Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

quyển 7 chương 767: khâu mẫu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Thu Hang

Beta: Tiểu Tuyền

Chỉ qua mấy hơi thở vết rạn lan ra khắp cơ thể cao lớn. Ngay sau đó, thân thể vốn nặng mấy ngàn cân cũng không giữ nổi nữa, rầm một tiếng vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, cảnh tượng giống như đồ sứ bị ném vỡ. Nhìn thấy lúc này nào còn có gân cốt huyết nhục Chẩn Khâu, chỉ có thể thấy một thể xác vô cùng yếu ớt.

Ngay sau đó, những mảnh vỡ cũng nhanh chóng héo rút, tan thành bột biến thành tro bụi. Nếu không phải không khí trong này ít lưu thông, càng không có gió lớn thì chỉ cần một trận gió đống tro bụi này trong nháy mắt sẽ tiêu tán trong thiên địa.

Quái vật lớn như vậy cuối cùng còn dư lại, cũng chỉ có chút tro bụi này là căn cứ nó từng tồn tại.

Chỉ nhìn một màn này, nàng cũng biết cảnh giới của Trường Thiên đã tiến thêm một bước nữa. Vốn do nguyên nhân từ chân thân Ba Xà, sức mạnh của hắn thiên về mạnh mẽ bá đạo, trong địa cung trong lòng đất mấy lần xuất thủ của hắn cũng thể hiện đặc tính này.

Nhưng nay sau thời gian dài gặp lại, kim tiên hắn đánh ra cũng nội liễm hàm xúc hơn, Ninh Tiểu Nhàn không vì vậy mà cho rằng năng lực của hắn không bằng trước kia, đơn giản giống như răng trong miệng rắn độc, đều là lúc không lộ diện mới đáng sợ.

Thần thông Trường Thiên đánh trên người Chẩn Khâu cũng do quá trình chém phá hư không trở về Nam Chiêm Bộ Châu ngộ đạo đạt được, tiện tay sử dụng, cả đám Chẩn Khâu ngay cả một roi cũng không chịu được, trong đó ẩn chứa năng lực mà hắn gọi là Trảm quang âm, chỉ dùng một kích có thể chém hết toàn bộ sinh mệnh lực trên người đối thủ, trong nháy mắt huyết nhục thành tro.

Đi tiếp về sau lại không gặp thêm kẻ nào, hiển nhiên Chẩn Khâu mẫu có trí khôn nhất định, hiểu được thân vệ có đi tới cũng chỉ là chịu chết.

Cứ đi như vậy, rốt cục bọn họ đi tới một gian thạch thất.

Gian thạch thất này cao hơn mười trượng, diện tích tương đương với phòng ốc chừng một trăm mét vuông ở hoa hạ, mặt tường gập ghềnh, có vô số dấu vết do Chẩn Khâu vạch ra.

Ninh Tiểu Nhàn chỉ nhìn một cái cũng biết những sinh vật to mọng này tại sao lại muốn gặm ra một gian phòng lớn như vậy – nơi cư ngụ của Khâu mẫu cần lớn như vậy vì Khâu mẫu so với tôn tử càng thêm mập mạp to lớn hơn. Thân hình giống như ngọn núi nhỏ nằm vắt ngang trước mặt hai người, chiều cao ít nhất cũng ba trượng, chiều dài cũng phải bảy trượng.

So sánh với hình thể của nó, miệng Khâu mẫu đích thực xứng đáng với miêu tả miệng anh đào nho nhỏ. Lúc này đang có một con Chẩn Khâu bò đến bên khoé miệng nữ vương, đem miệng của hai con giun lớn đặt cạnh nhau giống như là hôn, thấy vậy nàng không rét mà run.

Nhưng cảm giác qua đi nàng cũng nhìn ra, hai kẻ này tất nhiên không phải đang thân mật mà ngược lại giống như mớm thức ăn. Nàng lập tức hiểu tại sao Khâu mẫu lại to lớn hơn Chẩn Khâu bình thường nhiều như vậy. Thì ra là do tôn tử của nó săn mồi, sau khi tiêu hoá mang tinh hoa tính mạng ra phụng dưỡng nữ vương là nó, vì vậy nó căn bản không cần đi ra ngoài săn thức ăn.

Có thể thấy loại phương thức tộc quần này cùng loài kiến có phần tương tự, Khâu mẫu cũng có một đội sản xuất cường đại. Nhưng trên thân thể Khâu mẫu lại có đầy mụn mủ giống như bị bỏng, sưng phồng, trong đó cái nhỏ nhất nhìn cũng to như cối xay nhỏ. Trên từng bong bóng mụn đều ẩn hiện hình ảnh như mặt quỷ, từng cái toét ra nhìn giống như cái miệng rộng, hình dáng cực kỳ ghê tởm. Nàng liếc nhìn, mấy cái mụn lớn toét ra, theo đó là mủ vàng chảy xuống, nhỏ trên đất, lột lát sau lại có thân vệ dọn dẹp.

Thương thế kia không biết đã tồn tại trên người nó bao lâu, Khâu mẫu thoạt nhìn như đang hấp hối, đại khái chịu một thân mụn mủ tuyệt không thoải mái. Tất nhiên do sinh mệnh lực của Khâu mẫu rất mạnh, với thân thể bệnh hiểm nghèo nhưng mụn mủ vẫn có thể ngoan cố sinh trưởng trên thân nó, hiển nhiên tật bệnh không bình thường.

Nhưng vào lúc này, đáy lòng hai người vang lên âm thanh “Các ngươi là ai?”

Âm thanh này thật ra chỉ do từng đợt sóng âm vô hình tạo nên, nghe không ra giới tính. Hỏi thăm bọn họ như vậy, tất nhiên chỉ có Khâu mẫu như núi thịt này.

Đại gia hoả này trí tuệ lại không thua con người, bởi vì hai người nghe ra trong giọng nói ẩn hàm sự sợ hãi. Tất cả Chẩn Khâu đều là tai mắt của Khâu mẫu, mới vừa rồi Trường Thiên xuất thủ với ba Chẩn Khâu kia, tư vị huyết nhục hoá thành tro bụi đó, nó tất nhiên cũng bị ảnh hưởng, làm sao mà không sợ.

Hai người trước mắt này, tuyệt đối chọc không nổi.

Trường Thiên nhướng mày, bên trong thạch thất dâng lên khí cơ hung mãnh không hình dạng, có hồ muốn khiến tất cả sinh vật hít thở không thông.

Khâu mẫu cũng cảm nhận được, thân thể cao lớn run rẩy không ngừng, Chẩn Khâu gục trên vết thương của nó dọn dẹp cũng trượt xuống.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo Trường Thiên thu hồi uy áp, không gian nho nhỏ này một lần nữa gió êm sóng lặng.

Hắn vuốt ve mái tóc Ninh Tiểu Nhàn “Nàng nói”

Hôm nay thần thức của Ninh Tiểu Nhàn đã vững chắc mà lại cườngđại, không giống như một hồi trao đổi cùng cây quế tinh trong thôn nhỏ kia, cần phải đưa tay đặt lên thân cây. Nàng định thần, cũng bắt chước ba động sóng âm, đem tâm ý của mình truyền đi “Vì sao lại tập kích bắt người?”

Khâu mẫu cũng trực tiếp trả lời “Đói bụng, muốn ăn”

Nàng không khỏi cười khổ một tiếng. Đối với bất cứ sinh vật nào, sinh tồn cùng sinh dưỡng cũng là bản năng, Khâu mẫu vì sự sống sót của bản thân, vì sự lớn mạnh của tộc quần, dĩ nhiên muốn đi bắt vật sống, bất kể là loài người hay những động vật khác. Nàng hỏi vấn đề này cũng quá ngu xuẩn. Nàng nhìn Trường Thiên một cái, hỏi vấn đề thứ hai “Ngươi từ đâu tới?”

Đây cũng là điều mà nàng cùng Trường Thiên tò mò nhất. Không thành đã thái bình vài thập niên, sao vô duyên vô cớ xuất hiện Khâu mẫu vô cùng hiếm thấy?

Khâu mẫu cũng biết thực lực của hai người trước mặt này vượt xa mình, không thể phản kháng lại, vì vậy có hỏi liền đáp, kết quả người trước mặt sau khi nhận được câu trả lời lại đứng yên tại chỗ thật lâu. Trường Thiên vốn chắp tay đứng tại đó, lại thấy thần sắc nàng đột nhiên trở nên cổ quái, không khỏi lo lắng nói “Làm sao, có điều gì không ổn?”

Hắn chau mày, khí thế lập tức bén nhọn, thân thể Khâu mẫu càng thêm run rẩy lợi hại. Ninh Tiểu Nhàn sau khi nói chuyện xong với Khâu mẫu, không vui trừng mắt liếc hắn một cái “Chờ một chút”

Lại qua một hồi, nàng mới hé miệng nói “Khâu mẫu này, nguyên là vật có chủ”

Khâu mẫu trước mắt như cái núi nhỏ này, hẳn là bị chăn nuôi lớn lên. Nó không có ánh mắt, không thể nhìn, nhưng sống rất lâu rồi, niệm lực cùng cảm giác đều mạnh, nó biết chủ nhân cực kỳ cường đại, nguyên nhân nuôi lớn nó cũng chỉ có hai, một là muốn nó ra sức sinh dục đời sau, thứ hai là định kỳ lấy sữa.

Nói tới đây, nàng không nhịnđược nhìn thoáng qua bụng Khâu mẫu, quả nhiên thấy hơn mười chỗ rủ xuống tại đó, chẳng qua hiện tại đã khô quắt đi. Nàng không nhịn được tặc lưỡi “Chẩn Khâu lại sinh nở bằng bào thai. Ấu thể mới ra đời còn bú sữa mẹ nữa” Thế giới to lớn việc gì cũng có, loại sinh vật nửa thực vật nửa động vật lại sinh dục bằng bào thai.

Trường Thiên gật đầu nói “Khâu mẫu sau khi sinh hạ Chẩn Khâu sẽ có sữa tươi, còn gọi là mật lộ, mùi vị tinh ngọt, do sinh mệnh lực khổng lồ trong thân thể tạo thành. Nếu có người bị trọng thương, chỉ cần không tổn hại tới hồn phách, đem mật lộ bôi ở vết thương lại uống một chút thuốc chỉ cần mấy canh giờ người bị thương có thể đứng lên đi lại được, một ngày sau căn bản sẽ hồi phục, nếu là thương tổn tới gân cốt, thời gian khỏi hẳn kéo dài khoảng năm ngày. Dù vậy cũng là thời gian khôi phục rất nhanh chóng, cho nên thời kỳ thượng cổ đúng là có người nuôi nó để lấy mật lộ. Ngoài ra kim nhũ của nó có thể dùng để luyện đan, trị bách độ hiệu quả c”

Nghe lời này đôi mi thanh tú của nàng nhướng lên, cảm thấy hứng thú. Đan sư khống chế dược vật có thể đạt tới hiệu quả này, nhưng là thuốc thì có ba phần độc, mỗi lần sử dụng đan dược trong cơ thể sẽ tích góp từng chút độc. Phần độc này cực kỳ ngoan cố, cực kỳ khó bài xuất ra bên ngoài cơ thể, cho nên Trường Thiên không dễ dàng cho phép nàng dùng đan dược.

Song nghe hiệu quả của Mật lộ thì còn hơn cả thuốc, hơn nữa đối với người bệnh cũng không có tác dụng phụ, quả nhiên là bảo vật cực kỳ khó có được.

Có điều sau khi tiếp xúc Khâu mẫu cho nàng biết, chủ nhân của mình mặc dù cường đại nhưng cuối cùng cũng có một ngày thua trên tay đối thủ, tánh mạng không giữ được. Ở khắc cuối cùng, nó cãi lệnh chủ nhân chạy trốn ra ngoài, nhưng ở đây cuộc sống cũng quá mức gian khổ, thời gian lâu dài nó luôn bị vây trong trạng thái đói bụng.

Loại trạng thái này kéo dài tới một ngày nó thỉnh thoảng bắt được hai ba sinh vật khác.

Trong cảm giác của nó, loại sinh vật này có dáng ngoài cùng chủ nhân của nó giống nhau, vì vậy lần đầu đối mặt cảm thấy bọn họ mềm yếu vô lực tới không dám tin, sau đó chỉ huy hai đầu Chẩn Khâu đem một người nuốt sống, thử dò xét tính nguy hiểm. Lại lấy được kết quả không ngờ: lực phản kháng yếu ớt, cơ hồ không có nguy hiểm.

Nhưng lúc đó người còn lại quỳ rạp trên đất, lớn tiếng khóc van xin tha cho hắn, hơn nữađảm bảo chỉ cần Khâu mẫu tha cho hắn lần này, hắn nhất định sẽ tìm kiếm cho Khâu mẫu nhiều thức ăn hơn nữa.

Lời này cuối cùng đã đả động tới Khâu mẫu. Nơi nó cư ngụ là một bình nguyên hoang vu, nơi này số lượng con mồi rất nhỏ, không thoả mãn được đại khẩu vị của nó, nếu theo tính toán, với hình thể của nó một ngày cần ít nhất tinh hoa tính mạng của mười người phàm. Hơn nữa nó còn có cả một quần tộc cần cung cấp nuôi dưỡng.

Song đáng chết chính là vị trí này hoang vu u lãnh, một năm ngay cả ánh mặt trời cũng không lộ mấy lần, ngay cả năng lực thực vật của Chẩn Khâu cũng không cách nào phát huy, cơ hồ đã tới tình trạng sơn cùng thuỷ tận.

Vì vậy hai chữ thức ăn này là thứ duy nhất có thể đả động tới nó.

Với trí khôn của Khâu mẫu cũng sẽ không suy nghĩ sâu xa tại sao nơi hoang vu rét lạnh như thế này lại xuất hiện hai tánh mạng nhu nhược như thế, nàng chỉ cần kẻ đang cầu xin sống sót thực hiện hứa hẹn của mình. Cho nên người này nói cho nó biết, hắn đi qua một cánh cửa kỳ quái, nơi hắn ở vốn là nơi hoa cỏ động vật phong phú, ánh mặt trời ấm áp, hơn nữa còn có thể cung cấp thực vật không giới hạn.

Khâu mẫu động tâm, vận dụng khả năng độn thổ đi theo người này hơn nửa khắc liền thấy cánh cửa kỳ lạ mà hắn nói. Theo cảm giác của nó, đó thật ra là một khe hở, giống như bị không khí tuỳ tiện xé mở một lỗ hổng. Khe nứt này hình dáng không theo quy tắc nào, hơn nữa lại có những tiếng nổ nho nhỏ phát ra, thoạt nhìn không an toàn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio