Edit: Hong Van
Beta Tiểu Tuyền
Nếu ngay cả năng lực khống chế vị trí của thủ hạ cũng không có thì Già Tì La hắn cũng coi như là Đại Phổ Tư sao?
Ninh Tiểu Nhàn kiên nhẫn nói: “Còn có bao nhiêu người?”
Già Tì La hít một hơi, rõ ràng là rất không tình nguyện nói: “Ở trên Đảo Bích Tâm còn có sáu người, trên Đảo Nguy Tâm còn có bảy người. Đây là những chỗ cách nơi Huyền Vũ độ kiếp gần nhất rồi, ở trên Đảo Đấu Tâm còn có bảy người. Nhưng mà công kích của bọn họ không gây ra vết thương trí mệnh cho Huyền Vũ được.”
Ninh Tiểu Nhàn biết hắn đang chỉ “Xích Luyện” của Ba Tuần ở trong tay hắn, hắn có năng lực làm Huyền Vũ trọng thương nhưng mà hắn lại ở xa nhất.
Cho nên nàng liền nói ngay: “Nếu như thế, khiến cho Huyền Vũ phải di chuyển đến nơi biển sâu là được rồi, vậy thì cách Linh Thảo Viên rất gần.”
Khiến cho Huyền Vũ chuyển đến nơi biển sâu là được rồi hả?
Khẩu khí của tiểu cô nương này thật lớn!
Mọi người ở đây đều trợn mắt há mồm, không thể tin được nàng lại nói một câu bay bổng mà khiến cho chỗ khó nhất thành trở nên nhẹ nhàng như vậy. Huyền Vũ đang ở chỗ đó mà độ kiếp rất tốt, tại sao phải chuyển đến nơi nước sâu chứ?
Ngươi nói nàng chuyển đi, nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời chuyển đi sao? Đây là Huyền Vũ đó! Là Yêu vương mà ngay cả bộ lạc Cách Nguyên đều không làm gì được đó! Coi như là con rùa đen mà ngươi bỏ tiền ra nuôi cũng không biết điều như vậy đâu!
Mà ngay cả Trường Thiên cũng có vài phần bất an, nhịn không được nắm chặt tay nhỏ của nàng, thấp giọng nói: “Nha đầu, nàng…”
Ninh Tiểu Nhàn trở tay lại dùng sức nắm chặt lấy tay hắn, cười nói: “Yên tâm đi, ta tự có chừng mực.”
Trong mắt nàng có tự tin, có đắc ý, lại không có sợ hãi và do dự. Bầu trời đã trở nên đen kịt lại vừa kéo qua một luồng sét, chiếu đôi mắt nàng sáng hơn nữa. Trường Thiên hiểu nàng quá rõ, hiểu được nha đầu này bình thường nhìn không đáng tin cậy, nhưng đến thời khắc mấu chốt thì rất nghiêm túc, huống chi trong lòng hắn cũng có quyết định, vì vậy cũng không nói nữa, chuyên tâm nghe theo nàng.
Quả nhiên ngay sau đó nàng lại nói tiếp: “Chỉ cần cân nhắc việc này một chút, người thông minh như Đại Phổ Tư sẽ hiểu ngay thôi. Xin hỏi vì sao Huyền Vũ phải chọn chỗ nước cạn để Độ Kiếp?” Vị trí mà Huyền Vũ chọn, vừa vặn ở ngay chính giữa Đảo Bích Tâm và thôn Hi Thị, nước sâu không vượt qua bốn mươi trượng.
Vấn đề này, Già Tì La hiển nhiên chưa từng suy nghĩ qua, cho nên hắn suy tư trong chốc lát rồi mới nói: “Trong tay nàng có một kiện pháp khí bản mạng gọi là Sơn Hà Trận, có khả năng thay đổi địa hình. Nếu nghênh chiến Thiên Lôi ở chỗ nước cạn, kiện pháp khí này có thể nổi lên tác dụng to lớn.”
Bản thân Huyền Vũ có năng lực điều khiển đất và nước, hơn nữa có thêm tác dụng của Sơn Hà Trận thì khi nghênh đón Thiên Lôi chắc chắn có thể phát huy được sở trường của hai thứ này vô cùng tinh tế. Đáy biển cũng là do thổ nham cấu thành, cũng có thể để cho nàng mượn lực thâu tóm.
Ninh Tiểu Nhàn nhẹ nhàng nói: “Vậy vì sao nàng không độ kiếp ở trong Đảo Thất Túc? Như vậy còn có thể hưởng được thuận lợi về địa hình của trú địa.”
Già Tì La và hai thân tín của hắn đều nở nụ cười, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy mỉa mai: “Phàm nhân chính là vô tri! Bỏi vì Thiên Đạo có hạn chế, những yêu quái này đều chỉ có thể dựa vào chính mình, nếu như vọng tưởng dựa vào lực lượng của trú địa hay thủ hạ, thì lực lượng của Thiên Lôi sẽ đề cao, như vậy sẽ gây họa cho người bên ngoài và cả trú địa!”
“Chính là như vậy a.” Ninh Tiểu Nhàn giống như không cảm thấy được gì, nói tiếp lời hắn, “Nếu là như thế, ngươi hãy lệnh cho những thủ hạ đang tiềm phục ở phía trước, vào lúc Huyền Vũ đang chống lại những đạo lôi kiếp cuối cùng thì phát động công kích là được rồi.”
“Công kích?” Già Tì La trừng mắt nói: “Những gì ta vừa nói ngươi nghe không hiểu sao? Công kích của Huyền Vũ không thể tạo được vết thương trí mạng cho Huyền Vũ…” Nói đến đây, như có điều ngộ ra, sắc mặt lập tức biến đổi, “Đợi một chút, ý của ngươi là…”
Nàng mím môi cười cười, trên mặt có một lúm đồng tiền nhẹ nhàng: “Đại Phổ Tư quả nhiên cơ trí, không phải người thường có thể đạt được, ta chỉ nói vài câu mà ngài đã hiểu. Không sai, ý của ta là, để cho thủ hạ của ngài ra tay công kích kiếp lôi!”
Lời này của nàng vừa nói ra, mọi người liền hiểu, trên mặt đều lộ ra thần sắc “thì ra là thế”, ở đây không có người ngu, theo ý nghĩ của nàng, đầu óc càng chuyển càng nhanh:
Lúc yêu quái độ kiếp, đích thật là không được mượn ngoại lực. Thế nhưng mà chủ ý này của Ninh Tiểu Nhàn không phải là để Man nhân công kích Huyền Vũ, mà là công kích kiếp lôi trên đầu nàng!
Huyền Vũ rời xa Đảo Thất Túc để độ kiếp, chính là tuân theo quy tắc của Thiên Đạo, để bảo vệ trú địa của chính mình cũng như tính mạng của thuộc hạ. Nhưng nếu như những Man nhân này tế ra thần thông và pháp khí đi công kích lôi kiếp thì…, chính là muốn cùng Huyền Vũ chống đỡ Thiên Lôi, chia sẻ tổn thương!
Càng diệu hơn chính là, nơi bọn họ dừng chân chính là Đảo Thất Túc, cho nên theo quy tắc của Thiên Đạo, lão thiên gia sẽ tự động hiểu là Huyền Vũ mượn nhờ sự thuận lợi của trú địa, thuộc về hành vi ăn gian, như vậy uy lực của những lần kiếp lôi kế tiếp sẽ tăng lên rất nhiều!
Ninh Tiểu Nhàn cũng không tin, Thiên Đạo còn có thể cẩn thận đi phân biệt công kích phát ra từ Đảo Thất Túc, rốt cục là đến từ Man nhân hay là yêu quái.
Phải biết là thời điểm này Huyền Vũ đang thừa nhận những đạo lôi kiếp cuối cùng rồi, vốn uy lực đã rất lớn, dù chỉ bị tăng lên gấp đôi thì nàng không chỉ dùng thêm gấp đôi khí lực đâu.
Cho nên vì không để Đảo Thất Túc được bản thân xây dựng nhiều năm bị ảnh hưởng, quan trọng nhất là suy nghĩ cho tính mạng của mình, nàng tất nhiên phải đi về hướng biển sâu.
Chuyện lúc đó thì đã liên quan đến một thưởng thức khác mà cả thế giới đều có chung nhận thức, tức là tia chớp không thể xuyên thấu đáy biển tĩnh mịch được – có khi nào ngươi thấy tia chớp có thể đánh xuống được những hố sâu dưới đáy biển chưa? Chỉ có khi mượn nhờ biển sâu thì sau khi mỗi một lượt kiếp lôi đã tăng thêm uy lực đánh xuống, Huyền Vũ mới có thể có được cơ hội thở dốc, nghỉ ngơi và hồi phục lại!
Mà xem xét từ địa hình của Đảo Thất Túc, chỉ cần nàng tiến đến vị trí biển sâu thì tất nhiên là càng gần với Linh Thảo Viên hơn. Chỉ cần Già Tì La một mực che giấu khí tức của mình thì hoàn toàn có cơ hội điều khiển “Xích Luyện” cho Huyền Vũ một kích trí mạng vào thời điểm nàng đang chống lại đạo lôi kiếp cuối cùng!
Sau khi Già Tì La ngẩn ngơ nửa ngày thì đột nhiên cười to nói: “Biện pháp tốt, quả nhiên là biện pháp tốt! Phía đông của Linh Thảo Viên có một rãnh biển rất sâu, nếu Huyền Vũ muốn tránh kiếp lôi, đi vào trong đó chính là phù hợp nhất!”
Hắn vốn tưởng rằng nhiệm vụ đánh lén lần này tám chín phần mười là thất bại rồi, dù cho chính mình có cố hết sức, từ Linh Thảo Viên điều khiển “Xích Luyện” đi công kích, hơn phân nửa là không thể như ý. Nhưng mà nghe tính toán của tiểu cô nương phàm nhân này, còn có thể âm thầm trọng chưởng quyền chủ động, hơn nữa khi vài uy lực của đạo kiếp lôi cuối cùng tăng lên, có lẽ căn bản không cần hắn ra tay, Huyền Vũ liền trực tiếp bị đánh chết rồi!
Dưới sự đắc ý của hắn, khuôn mặt nhất thời hiện lên dáng tươi cười, sau khi cười to vài tiếng rồi mới nhớ đến trên đảo này còn có thủ vệ tuần tra, vì vậy tranh thủ thời gian ngậm miệng lại, quay đầu lườm Ninh Tiểu Nhàn vài lần, thầm nghĩ tâm hồn của nữ tử phàm nhân cư nhiên thông thấu như vậy, càng quan trọng hơn là không biết nàng biết thân phận của mình từ nơi nào, lại hiểu rất nhiều bí văn mà rất nhiều phàm nhân không biết. Chuyện nàng biết được, hắn cũng biết, thậm chí còn rõ ràng hơn nàng, nhưng nàng có thể nghĩ ra được những mánh khóe như vậy, mà hắn lại không thể. Hắn vốn nghĩ rằng phàm nhân như con sâu cái kiến, không nghĩ đến nàng lại dễ dàng đem hai gia hỏa tự cho mình siêu phàm là Già Tì La hắn và Huyền Vũ, cùng với toàn bộ chúng sinh của Đảo Thất Túc đều ở trong tính toán, chính nàng chỉ cần động động miệng là đã cải biến toàn bộ hướng đi của chiến cuộc.
Tâm trí như vậy, quả thực đáng sợ, người như vậy, cũng là kiểu người mà hắn ghét nhất.