No Moral (Không Đạo Đức)

chương 65: 65: căng thẳng tiếp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Yoonshin cố lấy lại bình tĩnh bằng cách hít thở thật sâu vài lần.

Cậu trả lời ngay: "Ít nhất thì tôi cũng tôn trọng anh ở khía cạnh nghề nghiệp ạ.

Đôi khi tôi tự hỏi làm thế nào mà anh có thể luôn cho mình là trung tâm và cuối cùng đều giành chiến thắng như thế.

Tôi ước mình có thể học được điều đó từ anh, và đôi khi tôi còn ghen tị với anh nữa ạ."

Đôi khi anh trông hơi cô đơn, anh có những mặt tốt mà người khác không nhận ra, và đôi khi anh còn khiến tim tôi đập loạn nhịp nữa, Yoonshin nghĩ nhưng lại chẳng thể nói ra.

Yoonshin cảm thấy mơ hồ về Sehun.

Sehun rất đáng được tôn trọng, nhưng cũng chẳng có gì lạ khi anh nhận được những mũi tên khinh bỉ từ mọi người.

Cậu đã nghĩ rằng Sehun là một người xấu, nhưng cậu lại muốn tiến gần anh hơn.

Hơn tất cả thì Yoonshin cần Sehun.

Cũng chẳng sao hết nếu Sehun không giúp đỡ được cậu và chị gái mình.

Cậu đơn giản là chỉ muốn có ai đó để dựa vào khi bản thân cảm thấy mệt mỏi mà thôi.

Mọi người nói rằng tình yêu không nuôi sống bạn được.

Yoonshin cũng biết điều đó.

Tiền và quyền lực là thứ sẽ mang thức ăn lên bàn ăn của chúng ta.

Trái tim - dù ở dạng tình yêu, tình bạn hay thứ gì khác - đều là thứ bất lực.

Mặc dù vậy, có những lúc cậu cũng sẽ cần đến sự an ủi và hỗ trợ về mặt tâm lý.

Bây giờ là một trong những thời điểm đó.

Đây là đầu tiên sau nhiều năm, Yoonshin cảm thấy thôi thúc và có khao khát này đối với Sehun.

Tuy nhiên, người đàn ông kia liên tục gửi cho cậu những tín hiệu lẫn lộn, khiến Yoonshin không chắc bản thân cậu có thể vượt qua ranh giới đầu tiên hay không nữa.

"Phải có lý do nào đó khiến anh đẩy tôi vào tường và sờ soạng tôi chứ.

Anh vẫn chưa tìm thấy câu trả lời sao? Thật là nực cười.

Có thể anh đã biết điều ấy, nhưng lại không muốn thừa nhận điều đó mà thôi."

Sehun đã im lặng từ nãy bắt đầu phản bác một cách thờ ơ, "Ai đã sờ soạng cậu? Có lẽ tôi chỉ đơn giản là lướt qua cậu thôi."

Sau khi đã đi rất xa nhưng anh vẫn nhắm mắt làm ngơ, Yoonshin cuối cùng cũn hơi bực mình đáp lại, "Ai đã?"lướt qua" ai đó đã ấn vào ngực và cổ của tôi ấy ạ?"

"Cậu có bằng chứng không?"

Rõ ràng là Yoonshin không có bằng chứng.

Ngay cả khi có video quay lại đi chăng nữa, thì Sehun cũng sẽ nói rằng anh chỉ đơn giản là phủi một ít bụi trên quần áo của Yoonshin mà thôi, và mọi người sẽ tin lời anh nói.

Quả đúng như Sehun đã nói trước đó, nạn nhân có thể cảm nhận được thứ cảm giác kỳ lạ quái dị khi bị đối phương động chạm vào cơ thể họ mà không có sự đồng ý.

Yoonshin cũng thế, cậu luôn cảm thấy một cảm giác kỳ lạ bất cứ khi nào người đàn ông kia hành động theo cách này.

"Thôi được rồi.

Hãy nói rằng anh không làm điều đó đi ạ.

Vậy tại sao anh cứ trêu chọc tôi ạ?"

"Vì cậu quá độc để có thể nuốt chửng ngay lập tức."

"Có phải đó là lý do tại sao anh đang hầm tôi lên không ạ? Anh có chắc là đã nấu chín tôi % rồi không?"

"Đừng tò mò như thế.

Câu trả lời sẽ không xuất hiện đâu.

Che đậy nó và bỏ đi là điều tốt nhất cho cậu đấy."

Khi nghe điều đó, Yoonshin cảm thấy những mảnh ghép mơ hồ trong đầu mình nối lại với nhau tạo thành một bức tranh rõ ràng.

Chắc hẳn Sehun đã quên mất điều đó, nhưng anh đã nói rằng Yoonshin là một luật sư khá và tử tế.

Vì đây là về chính bản thân mình nên Yoonshin không thể khách quan được—nhưng cậu có đủ kỹ năng quan sát và phán đoán để có thể hiểu được tình hình.

"Anh đang sợ rằng anh sẽ thích tôi có đúng không?" Yoonshin hỏi.

Cậu cũng không chắc là mình đã đến trúng đích hay đi trật nữa.

Nhưng Sehun đã thay đổi thái độ chứ không còn vẻ mặt ung dung như vừa nãy nữa.

Lúc này mặt Sehun đột nhiên đanh lại, anh mím môi.

Tay Yoonshin run lên khi cậu cảm thấy bên trong mình có một cảm giác gì đó đang sôi sục.

Sehun đã không bỏ lỡ khoảnh khắc ất, rồi anh tóm lấy Yoonshin và ấn ngược cậu vào lan can của ban công, nơi mà anh vừa mới bị cậu khóa.

Cậu ngước nhìn Sehun với đôi mắt oán hận.

"Ugh! Đau quá.

Dù là đàn ông nhưng tôi cũng biết đau đó ạ, anh biết điều đó chứ?"

"Tại sao lúc đó cậu lại khóc?" Sehun hỏi.

Đó là một chủ đề mà Yoonshin chưa bao giờ mơ rằng Sehun sẽ hỏi mình, vì vậy cậu lắp bắp ngước nhìn anh.

( so Yoonshin fell st but Sehun falls harder)

Ùi vậy là còn chap nữa là end vol rùi, yayyy!!

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio