Nợ Âm Khó Thoát

chương 23: rốt cuộc là ai?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt Lý Lại Tử thay đổi, lập tức, tôi thấy cả cơ thể hắn bắt đầu không ngừng run rẩy.

Hắn dường như đang kinh sợ, đồng thời hai tay run lên cầm cập, trong miệng phát ra một tràng tiếng độc thoại hoảng loạn.

- Không phải tôi, đừng giết tôi, không liên quan đến tôi!

Tiếng nói yếu ớt của Lý Lại Tử không ngừng chui vào trong tai tôi và Hạ Mạch, mà lúc này, tôi và Hạ Mạch đều vô cùng khó hiểu đưa mắt nhìn nhau, biểu hiện của Lý Lại Tử có chút không bình thường!

Trong này nhất định còn có ẩn tình, sau đó Hạ Mạch đối diện với linh hồn của Lý Lại Tử đang không ngừng run rẩy, lên tiếng.

- Lý Lai, ngươi đã chết rồi, nếu ngươi không muốn chịu đựng nỗi thống khổ của cô hồn dã quỷ, thì mau chóng trả lời thành thật câu hỏi của ta, ta sẽ siêu độ cho ngươi.

Sau khi tiếng nói của Hạ Mạch vang lên, lúc này, tôi cũng nhìn thấy Lý Lại Tử phía đối diện sắc mặt tốt hơn rất nhiều, đôi đồng tử chỉ còn lòng trắng trắng dã cũng nhìn về phía chúng tôi.

Lúc này, Hạ Mạch bên cạnh lại tiếp tục lên tiếng nói với Lý Lại tử trước mặt:

- Đêm qua, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Là ai đã giết ngươi?

Hạ Mạch vừa hỏi xong, đối diện với diện mạo lại có chút méo mó của Lý Lại Tử, không lâu sau, hắn cũng lên tiếng, tiếng nói đứt quãng của hắn vang lên.

- Tôi đã nói qua rồi, là cô ta, là người phụ nữ đó, cô ta đến báo thù, cô ta muốn giết tôi, muốn tôi chết không yên thân.

Lời nói của Lý Lại Tử khiến tôi nhíu chặt lông mày, nội dung mà hắn nói căn bản không hoàn chỉnh, Có lẽ đã bị chuyện tối qua dọa không nhẹ, hiện tại đến ngay cả linh hồn cũng có chút sáu thức vô chủ.

Có điều tôi ở trong lời nói của Lý Lại Tử nắm được một chi tiết, hắn nói hắn đã nói qua rồi? Hắn nói qua với ai?

Không đợi tôi nghĩ nhiều, Hạ Mạch bên cạnh tiếp tục lên tiếng.

- Cô ta là ai? Người phụ nữ đó là ai? Cô ta vì sao muốn giết ngươi?

Hạ Mạch vội vàng nói, sau đó, đầu của Lý Lại Tử tiếp tục lay động.

- Không phải tôi, tôi bị ép, không phải cố ý, tôi không có cố ý muốn làm nhục cô ta.

Tiếng nói có chút điên điên khùng khùng của Lý Lại Tử lập tức truyền ra, mà thời khắc sau khi nghe thấy những lời Lý Lại Tử nói, cả người tôi giống như bị sét đánh, trực tiếp chôn chân tại chỗ không động đậy.

Khi phản ứng lại, tôi bỗng dưng quên mất trước mặt chỉ là linh hồn của Lý Lại Tự, không để ý mọi thứ, xông thẳng về phía hắn ta.

- Mày cái tên khốn nạn này, mày nói cái gì? Mày nói lại lần nữa?

Trong miệng tôi truyền ra một tràng tiếng phẫn nộ, Lý Lại Tử phía đối diện đột nhiên bị sự việc bỗng dưng xảy ra này dọa sợ lùi ra phía sau.

Thời khắc quan trọng, Hạ Mạch một tay giữ chặt lấy tôi, trách mắng:

- Lý Nhất Lượng anh dừng tay cho tôi, anh không muốn biết chân tướng nữa rồi?

Tiếng nói của Hạ Mạch khiến đầu óc tôi hơi hơi tỉnh táo hơn chút, nhưng hơi thở của tôi vẫn có chút dồn dập, đành đối diện với Lý Lại Tử không lên tiếng.

Chín mươi chín phần trăm người phụ nữ trong miệng hắn là mẹ tôi, nhưng vừa rồi hắn ta nói hắn làm nhục qua mẹ tôi? Thứ nghiệt súc này, hiện tại tôi hận không thể khiến hắn hồn siêu phách lạc.

Đôi mắt tôi nhìn trân trân vào linh hồn của Lý Lại Tử, hiện tại trong lòng tôi không có bất kỳ sợ hãi nào, chỉ có phẫn nộ bao quanh người.

Lúc này, Hạ Mạch bên cạnh thấp giọng kêu lên một tiếng:

- Không hay rồi!

Khi nghe thấy tiếng của Hạ Mạch, tôi đã nhìn thấy cả người cô ấy trực tiếp tiến lên phía trước, sau đó đột nhiên xuất hiện ở trước linh hồn Lý Lại Tử.

Tôi cũng chú ý đến, linh hồn Lý Lại Tử hình như bắt đầu trở lên có chút trong suốt, mà ấn kết trong tay Hạ Mạch lại xuất hiện, trực tiếp điểm lên trên ấn đường linh hồn Lý Lại Tử.

Linh hồn mong manh của Lý Lại Tử cuối cùng cũng ổn định lại, giây lát sau, Hạ Mạch lại quay về bên cạnh tôi, nói với tôi linh hồn Lý Lại Tử vốn dĩ đã bị thương, vừa rồi bị tôi dọa một trận, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện rồi.

Cô ấy bảo tôi lát nữa đừng kích động, tất cả mọi việc đợi chúng tôi hỏi ra chân tướng đã rồi nói. Nghe thấy vậy lòng tôi khẽ ngưng lại, gật đầu với Hạ Mạch.

Hạ Mạch lại lần nữa trầm giọng nhìn Lý Lại Tử trước mặt nói:

- Lý Lai, ta có thể chắc chắn nói cho ngươi biết, linh hồn của ngươi có dấu hiệu tiêu tan, nếu như ngươi muốn vào luân hồi, tốt nhất trả lời thành thật câu hỏi của ta, bằng không ta sẽ ngồi nhìn không để ý.

Nghe thấy vậy Lý Lại Tử lập tức gật đầu, mà tôi để tránh bản thân nhịn không được, trực tiếp quay đầu sang một bên.

- Nói cho ta biết, tất cả mọi chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Nói rõ từ đầu.

Tiếng nói trầm thấp của Hạ Mạch truyền ra, mà tôi cũng dựng thẳng lỗ tai, muốn nghe xem Lý Lại Tử giải thích thế nào.

Lúc này, Lý Lại Tử mới run run rẩy rẩy lên tiếng, nói chuyện này, phải bắt đầu nói từ mười tám năm về trước.

Mười tám năm trước vào một đêm nào đó, có một người đột nhiên xuất hiện trong nhà Lý Lại Tử, kêu hắn làm giúp một việc, gửi hắn một trăm tệ tiền thù lao.

Một trăm tệ này vào lúc mười tám năm về trước, những năm chín mươi, tuyệt đối là một món tiền lớn, cho nên lúc đó Lý Lại Tử gần như không chút do dự, bèn trực tiếp đồng ý.

Sau đó, Lý Lại Tử mới biết, nhận một trăm tệ này, việc mà hắn phải làm, không ngờ rằng lại là làm nhục xác chết của một người phụ nữ.

Lúc đó Lý Lại Tử muốn từ chối, nhưng đầu tiên chưa nói đến sau khi hắn nhìn thấy xác người phụ nữ, hắn phát hiện không ngờ lại rất xinh đẹp, hơn nữa còn có thêm một trăm tệ, Lý Lại Tử lúc đó mới khoảng ba mươi tuổi, cũng chưa từng đụng vào phụ nữ bao giờ, máu nóng trong cơ thể liền dâng lên hừng hực.

Gần như không hề do dự, hắn trực tiếp hành sự, xong xuôi, Lý Lại Tử nhận tiền, nhưng lại bị người này cảnh cáo, việc này nếu như hắn nói ra ngoài, hắn nhất định sẽ chết.

Lý Lại Tử lá gan nhỏ, cứ như vậy đem việc này giấu vào trong lòng mười mấy năm, lúc đầu tưởng rằng thời gian trôi qua đã lâu, Lý Lại Tử cũng không để ý tới nữa.

Nhưng không ngờ, đêm qua người phụ nữ đó thế mà lại tìm hắn báo thù, hắn lúc đầu cho rằng chỉ là gặp một cơn ác mộng, nhưng khi nửa thân dưới của hắn chảy đầy máu, hắn mới biết tất cả việc này căn bản không phải là mơ.

Lý Lại Tử nói, khi đó cả cơ thể của hắn hoàn toàn không chịu khống chế của bản thân, bị người phụ nữ đó trực tiếp treo cổ lên xà nhà của mình, sau đó người phụ nữ ấy ở bên dưới nắm chặt đôi chân của hắn.

Hắn cứ như vậy mà chết, lúc đang tiếp tục nói những lời này, linh hồn của Lý Lại Tử càng trở lên u ám hơn, xem ra bị dọa không nhẹ.

- Người phụ nữ trong miệng ngươi là ai?

Hạ Mạnh lại thấp giọng gặt hỏi, nhưng điều khiến tôi và Hạ Mạch không ngờ tới là, Lý Lại Tử lắc lắc đầu với chúng tôi.

Hắn nói không biết, hắn từ trước đến nay chưa gặp qua người phụ nữ trong thôn nào xinh đẹp như thế, có điều hắn chỉ nhớ, lúc đó mây trời tối tăm, bị đưa tới một nơi, xong việc hắn cũng không biết xác chết đó cuối cùng đã bị đem đi nơi nào?

Lời nói của Lý Lại Tử khiến hai người chúng tôi đều nhíu chặt lông mày, Lý Lại Tử làm sao có thể không quen biết mẹ tôi? Hắn ta không phải luôn luôn sống trong thôn chúng tôi sao? Nếu đã như vậy, làm sao có thể không gặp qua mẹ tôi chứ?

Nghe vậy, Hạ Mạch tiếp tục lến tiếng:

- Ngươi chắc chắn chưa gặp qua người phụ nữ đó? Người phụ nữ đó không phải người thôn Lý gia sao?

Nhưng, kết quả chúng tôi nhận được vẫn như cũ, Lý Lại Tử nói hắn không quen biết, từ trước đến nay chưa từng gặp qua người phụ nữ đó trong thôn.

Cũng chứng minh, người phụ nữ trong miệng Lý Lại Tử, không phải người thôn chúng tôi, nhưng mẹ tôi làm sao có thể không phải người trong thôn cơ chứ? Hơn nữa mẹ còn gả cho bố, Lý Lại Tử làm sao có thể chưa từng gặp qua?

Chính vào lúc tôi chuẩn bị hỏi Lý Lại Tử chuyện liên quan đến mẹ, Hạ Mạch bên cạnh lại mở miệng trước:

- Được rồi, bây giờ ngươi chỉ cần nói cho chúng ta biết, là ai sai khiến ngươi làm tất cả những việc này? Nói xong, ta sẽ giúp ngươi chuyển kiếp đầu thai.

Câu hỏi của Hạ Mạch khiến lòng tôi chấn động, đúng, lúc trước Lý Lại Tử luôn nói việc này có người sai khiến hắn đi làm, vậy thì người này là ai?

Người này tại vì sai phải sai Lý Lại Tử đi làm tất cả những việc đó? Mục đích của tên này là gì.

Tôi và Hạ Mạch nhìn chằm chằm Lý Lại Tử trước mắt, đợi hắn đem tên của người này nói ra.

- Người đó......

Sau đó, chính vào giây phút Lý Lại Tử vừa mở miệng, một ánh lửa trong nháy mắt bắn thẳng đến chỗ hắn, tốc độ của ánh lửa này nhanh vô cùng.

- Không hay!

Hạ Mạch bên cạnh ngay lập tức đã phản ứng lại, nhưng vẫn chậm một bước, thời khắc cả người Hạ Mạch lao lên phía trước, ánh lửa đó đã trực tiếp đập lên người Lý Lại Tử.

Giây tiếp theo, linh hồn Lý Lại Tử cũng lập tức tiêu tan hoàn toàn trước mắt chúng tôi, hồn siêu phách lạc rồi, đến ngay cả luân hồn cũng không còn cơ hội nữa.

"Xoạt!"

Thời khắc linh hồn Lý Lại Tử tiêu tan, một tiếng xoạt phát ra từ trong đống cỏ, tôi và Hạ Mạch gần như đồng thời đưa mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh đó.

Một bóng đen lập tức vụt qua.

- Là ai?

Một tiếng gằn giọng phát ra từ trong miệng, cả người Hạ Mạch trong nháy mắt trở lên vô cùng tức giận. Mà tôi cũng vội vàng móc đèn pin bên thân ra, trực tiếp bật lên, hướng về phía bóng đen kia đuổi theo.

Rất rõ ràng, gã này sớm đã ẩn mình trong bóng tối, mà chính vào lúc chúng tôi sắp từ trong miệng Lý Lại Tử biết được tin tức quan trọng, gã liền lập tức ra tay. Rõ ràng là không muốn để cho chúng tôi biết được chân tướng.

Tốc độ của Hạ Mạch và bóng đen đều rất nhanh, không lâu sau tôi đã bị bỏ lại ở phía xa, hơn nữa tôi phát hiện, phương hướng bỏ chạy của bóng đen không ngờ lại là vị trí nhà tôi.

Lúc sắp đến nhà tôi, cả người tôi bỗng khựng lại, bởi vì tôi soi đèn pin, nhìn thấy trên một cành cây cạnh mình có một miếng vải rách, đây hình như mà miếng rách của quần áo.

Nhưng không giống với đồ của Hạ Mạch, lẽ nào là của gã đó lưu lại? Tôi vội vàng lấy miếng vải đó xuống cất đi, sau đó tiếp tục đuổi về phía trước.

Không lâu sau, đã đến cổng sân nhà tôi, tôi nhìn thấy Hạ Mạch thở hồng hộc đứng trước cổng sân, ánh mắt đảo quanh bốn phía.

Tôi đi tới hỏi Hạ Mạch tình hình thế nào rồi? Hạ Mạch lập tức nhăn mày nói với tôi, tốc độ của đối phương quá nhanh, đợi lúc cô ấy chạy đến đây, đã không nhìn thấy tăm tích.

Nghe thấy vậy trong lòng tôi trầm xuống, mất dấu rồi?

Lúc đầu cho rằng có thể từ chỗ Lý Lại Tử biết được vài manh mối, nhưng gã mặc đồ đen này đột nhiên lại xuất hiện, trực tiếp chặt đứt manh mối của chúng tôi.

Gã này rốt cuộc là ai? Lẽ nào gã chính là người mười tám năm trước đứng sau tất cả mọi việc, chỉ thị Lý Lại Tử? Tôi sờ sờ miếng vải trong tay, nói thầm trong lòng: yên tâm, mi thoát không nổi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio