dưới nước nổi lên, giống như có một chú cá bướng bỉnh liên tục thổi bọt nước. Bất quá Ninh Tiểu Nhàn biết, nơi này căn bản không có sinh vật nào tồn tại.

Đây là kỳ cảnh nhân gian khó gặp, người phàm căn bản không cách nào nhìn thấy được. Bởi vì ẩn chứa dưới vẻ đẹp đó là nguy cơ độc hại, bất kỳ người phàm nào sau khi tiến vào nơi này, không quá hai mươi hơi thở sẽ hít thở không thông hoặc trúng độc mà chết. Có điều mọi người ở chỗ này cũng không có tâm tư hay thời gian để thưởng thức. Bởi vì … hồ nước này tồn tại nhắc nhở họ ba vấn đề:

Một, mặt hồ quá rộng, phạm vi tìm kiếm sẽ rất nhiều, hồ nước trong suốt không chút tạp chất nhưng lại nhìn không thấy đáy, nói rõ hồ nước rất sâu.

Hai, việc hoàn thành nhiệm vụ trên mặt đất đã khó khăn … như vậy để thực hiện dưới nước chính là thử thách lớn. Bởi vì nàng không biết trước được sự việc. Địa điểm tới là núi tuyết lớn, không nghĩ tới chuyện sẽ gặp phải hồ lớn thế này, cho nên ẩn vệ từ Ẩn Lưu cơ hồ không có yêu quái khống thủy. Nếu mang theo mấy Loan Ngạc yêu tới thì tốt, đáng tiếc đám yêu quái này trời sinh không chịu được rét. Trên lực tế, yêu quái trong Ẩn Lưu hầu hết đều là yêu quái hệ thổ hoặc cầm yêu, yêu quái hệ thủy vô cùng ít.

Ba là núi lửa sắp phun trào rồi, mặc dù không biết thời gian cụ thể, nhưng một khắc phun trào kia, bọn họ vẫn còn ở trong núi lửa… kết quả duy nhất chính là cùng nhau bốc hơi, trở về hư vô. Tại chỗ không có một người nào hay yêu quái nào, bao gồm cả Ninh Tiểu Nhàn có thể dùng thân thể đối kháng với thiên tai bậc này.

Chỉ có thể dùng biện pháp nguyên bản nhất. Nàng phân phó chừng hai mươi người trước mặt tản ra tìm kiếm, ẩn vệ dùng thần thông bế khí, lục tục lặn xuống, liên tưởng tới bọt khí liên tục nổi lên kia thì tình hình trong hồ không khác nồi nấu sủi cảo là mấy. Chẳng qua hiện tại nàng cười không nổi bởi vì nàng cũng cần cấp tốc chìm vào trong cái hồ sủi cảo này. Càng xuống sâu lực cản càng lớn, hơn nữa ánh sáng cũng yếu đi, chờ tới khi xuống đáy hồ thì không nhìn được năm đầu ngón tay của mình nữa rồi.

Theo tính toán của nàng, hồ trong núi lửa này phải sâu ít nhất hai trăm trượng, thân thể người phàm không thể chịu đựng ở mức độ này được.

Trên đường nàng đi về phía Tây, đã trải qua không ít hồ nước – lần đầu tiên chính là theo đường thủy từ Nham Thành bơi ra ngoài, một lần gặp Thương Long – cho nên đối với việc khám phá đáy hồ cũng có chút kinh nghiệm, đang muốn lấy Oánh Quang Thảo bên hông ra, trong Thần Ma Ngục đột nhiên truyền đến âm thanh của Công Thâu Chiêu “Đáy hồ tối như vậy, các ngươi làm sao tìm kiếm được?”

Nàng ngẩn ra, đột nhiên nhớ tới người này là đường chủ Thiên Kim Đường, là đại khí sư nổi danh, sẽ không nói lời vô ích, lập tức vui vẻ nói “Có bảo bối gì tốt, mau mang ra đi”

Kết quả đồ Công Thâu Chiêu lấy ra quả là khác biệt, rất phù hợp đối phó với hoàn cảnh hiện tại. Nhưng nghiêm khắc mà nói đây cũng không phải xảo khí, bởi vì … hình hạng nó như cá sấu, nhưng trong miệng lại không có răng, dài chừng hai thước, bản lĩnh duy nhất là căn cứ theo tâm ý của chủ nhân để di chuyển, hơn nữa quanh thân phát ra ánh sáng chói lọi. Người bình thường cũng biết, ánh đèn dưới nước có sự trở ngại nhất định, phạm vi chiếu sáng sẽ không tốt như trong không khí. Nhưng mà ánh sáng của đồ chơi này rất tốt, lại là ánh sáng trắng xuyên suốt, cho nên dù sâu thẳm dưới đáy hồ vẫn có thể khiến cho chung quanh chừng 20 mét nhìn thấy rõ ràng mọi vật.

Theo nàng thấy thì cái này chính là đèn pin cầm tay điện quang công suốt lớn có kèm theo chức năng tự di chuyển.

“Một cái có thể đủ sao?” nàng xì mũi coi thường, kết quả Công Thâu Chiêu bất động thanh sắc lấy từ trong nhẫn trữ vật ra hơn ba mươi bộ, hại nàng thiếu chút nữa nhào tới hôn hắn hai cái. Hiện tại nơi nào còn so đo thân phận của hắn nữa, hóa thân của Âm Cửu U thì sao, người ta tên gọi là Công Thâu Chiêu đó. Theo lời hắn nói thứ này vốn dùng để khai thác khoáng thạch, mọi người đều biết, dưới đất cũng rất tối, có đồ chơi này thì khác gì tùy thân đeo đèn pin chiếu sáng, dĩ nhiên suy nghĩ một chút thì nếu khoáng thạch ở trong nước, cái này vừa lúc dùng được ở mọi trường hợp, không nghĩ tới hôm nay lại có công dụng dưới đáy hồ trong núi lửa.

Thứ hữu dụng thứ hai lại là một con Phệ Kim thú. Loại dị thú này cùng loài chuột không khác nhau nhiều, sức lực so với chuột lớn hơn không biết bao nhiêu, hàm răng lại trắng, lực gặm nhấm so với loài người còn yếu hơn, rất khó làm cho người ta tin được nó có thể gặm kim loại. Nhưng mà, Phệ Kim thú cũng không dùng tới răng, nó dùng nước bọt có chứa axit để hòa tan kim khí, sau đó từng chút từng chút một ăn mòn, rất nhiều kim khí cường độ cao như vàng bạc đều chịu thua trong miệng nó. Một giọt nước bọt của Phệ Kim Thú còn có thể hòa tan năm cân sắt, rất nhiều luyện khí sư ở thời điểm luyện khí sẽ dùng đến nước bọt của Phệ Kim Thú. Chẳng qua hơn phân nửa trong số chúng sống ở phía Bắc Nam Chiêm bộ châu nơi tập chung nhiều quặng mỏ, chuyên gặm các loại kim khí mà sống, kim khí có độ tinh khiết càng cao chúng càng thích.

Công Thâu Chiêu đưa yêu thú này ra còn bởi vì Phệ Kim thú trời sinh am hiểu tìm kiếm các loại kim khí trân quý. Muốn cường kiện lại Nam Minh Ly hỏa kiếm thì cần rất nhiều loại kim khí, theo suy nghĩ của nàng, rất nhiều loại đặc biệt chạy không thoát khỏi linh giác của nó.

Nhưng vật nhỏ này lại không lặn xuống nước, dù sao các mỏ quặng phương bắc cùng không có nhiều hố nước như thế này. Nhưng đối với Ninh Tiểu Nhàn, đó không phải là vấn đề, nàng còn có Cự Bạng yêu (Con trai) đào lên từ Tị Thủy Châu, cầm ở trong tay tự nhiên sẽ tạo nên một kết giới không thấm nước, nàng chỉ cần ôm Phệ Kim Thú, để nó chỉ dẫn phương hướng là được. Đáng nói chính là thân thể Phệ Kim thú thoạt nhìn tuy không đẹp lắm nhưng lại có khả năng kháng độc rất mạnh, du sao các khu vực khai thác mỏ ở phương bắc đều ở trong núi, chung quanh đều có núi lửa, nếu không có mấy phần bản lãnh này thì không thể sinh sống tới hiện tại.

Lại nói, trong đám ẩn vệ lần này cũng có mấy tên chuyên tầm bảo, tên tuổi của chúng cũng không phải chỉ nói không, cho nên nếu như Nam Minh Ly hỏa kiếm đúng là ở trong thủy vực này … nàng rất có lòng tin có thể tìm được.

Thời gian từng chút qua đi, sự thật chứng minh, việc tìm đồ rất tẻ nhạt, mà việc tìm dưới đáy hồ nước này căn bản không phải việc cho người thường. Đáy hồ này vốn chính là miệng núi lửa sau khi bị làm lạnh nhanh tạo thành, nên không bằng phẳng, thậm chí còn đọng lại hình dáng của dung nham. Có nhiều chỗ tầng tầng lớp lớp giống như ruộng bậc thang, quanh co vòng vèo như mê cung, làm nàng tốn không ít thời gian.

Phệ Kim thú mặc dù thiên phú cường đại, nhưng dung lượng não rất nhỏ, nói cách khác là trí thông minh thấp, đầu óc đần, thường xuyên chỉ hướng bậy bạ. Vừa bắt đầu nàng còn hưng phấn vì tìm được thần kiếm rồi, nào biết trong núi lửa giàu khoáng thạch như vậy, có rất nhiều nguyên tố kim khí, con chuột ngu ngốc này mang theo nàng một đường chạy như điên, cuối cùng tìm được một đống phế đồng sắt vụn. Có đôi khi tốt hơn một chút thì có thể tìm được huyền thiết khối có độ tinh khiết cao do núi lửa phun trào ra, thứ đồ này nếu lấy ra ngoài bán cũng có thể gom được vài nghìn linh thạch, nhưng nàng chỉ muốn tìm kiếm Nam Minh Ly hỏa kiếm thôi!.

Công Thâu Chiêu đối với chuyện này cũng không có biện pháp tốt hơn. Thứ này từ nhỏ trí não chỉ có vậy, hắn có biện pháp gì chứ? Nhưng bị hành hạ hơn một canh giờ, Ninh Tiểu Nhàn cũng nghĩ ra một biện pháp, để cho Đồ Tẫn phân hồn phách, bám vào trên người đồ đần này, lợi dụng thiên phú của nó giúp nàng tìm kiếm. Tuy Đồ Tẫn cũng có việc khác của mình nhưng phân ra hai, ba hay bốn phân niệm đối với hồn tu chẳng phải là việc hết sức dễ dàng sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio