Sehun không phủ nhận điều đó, anh ngước nhìn Mihee và nói, "Đây là đề nghị mua bán.
Có phải Youngjin Construction đang rao bán công ty của họ không?"
"Các đơn đặt hàng ở nước ngoài của họ mấy năm nay đều không có, và việc phát triển trong nước cũng bị chậm lại.
Tin đồn đã lan truyền khắp nơi, nhưng tình hình bây giờ có vẻ ổn hơn rồi.
Nhiều bên phát điên lên nhòm ngó đến họ, vì thế tập đoàn xây dựng Taesan đã khởi xướng và muốn mua lại Youngjin.
Họ đang yêu cầu chúng ta đại diện cho việc giao dịch mua lại này.
Taesan đã giáng một đòn mạnh vào Youngjin để hạ giá mua bán xuống.
Tôi có nên nhờ Thư ký Tak sắp xếp một cuộc gặp với bên Taesan không nhỉ?"
"Cuộc họp sẽ được tiến hành sau khi tôi có thêm tài liệu và nghiên cứu nó.
Tôi sẽ tự hỏi cậu ấy."
Mihee mỉm cười hài lòng và gom đống giấy tờ mà Sehun đã vứt lại vào phong bì.
Cô định đứng dậy ra về.
"Được rồi.
Vậy tôi sẽ cho Taesan biết rằng có nhiều cơ hội là cậu sẽ nhận vụ này nha.
Tôi sẽ suy nghĩ thêm về vấn đề của Giám đốc Do và tự mình giải quyết nó.
Cậu sẽ bận rộn lắm đấy.
Chúc may mắn."
"Luật sư Song, đợi đã." Sehun chặn Mihee bằng cách đưa tay ra khi cô đang đứng dậy.
Mihee bèn ngồi xuống.
"Cậu sao vậy, níu kéo một người chuẩn bị rời đi á? Có vẻ như việc này không liên quan đến công việc đúng không,"
"Về Do Yoonshin..." Sehun bắt đầu.
Khi nghe thấy tên Yoonshin, Mihee búng ngón tay như chợt nhớ ra.
"Ô đúng rồi.
Tôi quên nhắc đấy.
Luật sư Do đang ở tầng dưới theo yêu cầu của tôi.
Một khách hàng nói rằng họ đang đến đây.
Phòng họp, phòng phòng tư vấn đều đã được sử dụng, còn phòng VVIP thì không có sẵn nên tôi đã nhờ cậu ấy đón họ ở quầy cà phê tầng đó.
"Khách hàng? Tôi nhớ là mình không hề đưa vụ nào mới cho cậu ấy cơ mà.
Tôi đang tính đưa cậu ấy vào số vụ án mà tôi đang làm đây."
"Tôi biết chứ, hôm nay là khách hàng cá nhân.
Con trai út của bạn mẹ tôi bị tai nạn.
Tôi không thể nghĩ ra ai khác ngoài Luật sư Do cả.
Đó là một tai nạn do lái xe ẩu, cậu ta đã đâm phải ai đó trên đường.
Cậu ta lái xe cũng chậm, và vụ tai nạn không quá lớn, nhưng nạn nhân là..."
Sehun chăm chú lắng nghe rồi anh nhíu mày.
Nếu Mihee chỉ có thể nghĩ ra Yoonshin, thì đó là trường hợp chỉ cậu mới có thể làm được.
"Người già, phụ nữ mang thai, người tàn tật hoặc trẻ vị thành niên.
Là cái nào?" Sehun hỏi.
"Trẻ vị thành niên," Mihee trả lời.
Mihee nói thêm trước khi Sehun kịp lên tiếng, "Hơn nữa, cậu ta bị buộc tội gây tai nạn rồi bỏ chạy.
Nhưng mà cậu ta đã quay lại hiện trường vụ tai nạn ngay sau đó dù ban đầu đã sợ hãi và rời khỏi đó.
Nếu luật sư Do đồng ý nhận case này thì tôi nghĩ có thể đồng ý làm free luôn.
"Cậu ta sẽ cần hòa giải.
Tiền còn quan trọng hơn một lời xin lỗi mà.
Vụ này phù hợp với cậu ấy."
"Chà, đó cũng không phải là vụ khó gì nên tôi chắc chắn rằng cậu ấy cũng có thể hoàn thành cả phần công việc và cậu giao cho nữa."
"Tôi hiểu.
Nhưng dù sao thì, về Do Yoonshin..." Sehun liếc nhìn phòng của Yoonshin một lần nữa và một tia sáng lóe lên trong mắt anh.
Sắc mặt Mihee cũng trở nên phức tạp, không hiểu tại sao Sehun lại nhìn trộm vào văn phòng trống không đó như vậy.
Sehun có thể cảm thấy rằng Mihee giường như đang nghi ngờ gì đó nên anh cau mày khó chịu.
"Cô có tình cờ nghe được tin gì về việc cậu ta sẽ kết hôn không?"
"Lúc phỏng vấn, Luật sư Do đã nói rằng cậu ấy không có bạn gái.
Sao đó?"
"Tôi nghĩ chị gái cậu ta đang làm bà mối cho tên nhóc đó."
Mihee hơi bối rối vì điều Sehun nói quá bất ngờ.
"Đây là lần đầu tiên tôi nghe về chuyện này đó...!Luật sư Do sẽ kết hôn chứ?"
"Cậu ta đã đi gặp vị hôn phu tương lai rồi."
"Tôi đoán là ở tuổi này thì chuyện phải đi xem mắt cũng là lẽ đương nhiên.
Trước khi thì chuyện yêu đương là điều duy nhất cậu ấy còn thiếu, với lại giờ cậu cũng đang có một công việc tại một công ty tuyệt vời mà..
Khoan đã..
tại sao cậu lại quan tâm đến chuyện này thế? Các cậu thực sự—"
( kkk cái con cá sấu em yêu dán cho nà, đáng yêu qó he he he, đồ ngốc xít nhà anh).