Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

quyển 6 chương 590: ngươi không cự tuyệt được ta

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bình thời hắn trầm mặc ít nói, nhưng đã mở miệng chính là một chữ ngàn vàng. Các trưởng lão khác thấy hắn lên tiếng rồi, cũng tự động trầm mặc xuống. Thích trưởng lão trong bụng cười lạnh: “Mặc ngươi khua môi múa mép thế nào, ta chỉ cần trước sau như một, nói phản đối là được.”

Chỉ thấy Ngô quản sự móc từ trong lòng ngực ra hai món đồ vật đặt lên bàn, nhanh chóng nói: ” Lần này Trữ trưởng lão lấy ra, là bốn miếng Huyền Thiên Đạo quả. Nàng muốn dùng món đồ này, đổi lấy Nam Minh Ly hỏa kiếm!”

Lời vừa nói xong, mấy vị trưởng lão ở đối diện lại không có động tĩnh. Ngô quản sự không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy trên mặt bọn họ hiện lên vẻ mờ mịt.

Đúng rồi, Huyền Thiên Đạo quả mặc dù danh tiếng lừng lẫy, nhưng dù sao cũng là vật thần tiên, chưa từng bao giờ xuất hiện ở nhân gian, muốn đám lão gia này đem tên của nó đào lên từ chỗ sâu trí nhớ, quả nhiên là không dễ. Quả thật Hứa trưởng lão nghi ngờ nói: “Huyền Thiên Đạo quả là cái gì...... Cái gì, ngươi nói là Huyền Thiên Đạo quả!” Hắn không kịp giữ hình tượng, khí độ nữa, nửa câu hỏi phía sau, tiếng nói đề cao ít nhất bốn độ!

Các trưởng lão khác dường như cũng đã nhớ đến vật này, không nhịn được hoảng sợ nhìn nhau! Ngay cả Quyền trưởng lão cũng động dung nói: ” Cái quả rên bàn này, chính là Huyền Thiên Đạo quả được xưng tụng sau khi dùng xog có thể Thượng Thể Thiên Tâm, nhìn trộm thiên đạo, là đạo quả mà từ lúc thượng cổ cũng chỉ có thần tiên số một mới có thể hưởng dụng sao?!” Nói đến đoạn sau lại, sắc mặt hắn đã cực kỳ nghiêm túc, trong mắt lại càng tuôn ra tinh quang, thật chặc nhìn thẳng Ngô quản sự, gằn từng chữ, “Chuyện này không giống trò đùa, ngươi không thể theo cô nương kia hồ nháo!”

Ngô quản ở trong lòng cũng đã dự liệu đến phản ứng của chúng trưởng lão, chẳng qua là vẻ mặt lúc này – nghiêm túc, khom người thi lễ một cái: “Ngô Hạo Lễ làm việc không dám bừa bãi khinh cuồng. Ý của Ninh trưởng lão là đạo quả lần này có thể đưa đi giám định, nhưng Thiên Thượng Cư chẳng bao giờ vào tay loại bảo vật này, cho nên sợ rằng phải tốn hao thời gian rất lâu. Nàng mấy lần nhấn mạnh, hành động này của mình là muốn chụp được Nam Minh Ly hỏa kiếm. Nếu như trong lúc các vị trưởng lão bàn bạc hoặc là giám định, mà thần kiếm bị người khác mua đi, như vậy thì nàng sẽ không lấy Huyền Thiên Đạo quả ra.”

Hắn vừa nói xong. Thích trưởng lão liền đứng lên, lớn tiếng nói: “Không được. Cô gái này tính cách tinh quái. Trái cây trên bàn chưa chắc là thật, nàng muốn trì hoãn thời gian mới là thực! Đến lúc đó nếu chúng ta chậm lại việc đấu giá thần kiếm, sau khi giám định cái quả này là hàng giả vậy thì không phải đã đập phá chiêu bài của Thiên Thượng Cư sao? Rồi hãy nói, trong Bạch Ngọc kinh cho tới bây giờ không có tiền lệ thế này, nếu như sau này có người cũng ba lần bốn lượt làm thế, thì hội đấu giá Bạch Ngọc kinh sẽ chẳng còn quyền uy gì để nói......”

Biện trưởng lão ngồi ở đối diện hắn ho nhẹ một tiếng nói: ” Hôm nay Thích trưởng lão nóng tính thật, bác bỏ đề nghị mấy lần.” yêu cầu hai lần trước của Ninh Tiểu Nhàn cũng bị cự tuyệt. Hắn có lòng tương trợ, tiếc rằng quy định của trưởng lão ghế nghị sĩ của Thiên Thượng Cư bày ở nơi này, nêu trong sáu người mà có ba người phủ quyết, hắn cũng không có thể giúp gì. Nhìn Thích trưởng lão càn rỡ như vậy, hắn rất tức giận, hiện tại rốt cục bắt được cơ hội, liền không chút nghĩ ngợi mở miệng nói, “Yêu cầu của cô gái này chỉ là trì hoãn một đoạn thời gian ngắn thôi, cũng không phải là bắt thần kiếm phải hủy bán! Danh tiếng của Huyền Thiên Đạo quả quá lớn, hiệu dụng quá thần kỳ. Biện mỗ cho là, nguy hiểm này đáng giá thử một lần. Chư vị ngẫm nghĩ xem, nếu mấy viên Huyền Thiên Đạo Qủa là thật. Đối với chúng ta mà nói là thu hoạch khổng lồ bực nào. Theo ý của ta, chuyện này cũng không có gì quá đáng!”

Lời nói này của hắn, câu thứ nhất liền nhắm thẳng vào Thích trưởng lão.

Người ngồi ở nơi này đều tinh khôn, hôm nay Thích trưởng lão liên tiếp bác bỏ hai yêu cầu của khách quý, và đều là Ninh Tiểu Nhàn nói ra, có thể thấy được giữa hắn và người ta nhất định có hiềm khích. Người làm ăn luôn mong muốn hòa khí sinh tài, tân khách nói ra yêu cầu, nếu có thể thỏa mãn thì nhất quyết không cự tuyệt. Chẳng qua Thích trưởng lão dầu gì cũng là một trong lục đại trưởng lão, hai yêu cầu kia đối với Thiên Thượng Cư mà nói không lợi không hại. Phủ định thì phủ định, nhưng Huyền Thiên Đạo quả lại khác. Nếu lúc này ghế nghị sĩ lại theo hắn. Vạn nhất thật là dị bảo hiếm thấy tồn tại trong trời đất này, sợ rằng năm người còn lại sẽ hối hận đến đấm ngực dậm chân.

Thần vật như Huyền Thiên Đạo quả bực này luôn luôn cần. Nhưng lại chưa từng có rơi vào trong tay người tu tiên có đẳng cấp tiên nhân trở xuống, cho nên đến nay bọn họ cũng chỉ nghe kỳ danh mà chưa từng thấy qua. Ninh Tiểu Nhàn nắm chắc có thể cầm nó ra ngoài đổi lại Nam Minh Ly hỏa kiếm, nguyên nhân rất đơn giản —— từ trồng đến chín, ngay cả Trường Thiên cũng chỉ có thể mong chờ nó hơn một năm, lấy tính tình mắt cao hơn đầu của hắn, lại chịu đem một vật để ở trong lòng như thế, chẳng lẽ không phải đã nói rõ nó thật sự là thiên đất dị bảo 100% sao? Huống chi sau khi Bạch Hổ nghe nói, cũng không biết xấu hổ lấy đi một viên. Món đồ mà hai đại thần thú đều thèm thuồng, có thể không phải đồ tốt sao?

“Thượng Thể Thiên Tâm” bốn chữ này nghe bình thường không có gì đặc biết, song tu vi đến tiên nhân chi cảnh, chân tiên chi cảnh, lại muốn tinh tiến thêm một chút thôi, sẽ bị mờ mịt phủ đầy. Đại đạo ba nghìn, trăm sông đổ về một biển, ý nghĩa của tám chữ này ngươi cho rằng là chỉ muốn mọi người, sau cảnh giới cao thâm cũng sẽ đi lên cùng con đường tiên đạo sao? Vậy thì sai rồi, hàm nghĩa của nó chính là, chuyện tu tiên này nhập môn rất đơn giản, cho dù ngươi lấy thân thể nhân loại, hay thân thể yêu quái, là tà công hay là chánh đạo để đi vào đều không đáng kể, song càng đi về phía sau, đường có thể đi cũng ngày càng nhỏ hẹp; cảnh giới càng cao, thì nếm mật nằm gai càng lớn, cấp tiên nhân trở lên cơ hồ là nửa bước khó đi!

Đây là quy luật phổ biến, không có ai có thể thay đổi được.

Lúc này thì công pháp gì, tu vi cũng đã thành vật ngoài thân, thật sự cần hiểu rõ chính là bản tâm, thật sự phải theo dõi chính là Thiên Tâm! Cũng chỉ có lúc này, Huyền Thiên Đạo quả bá đạo mới thể hiện công dụng ra ngoài. Cái này rất giống với việc thi tốt nghiệp, thầy cô giáo sẽ ra một bài thi vô cùng khó vô cùng khó, nhưng nếu như ngươi nửa đêm lẻn vào phòng làm việc mở đáp án ra học thuộc lòng, như vậy cuộc thi ngày thứ hai dĩ nhiên như cá gặp nước, mặc cho những bạn học khác kéo tai cào má, đau khổ suy tư, bản thân mình thì ở cảnh giới ngửa đầu nhìn trời ngồi xem mây trắng đang bay.

Có Huyền Thiên Đạo quả kích thích, chính là cơ hội thấy được thiên ý. Chỉ có thấy rõ tâm ý của thiên đạo, mặc dù sau này tu hành khó mà nói là hoạn lộ thênh thang, nhưng ít ra cũng là làm một nửa được công gấp đôi. So sánh lại, Nam Minh Ly hỏa kiếm tốt hơn nữa, cũng chỉ là vật ngoại thân, là một thanh vũ khí thôi.

Biện trưởng lão nói không sai, vì dị bảo bực này, chỉ muốn hoãn thời gian đấu giá một thanh thần khí, thì đâu đáng gì?

Về phần Cửu Chuyển Thăng Liên Hoa, mặc dù cũng là thuốc tốt hiếm thấy, nhưng so sánh với thần vật như Huyền Thiên Đạo quả, cũng phải lu mờ mất sắc.

Nghĩ thông suốt tầng quan hệ này, những người ở trước mặt Thích trưởng lão có thần sắc dễ nhìn, bao gồm hai vị trưởng lão xưa nay giao hảo với hắn. Ngay cả họ cũng nghĩ trong lòng: “Lão nhát gan này, không duyên cớ đã thay ngươi cản hai lần thỉnh cầu của khách quý rồi, lần này là cơ hội dị bảo lâm môn, nhưng bởi vì ngươi và người bán nhìn nhau không thuận mắt liền muốn đem nó đẩy đi, đây quả thật là muốn gom bằng hữu cùng nhau chôn giết đúng không?”

Mắt lạnh của Quyền trưởng lão đảo qua, đem nét mặt trên mặt mọi người thu hết vào mắt, trong lòng nhất thời sáng như tuyết. Hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Biện trưởng lão nói rất có lý, dị bảo hơn người bực này lâm môn, là đã có tư cách cho chúng ta tạm hoãn đấu giá Nam Minh Ly hỏa kiếm rồi. Hiện tại, vẫn theo như quy định ghế nghị sĩ, xin các vị tự cân nhắc quyết định. Người phản đối, xin giơ tay.”

Mọi người lẳng lặng đợi một lát, kết quả ở chỗ ngồi lại không có ai tỏ vẻ phản đối, ngay cả Thích trưởng lão ban đầu nhảy dựng phản đối cũng ôm chặc cánh tay của mình, nhất quyết không vươn ra. Tất cả mọi người ngẩn ra, sau đó tự hiểu được, đáy lòng âm thầm mắng một tiếng: ” Lão Hồ Ly, thật là giảo hoạt.”

Có thể ở trên trận làm ăn này đứng vững vàng không ngã, Thích trưởng lão tự có tâm tư linh xảo của mình. Giờ phút này hắn không phản đối, vì chỉ trong thời gian mấy hơi thở đã đem tiền căn hậu quả sửa sang rõ ràng: người tu tiên luôn tâm gọn gàng phẳng lặng, nhưng chỉ vì lợi ích trước mặt không đủ lớn để mê hoặc mà thôi. Ở trước mặt trọng bảo bực này, mắt thấy các trưởng lão khác có phản ứng gì, thì đã không cần cân nhắc thêm. Vừa rồi hắn không suy nghĩ cẩn thận, đã cản lời người khác nói, giờ phút này nếu còn không thức thời, sợ rằng sẽ bị các trưởng lão khác một cước đá văng ra. Hắn cũng thấy rõ ràng, mới vừa rồi chỉ ngăn trở một lần, mà ngay cả hai trưởng lão xưa nay giao hảo trên mặt đã có vẻ không vui rồi, giờ phút này, thật không nên tái phạm việc bị nhiều người tức giận.

Điểm chết người chính là, Ninh Tiểu Nhàn đã nói, trong tay nàng chỉ có bốn viên trái cây! Nhưng thành viên trưởng lão ghế nghị sĩ thì lại có sáu người. Sau lưng mỗi người đều có một dính líu với một Tiên Tông khổng lồ, cái quả này lấy về hơn phân nửa cũng không phải để mình dùng, mà là giao cho lão tổ tông trong tông có đạo hạnh chọc trời. Có thể mang về dị quả bực này, thì địa vị riêng của mình trong tông sẽ là mặc cho gió táp mưa sa ta vẫn vững vàng bất động; so sánh tiếp, hai trưởng lão Thiên Thượng Cư không mang Huyền Thiên Đạo quả trở về, một khi tông môn biết được chuyện này, sợ rằng sẽ không cho hắn tốt sắc mặt.

Cho nên này bốn viên trái cây này cuối cùng đi về đâu, thì phải chờ bọn họ giám định xong sẽ gấp rút nâng lên thương lượng hàng đầu. Thích trưởng lão cũng muốn Huyền Thiên Đạo quả a! Thời khắc quan trọng trước mắt, hắn còn ra tay phản đối…, như vậy chờ khi Thiên Thượng Cư trái cây bỏ vào trong túi, thời điểm phân phối, trưởng lão ghế nghị sĩ không đem một cước đá hắn văng ra mới là lạ —— dù sao ngươi cũng đã đưa quyền phủ quyết rồi, nói rõ ngươi không cần. Nếu trên mặt tất cả đều không muốn rồi, còn tới chia trái cây làm gì? Tốt nhất là cút đi nhanh.

Có thể giảm bớt một đối thủ cạnh tranh, các trưởng lão khác nhất định cầu cũng không được, sáu người chia bốn quả so với năm người chia bốn quả, thì cơ hội được chia đâu chỉ tăng lên một thành. Chữ lợi vào đầu, cho dù là hai bạn tốt kia cũng sẽ làm thế. Thích trưởng lão vô cùng lĩnh ngộ sâu sắc đạo lý này, cho nên giờ phút này cũng chỉ cười khổ rút tay về mà không nói.

Cho nên, quyết định việc Nam Minh Ly hỏa kiếm kéo dài đấu giá, trưởng lão ghế nghị sĩ bỏ sáu phiếu thông qua! Kế tiếp Thiên Thượng Cư sẽ phải bắt tay vào làm trì hoãn thời gian đấu giá của Nam Minh Ly hỏa kiếm, chuyện này thì không cần Ninh Tiểu Nhàn phiền não.

Cho đến lúc này, Thích trưởng lão mới âm thầm thở dài một hơi, đối với tiểu cô nương trẻ tuổi này của Ẩn Lưu cũng nổi lên ý nghĩ bội phục. Hắn liên tiếp cự tuyệt hai lần thỉnh cầu của nàng, vốn quyết định lần thứ ba cũng ngốc nghếch cự tuyệt. Nhưng đồ vật nàng lấy ra, ngay cả hắn cũng không có thể cự tuyệt, không dám cự tuyệt dụ hoặc lớn như trời này.

Còn nói phủ quyết cái gì? Hiện tại hắn căn bản đã không suy nghĩ chuyện mình có phạm vào việc bị nhiều người chán ghét nữa, mà đổi lại chỉ nghĩ tới mình có thể lấy được một quả hay không...... đây quả thật là dương mưu rành rành a, không sợ hắn không trúng chiêu. Hơn nữa bởi vì theo thói quen lúc trước hắn hay lên tiếng phản đối, vì vậy thời điểm tiến hành phân phối Huyền Thiên Đạo quả, trong lúc mơ hồ hắn đã rơi vào địa vị rất bất lợi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio