Sehun ngồi trước màn hình máy tính xách tay trong phòng làm việc của anh rồi bật micro USB.
Anh búng ngón tay, khiến các luật sư cao cấp trên màn hình ngừng xì xào bàn luận và tập trung vào anh.
Những luật sư này là đều thành viên cấp quản lý của những phòng ban lớn phụ trách những vụ án mua bán công ty của Doguk.
Sehun lặng lẽ nhìn chằm chằm vào màn hình phía sau các luật sư, sau đó anh nói, "Nếu mọi người yêu cầu một đồng nghiệp phải ngồi trong phòng làm việc của anh ta vào ngày chủ nhật, thì tôi nghĩ mọi người phải khiến nó thất đáng giá đấy.
Tôi hy vọng cuộc thảo luận này cũng sẽ giúp ích cho sự nghiệp của mọi người."
Sau đó, một luật sư giàu kinh nghiệm nhất trong nhóm đã giơ tay.
Khuôn mặt anh thể hiện rõ quyết tâm sẽ không làm hỏng ngày cuối tuần của Sehun.
Vị luật sư hít một hơi thật sâu, sau đó anh lần lượt chỉ vào các luật sư bên cạnh mình.
"Tôi sẽ là người bắt đầu, sau đó là mọi người phát biểu theo chiều kim đồng hồ nhé, chúng tôi đã xác định được những điều kiện chính của các hợp đồng mà công ty sẽ ký kết để mua lại công ty bên kia, cùng với đó là các điều khoản thành lập và các quy tắc dành cho hội đồng quản trị, thỏa thuận với tập thể và quy chế lao động bao gồm bảo hiểm cho nhân viên, tình trạng tài sản...!bao gồm tài sản thế chấp và tài sản bất động sản,thực trạng nguồn nhân lực của công ty.
Theo như hướng dẫn, chúng tôi đã điều tra các điều khoản luật khác nhau và đang viết báo cáo thẩm định.
Vì vậy nên chúng tôi cảm thấy tốt nhất là nên có một cuộc hội ý tạm thời với anh và báo cáo ngắn gọn một số điểm chính ạ."
Ngón tay anh lật qua các bản in sau đó với giọng điệu điềm tĩnh, anh hỏi: "Trong các tài liệu in mà Thư ký Tak gửi qua đường chuyển phát nhanh cho tôi hôm nay thì tối thấy thiếu các chi tiết về giấy phép, quyền sở hữu trí tuệ và thuế nữa.
Đội B đã làm những việc đó chưa?"
"Ồ, vâng.
Các giấy phép và quyền sở hữu trí tuệ khác đang được Đội B điều tra thu thập.
Phía luật kế toán đang điều tra các vấn đề về thuế một cách độc lập, nên những vấn đề này sẽ được báo cáo riêng cho anh vào ngày mai.
Nhóm của chúng tôi đang cố gắng hết sức để công ty được mua lại có thể hoạt động trơn tru sau khi thương vụ này kết thúc.
Nhưng chúng tôi cần hoàn thành việc tập hợp và sắp xếp lại mọi thứ cần thiết trong team trước đã.
Tôi đang tự hỏi liệu anh có thể tiếp tục cuộc họp sau một giờ nữa không."
Sehun đóng tài liệu lại và trả lời, "Tôi cũng cần xem qua các tài liệu bổ sung mà mình vừa nhận được, vậy tôi sẽ cho cậu một chút thời gian."
"Cám ơn-"
"Tôi sẽ cho cậu phút," Sehun chủ động kết thúc cuộc trò chuyện.
Anh tắt công tắc, tắt tiếng micrô và quan sát các luật sư trên màn hình đang điên cuồng chạy phía bên kia màn hình.
Anh mang các bản in và một cây bút máy theo ra ghế sofa, nơi khuất khỏi tầm nhìn của các luật sư.
Sehun thoải mái ngả người ra sau ghế.
Khi đang cố gắng lướt nhanh qua tài liệu trên tay, đôi mắt anh dần trở nên rất tập trung.
"Khả năng thành công hay thất bại của thỏa thuận...!Tại sao bức thư xin ý kiến này lại dài dòng như vậy chứ? Họ không học được chút nào từ bản báo cáo do Năm tư viết sao?" Sehun lẩm bẩm một mình.
Anh đánh dấu những điểm liên quan khi lật dở từng trang tài liệu
Bỗng dưng một trang trong tệp tài liệu rơi ra ngoài.
Sehun cầm lên, khuôn mặt tuấn tú của anh khẽ nhăn lại.
Đó là một phần của tài liệu được gửi bởi một senior chuyên về luật lao động.
Trang này là một phụ lục với các biểu đồ về các vấn đề như: tình trạng quá hạn trả lương và việc bồi thường tiền lương sau khi khi chấm dứt hợp đồng, cũng như tình trạng của những người lao động tạm thời như thế nào.
Tài liệu này cũng không có gì đặc biệt, tuy nhiên dòng tên bên phải lại khiến Sehun phải cau mày.
Anh nhìn chằm chằm vào tờ noted "mong được phản hồi nếu có bất kỳ sai sót nào", cùng với tên và số điện thoại của Yoonshin.
"Trợ lý giám đốc của team đã yêu cầu Yoonshin làm việc mà không có sự cho phép của mình cơ đấy." Sehun nghĩ.
Đó chỉ là tên của Yoonshin, nhưng Sehun cảm thấy cổ họng mình khô khốc.
Anh cảm thấy như vậy có lẽ bởi vì đây là dấu vết của Yoonshin để lại.
Sehun ném tờ giấy cùng cây bút trên tay xuống bàn một cách thô bạo và dùng cả hai tay xoa khuôn mặt mình.
Kể từ ngày hôm đó, thời gian của Sehun có chút khác thường.
Thời gian cứ thế trôi chậm rãi giống như đang lái xe trên một con đường chưa hoàn thành, nhiều sỏi đá gồ ghề vậy, và khoảnh khắc tiếp theo là cảnh tượng chiếc xe của anh lao đi mất kiểm soát.
Tất cả là bởi vì sự cố giữa anh và Yoonshin tại quán bar vài ngày trước.
Anh nhớ lại làn gió se lạnh thổi trên sân thượng tối om ngày hôm ấy, cơ thể họ áp vào nhau như muốn làm tan đi hơi lạnh.
Mí mắt của chàng trai trẻ dần khép lại khi Sehun cúi xuống gần cậu, hàng mi dày của cậu rủ xuống như những tấm rèm quanh mắt, đôi môi đỏ hồng và ẩm ướt của cậu mấp máy, lo lắng vì nụ hôn sắp ập tới.
Và rồi, đôi môi anh cứ thế vào làn da mềm mại của Yoonshin...
Nửa thân dưới của Sehun dần cảm thấy căng cứng khi nghĩ lại ngày hôm đó.
Sehun nhận ra như có một luồng điện giật đang chạy qua phần bên dưới thắt lưng của mình rồi anh cắn chặt môi.
Anh cụp mắt xuống và nhìn thấy đứa con không ngoan ngoãn đang phồng lên trong quần của mình.
ZIP- Sehun mở khóa trước.
Âm thanh gợi cảm của chiếc khóa kéo tràn ngập khắp không gian.
Chắc chắn anh đã cảm nhận và nhìn thấy thứ đang căng cứng, dựng đứng của mình kia rồi, nó khiến anh như cạn lời không biết phải làm sao, sau đó chỉ có thể chửi thề: "Chết tiệt, mình đang làm cái quái gì vậy?".