Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

quyển 7 chương 747: chàng rốt cuộc trở lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Thu Hang

Beta: Tiểu Tuyền

Loại kim khí này trên đất bằng vô cùng quý, nàng không thể tự mình quản lý việc khai thác. Khoáng mạch này mặc dù gần sát ven biển, hải trình không xa nhưng dù sao cùng ở dưới nước sâu mấy chục thước, không thể nào đào móc giống như nhưng tông phái khác.

Hơn nữa nàng đã phái người xác minh, khoáng mạch này đúng là ngủ say dưới biển, chưa từng có người nào động qua. Cho nên nàng đem ý định hướng về phía dân du mục trên biển. Đây là chủng tộc chuyên chăn thả kình ngư biển của yêu tộc, trên thực tế yêu loại trên biển cũng có rất nhiều loại.

Ẩn Lưu vốn cũng có từng giao thiệp với cự ngao tộc, khi đó cứu sống huyết ngô đồng bằng tinh hoa hải vương kình chính là thứ được mua từ trong tay cự ngao tộc, chẳng qua là ban đầu giao dịch chủng loại hàng này cũng rất có hạn, dù sao sau đó Ẩn Lưu quay lại chế độ đóng cửa tự cấp tự túc.

Trên đường tới Tùng Giang thành Trường Thiên cùng nàng đã thu phục được thuỷ thần – Cá kình Xích Nha, gặp nước thì bơi lội không nước thì lên bờ, một đường du tẩu đã sớm đi tới rừng rậm Ba Xà, nhờ vào tín vật Trường Thiên ban cho, vinh quang tham gia vào Ẩn Lưu. Ninh Tiểu Nhàn trở lại Ẩn Lưu mới biết được, tài nghệ ăn nói của hắn không tệ, lại có thể lôi kéo mấy lão bằng hữu cùng nhau tới đây nương tựa, cho nên hiện tại Ẩn Lưu đã có thuỷ quân, trừ Loan Ngạc tộc trước đây ra, hiện tại có thêm bốn đầu cự thú cho thuỷ quân.

Cho nên nàng cũng không lãng phí nửa điểm thời gian, trực tiếp đem Xích Nha tìm tới, để cho hắn đi tìm Cự ngao tộc thương nghị chuyện khai thác mỏ này. Mọi người đều biết luật thiên đạo, cho nên thân thể yêu tộc trong biển cơ hồ không sinh ra được chân hoả, cũng không thể luyện chế đan dược cùng pháp khí. Nhưng phương thức tấn cấp của yêu tộc cùng hải tộc không có gì khác biệt, cũng cần đan dược phụ trợ. Trong thế giới đại dương, mỗi viên đan dược đều rất trân quý, mà nhà giàu nổi tiếng về luyện đan chính làẨn Lưu, danh tiếng đối với hải tộc như sấm rền bên tai.

Trong tình huống hai bên đều rõ về ý đồ của nhau, đàm phán cũng không phí công phu đã đạt được. Cự ngao tộc xuất động bảy trăm tộc nhân vì Ẩn Lưu khai thác khoáng sản, mà Ẩn Lưu hồi đáp là những chủng loại đan dược cùng pháp khí được chỉ định. Mượn cơ hội lần này, Ninh Tiểu Nhàn đã thu mua được rất nhiều nguyên liệu đan dược. Chủng loại trong biển rất phong phú nhiều loại trân bảo, số lượng nhiều hơn xa so với lục địa, nàng cũng biết trong đó có một loại Hải sâm lam ngọc, có thể lấy ra máu màu lam luyện cơ quan rất tốt, ngoài rừng rậm Ba xà về phía tây, trong đáy biển sâu ba nghìn mét có sinh trưởng một loài cá cóc không mắt, bắt được phơi khô sẽ cóđược một loại thảo dược có thể cắt giảm nửa tác dụng bệnh tật …. Nàng còn chưa tính tới các loại san hô, xà cừ, trân châu mà người phàm xem như bảo bối. Mặc dù tu tiên giới không có thông lệ sử dụng bạc, nhưng tích tiểu thànhđại, có thể sử dụng trao đổi thứ khác, cho nên vẫn cần khai thác những thứ này. Ngoài ra nàng cònđánh chủý lên mặt hàng khác, Ẩn Lưu còn thu mua tàn thể của cự kình.

Là dân du mục biển, Cự ngao tộc cũng chăn thả cự kình. Cự vật to lớn này cả ngườiđều là bảo bối, máu có thể luyện tinh hoa, vây và não có thể luyện hương, từng bộ phậnđều hữu dụng, mỗi một con lưu lại cũng chỉ chút ít nước cùng da lông. Đối vớiẨn Lưu mà nói thì không có gì không sử dụngđược, bởi vì tức nhưỡng trong Tiên Thực Viên không gì không ăn được, hải sản thì càng tốt. Sau khi nàng thí nghiệm vài lần, phát hiện vật nhỏ này sau khi ăn hải sản thì tỷ lệ hồi phục càng cao hơn, đối với việc trồng linh thảo càng thêm hữu hiệu. Hơn nữa bởi vì thứ thu mua chính là tàn thể của cự kình, thứ hoàn toàn vô dụng với Cự ngao tộc nên giá tiền càng rẻ.

Vì vậy ước chừng mười ngày trước song phương đã đàm phán song, sau đó Cự ngao tộc bắt đầu hải trình khai khoáng mỏ. Lại thêm thuận tiện do đặc thù hình thể của loài này (con cua) có hai cái càng, việc đào bới so với chủng tộc khác dễ dàng hơn không ít. Phía tây Nam Chiêm Bộ Châu không có nhiều mỏ khoáng nên các tông phái hơn phân nửa không phải tông phái luyện khí, nếu không Ẩn Lưu có thể tự cấp tự túc, tổn hao có thể tiết kiệm hơn rất nhiều.

Nghĩ tới đây nàng không nhịn được cười khổ. Ninh Tiểu Nhàn a Ninh Tiểu Nhàn, ngươi quả nhiên là mơ mộng, cõi đời này nào có chuyện lưỡng toàn kỳ mỹ, Ẩn Lưu chiếm cứ rừng rậm Ba Xà như bảo khố của thiên khiên đã làm người khác hâm mộ không dứt, lại còn muốn chiếm thêm việc luyện khí? Phải biết rằng, quá lớn cũng không phải chuyện tốt.

Đêm đã khuya, trong thư phòng vô cùng yên tĩnh, cả Ngoại Sự Đường đại khái cũng không có người khác nữa. Nàng nhắm mắt lại, vuốt vuốt huyệt thái dương, đầu có chút đau.

Bên cạnh tựa hồ có gió lướt qua, nàng nhắm hai mắt mệt mỏi nói “Cưu Ma, đừng phá nữa, trễ như thế còn …”

Nói đến đây đột nhiên không nói nữa.

Không đúng, người phía sau không phải là Cưu Ma.

Ninh Tiểu Nhàn đột nhiên mở mắt, đôi mắt trong suốt hiện nước mắt, rất nhanh bàn tay cũng run lên.

Chỉ nghe phía sau truyền tới tiếng nói trầm thấp, giọng nói làm nàng nhung nhớ vang lên mang theo ý cười “A? Cưu Ma thường tới tìm nàng vào lúc này sao?”

Hắn tới rất gần, hương thơm quen thuộc tựa hồ bao trọn lấy nàng.

Ninh Tiểu Nhàn đần độn đứng lên, xoay người, đột nhiên xông tới lao vào lòng người nọ, bộ ngực đẫy đà không ngừng phập phồng, nhưng một câu cũng không nói nên lời.

Trường Thiên đưa tay ôm lấy eo nàng, đầu tựa vào mái tóc nàng hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói “Nha đầu, ta rất nhớ nàng”

Người trong ngực hắn là tình nhân nhỏ bé trong trí nhớ, mềm mại, ấm áp lại ngập hương thơm. Hắn hao hết tâm lực gấp gáp trở về, chẳng phải vì nghĩ sớm một khắc ôm thân thể mềm mại này hay sao? Vì giờ khắc này, quả nhiên bỏ ra thứ gì cũng đều đáng giá.

Hắn mới chà chà mái tóc giai nhân hai cái, trên cổ đã cảm giác căng thẳng, nàng chợt há mồm, tàn bạo cắn vào cổ hắn.

Mơ hồ nghe thấy âm thanh không rõ từ hai hàm răng truyền tới:

“Khốn kiếp, làm sao giờ chàng mới trở về”

Nàng vừa vui mừng vừa oán giận, rõ ràng quên mất mình có thể truyền âm.

Nàng cắn cũng thực nhẫn tâm, hắn thậm chí có thể cảm giác được nàng nghiến răng, sau đó hai hàng chất lỏng ấm áp rơi trên da thịt hắn, rất nhanh trôi vào trong cổ áo.

Hắn xác định mình không có chảy máu, cho nên … nha đầu này khóc?

Nàng cắn răng lẳng lặng rơi lệ, bộ dáng quật cường nghẹn ngào không chịu lên tiếng, bộ dáng kia khiến tim hắn càng thêm mềm mại, cánh tay đem nàng ôm chặt hơn, nhẹ giọng dỗ dành “Ta đã tận lực, sớm ngày chạy về … ngoan, đừng khóc, là lỗi của ta, lần sau ta sẽ trở lại sớm hơn”

Nàng nghẹn lại, ngực đang phập phồng cũng dừng lại “Còn có lần sau?”

Hắn ho nhẹ một tiếng “Không có, sẽ không có lần nào nữa, sau này ta đi đâu cũng mang nàng theo … Ừ, ta ăn ngon không?” Nha đầu này cắn cổ hắn, dùng răng còn chưa đủ, cái lưỡi kia còn lơ đãng quét qua, sự trừng phạt hương diễm này, hắn vui vẻ chịu đựng.

Mặt Ninh Tiểu Nhàn ửng hồng lên, rốt cuộc nới lỏng miệng, trước dùng thuật vệ sinh trên mặt mình mới dám ngẩng đầu nhìn hắn, kết quả Trường Thiên cười trêu chọc “Lỗ mũi đều đỏ lên, thật xấu”

Nàng trợn tròn mắt, đang định phát hoả lại thấy hai hàng dấu răng sốngđ ộng trên cổ hắn, hợp lại vừa hay nhìn như dấu anh đào lớn nhỏ, không nhịn được có chút đau lòng, khi hắn đang chà chà trên đầu nàng, đột nhiên cả kinh nói “Thần lực của chàng, sao lại yếu như vậy?”

Mới vừa rồi tâm tình kích động nàng chưa chú ý nhiều, giờ phút này mới phát giác, thân thểđang tựa vào mình lạnh như băng. Thân nhiệt Trường Thiên vẫn luôn rất thấp, nhưng thấp tới mức này thì thật kỳ quái, nhưng làm sắc mặt nàng đột nhiên biến đổi là ở cảm giác của nàng, trong cơ thể Trường Thiên vẫn luôn luôn có thần lực mênh mông, hiện tại lại yếu ớt như không có.

Đã xảy ra chuyện gì?

Nàng ngẩng đầu đưa mắt nhìn mới phát hiện gương mặt tuấn mỹ của hắn vẫn như cũ nhưng mang theo hai phần tiều tuỵ, thần quang trong mắt không bằng dĩ vãng, hơn nữa, môi mỏng không chút huyết sắc.

Hắn rất suy yếu.

Nàng cả kinh, đây không phải chuyện đùa. Đôi môi đỏ mọng của nàng run rẩy hai cái mới tìm được tiếng nói của mình “Đây là … chuyện gì xảy ra?” Trong ấn tượng của nàng, chỉ khi hắn bị giam trong Thần Ma Ngục, thần lực gần như khô kiệt mới xuất hiện tình huống như thế này. Chẳng lẽ …?

Nàng đưa tay khẽ vuốt gương mặt tuấn dật tái nhợt trước mặt. Cảm giác ấm áp khiến hắn không nhịn được cúi đầu cảm thụ, lại thấp giọng nói “Chớ lo lắng, bởi vì phá vỡ hư không, dùng hết sức lực để lên đường thôi, ta còn có thể nói là bình an vô sự, nhưng thân thể của Âm Cửu U thì trọng thương”

Nàng cắn môi dưới nói “Cái gì gọi là có thể nói là? Chàng trở về sớm một tháng, có phải … hao rất nhiều sức lực hay không?”

Trường Thiên vỗ về mái tóc nàng nói “Lần này di chuyển chỉ hao phí bốn ngàn năm đạo hạnh, có thể sớm gặp nàng một khắc đã rất tốt rồi”

Hắn nói lời ngon tiếng ngọt như vậy, nàng nghe được trong lòng mềm thành một đoàn, lại vô cùng áy náy, không nhịn được nói “Vậy thì, vậy thì phải làm như thế nào cho tốt?”

“Ta đem hao tổn chuyển cho chân thân là được, sau đó từ từ tu bổ trở lại”

“Nói nghe thực dễ, bốn nghìn năm đạo hạnh cũng không phải là bốn trăm năm, ăn vài đầu yêu quái là có thể bổ trở lại”. Nàng đau lòng muốn chết, ngầm đem Mịch La cùng Âm Cửu U mắng ngàn vạn lần.

Hắn thấy trong mắt nàng tràn đầy lo âu, cho nên ghé vào tai nàng cười nói “Có nàng tương trợ, dù thời gian tổn thất dài một chút nhưng ta nhất định có thể bổ trở lại”. Mỹ vị gần ngay trước mắt, há có thể không ăn? Hắn đi đườnghai tháng, đã sớm đói bụng tới hoảng, hiện tại chuyện duy nhất muốn làm chính là đem nàng nguyên lành nuốt vào, nửa điểm cũng không chừa.

Tinh thần Ninh Tiểu Nhàn lập tức tỉnh táo, đầu ngẩng vội lên, nếu không phải hắn nhanh nhẹn, suýt nữa bị đập sống mũi “Ta có thể giúp chàng? Cần làm như thế nào?”

Môi hắn nhếch lên, thuận thế ngậm vành tai nàng nói “Chỉ cần vừa làm, đã thành” Vừa mở miệng liền phun nhiệt khí vào vành tai nhạy cảm của nàng. Nàng ưm một tiếng, thân thể lập tức mềm nhũn.

“Đừng làm rộn, trước nói cho ta biết phương pháp …” Nàng còn chưa dứt lời liền phát giác móng vuốt người này đã từ vạt áo đi vào, không đầy một thoáng liền xoa lên da thịt nàng, tiếp xúc hơi lạnh làm nàng không nhịn được khẽ ngâm một tiếng.

“Nha đầu đần, thật không biết sao?” Hơi thở của hắn không ổn định, lầu bầu nói một câu liền chiếm lấy môi nàng tinh tế mút vào, không để cho nàng có cơ hội lên tiếng nữa. Phía sau thư phòng có một chiếc giường, để nàng có thể tuỳ thời nghỉ ngơi. Hắn đem nàng ôm vào trong ngực, bước đi ……

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio