Cảm giác cả người không mảnh vải cùng một cái tên nam nhân trần truồng ôm nhau ngồi trên giường da thịt cọ xát làm cho trái tim của La Chu run từng cơn, da thì sởn gai ốc. Cho dù là từng cùng Trát Tây Lãng Thố thân mật qua nhưng bọn họ cũng không có cởi bỏ toàn bộ rồi ôm nhau như lúc này. Chỉ có Cầm thú Vương từ tối hôm qua đến đêm nay liên tục cùng nàng trần trụi ôm sít sao.
Tối hôm qua, nàng vì quá sợ hãi cuối cùng thậm chí sợ hãi đến ngất luôn. Còn đêm này thì bị hắn hung ác bắt uống trà sâu, rồi thì lỗ mãng hôn môi nàng khiến nàng không những sợ hãi mà chân tay còn luống cuống.
Chóp mũi hoàn toàn bị chìm đắm trong mùi xạ hương của nam nhân, hơi ấm nóng bỏng từ cơ thể hắntỏa ra đem nàng bao vây thật kín bên trong. Tâm tư không tự chủ được đập thình thịch, đôi mắt lặng lẽ chớp chớp mở ra đóng vào, ánh sáng bên trong đôi mắt đã trở nên mơ màng. Hầu kết Cầm thú Vương vừa vặn ngay tại trước mắt nàng, còn cánh môi của cả hai cũng chỉ cách nhau bất quá là - cm.
Trong mơ màng, nàng nhớ là đã từng nghe ai đó nói hầu kết chính là nơi yếu nhất của nam nhân.
Nàng khẽ nheo mắt vài giây rồi suy sụp nhắm mắt lại cố gắng áp chế suy nghĩ muốn cắn nát cổ họng của hắn. Khoảng cách giữa nàng và yết hầu của hắn trở nên sát lại, dù có dùng cả thân thể của nàng để đẩy nhưng vô luận như thế nào cũng không tách ra khỏi Cầm thú Vương. Nàng nghĩ trong đầu rằng mắt không thấy thì tâm cũng sẽ không loạn.
Cầm thú Vương dùng hai đùi cường tráng của mình đem thân dưới của nàng kẹp lấy chặt chẽ mặc dù hắn chỉ dùng đủ lực không cho nàng giãy dụa thoát ra. Cánh tay sắt cố định hai bả vai của nàng, mộtbàn tay thô ráp vuốt vuốt một bên vai của nàng còn một bàn tay khác thì xờ loạn ở phía sau lưng nàng, lòng bàn tay nóng bỏng chà xát da thịt nàng có chút đau mà cũng có chút cảm giác kỳ quái không thể miêu tả, nó toát lên dục vọng mãnh liệt.
Cơ thể chết tiệt này! La Chu hung hăng phỉ nhổ chính mình, hai bàn tay đang đặt ở trước ngực vô thức mà nắm lại thành quyền, hô hấp dần trở nên càng ngày càng nhẹ. Nàng tận lực lui lui thân thể bên trong lòng hắn, ý đồ tách khoảng cách giữa nàng cùng Cầm thú Vương
Bàn tay to thô ráp mơn trớn làn da non mịn đằng sau lưng của nàng. Tay hắn dần dần trượt xuống bên hông nàng vuốt vuốt một lúc lại tiếp tục tiến lên phía trên thêm một chút ra đằng trước. Cuối cùng bàn tay cũng dừng ở bộ ngực tròn đầy đặn mềm mềm của nàng. Năm ngón tay mở ra dùng sức xoa bóp.
“Ai ui!” Nàng bị đau kêu lên, mắt đột nhiên mở ra, trong nháy mắt đôi mắt đã ngập nước mắt. Thân thể bị đau đớn kích thích theo phản xạ cơ thể co rúm lại muốn tránh né cái tay xấu xa của hắn. Nhưng mà lập tức lưng lại dán chặt cùng thân thể mạnh mẽ rắn chắc của Cầm thú Vương.
“Ngoan chút bằng không đừng trách ta giống tối hôm qua thô bạo với nàng.”
Giọng nam tính trầm thấp cảnh cáo vang lên từ đỉnh đầu nàng còn bàn tay của hắn vẫn miết miết bộ ngực của nàng, từng ngón từng ngón hết xoa lại nắn. Tuy rằng rất đau nhưng so với ban đầu thì lực hắn miết cũng nhẹ hơn rồi.
Đột nhiên thân thể nàng bị xoay lại, người nàng đối diện với Cầm thú Vương và dựa sát vào ngực hắn, bộ ngực kề sát gắt gao cùng với khuôn ngực kiên cố của hắn. Hai cánh tay cứng như sắt thép giữ thắt lưng của nàng đảm bảo nàng không tách khỏi hắn nhưng chúng cũng chẳng chịu yên vị một chỗ ngay lập tức bao trùm mông của nàng, tùy ý mà miết mà xoa nắn. Trong giây lát, hai bàn tay tăng thêm lực như muốn đem mông của nàng dứt ra khỏi vậy.
Đầu nàng lẳng lặng chôn ở hốc vai kiên cố của Cầm thú Vương, nước mắt thống khổ vì đau đớn từng viên lại từng viên rơi trên cổ của hắn, trong chốc lát đã ướt đẫm. không được, sao nàng có thể dễ dàng rơi lệ như vậy trước tên cầm thú này cơ chứ? Nhưng là… Nhưng là nàng thật sự sợ móng vuốt của hắnkhông khống chế được đem mông của nàng ngắt luôn ra mất.
Có lẽ là nước mắt của nàng đã nhắc nhở Cầm thú Vương vì thế lwucj đạo xoa nắn mông nàng cũng nhẹdần bớt, đỉnh đầu nàng truyền đến tiếng hừ nhẹ xen lẫn hơi thở có chút hỗn loạn.
“Heo ngoan, lực đạo của ta đã muốn đủ nhẹ. nhẹ nữa thì xoa nắn mông nàng sẽ không tận hứng, nàng phải nhẫn.”
Nhẫn cái con khỉ ý! La Chu thiếu chút nữa không nhẫn nhịn được chửi ầm lên. Cuối cùng cũng hiểu được vì sao buổi sáng hôm nay tỉnh dậy rõ ràng không bị hắn cường bạo nhưng toàn thân từ trên xuống dưới nơi nào cũng toàn vết bầm tím như bị người chà đạp mà thành, sự thật hóa ra là do một tay tên cầm thú này nặn ra. hắn là kẻ chỉ cần hô một tiếng cũng có thể giết chết người, nàng thì dùng hết sức lực từ lúc bú sữa cho đến giờ miễn cưỡng lắm mới bẻ gẫy được một cục xương. Với năng lực cách xa như thế như thế này, khi nàng phản kháng hắn thì cũng thừa biết ai thắng ai thua rồi!
Tán Bố Trác Đốn cố gắng khống chế khát vọng tàn sát bừa bãi của mình, cái trán đã thấm đầy giọt mồ hôi. Heo khi tỉnh so với lúc hôn mê thì thú vị hơn, lòng bàn tay hắn mơn trớn mỗi một tấc da thịt của nàng có thể dễ dàng cảm nhận được nàng run rẩy co rúm lại. Lúc miết mông của nàng, vì quá đau đớn khiến nàng rơi lệ, thân thể non mềm theo bản năng run rẩy muốn trốn tránh, không tự giác ở trong lòng hắn xoay qua xoay lại làm hắn cảm thấy vô cùng thích ý cùng thoải mái. hắn biết hết thảy dù là phản ứng rất nhỏ của nàng, điều này cũng làm cho tâm tình của hắn phá lệ sung sướng.
Ngón tay hắn đẩy ra dây lưng đeo lúc kinh nguyệt của nàng ra luồn vào khe hở bên mông của nàng rồi chậm rãi ma sát. Bàn tay còn lại cũng trượt theo mông của nàng đến chỗ bắp đùi, nhẹ nhàng di chuyển từ ngoài vào trong lưu luyến mà vuốt ve da thịt non mịn bóng loáng như miếng pho mát của nàng. Ngay lúc hắn tà ác đè lại miệng hậu huyệt yếu ớt của nàng, cơ thể nàng đang áp ở trên người hắn cơ hồ trong phút chốc buộc chặt, càng ngày càng run rẩy mãnh liệt, những chỗ da nàng tiếp xúc với cơ thể hắn đều bị mồ hôi làm thấm ướt.
“Heo ngoan, thời điểm nàng bị hành kinh, ta sẽ không cưỡng đoạt nàng.” hắn an ủi nói, thanh âm trầm thấp nồng đậm sự áp chế tình dục mãnh liệt. Ngón tay đặt tại hậu huyệt thong thả chậm rãi âu yếm di chuyển qua các nếp uốn, đầu ngón tay đối với hoa cúc đóng chặt của nàng mà chậm rãi chọc chọc khêu nhẹ, “Thả lỏng chút thì sẽ không quá đau, bất quá nếu nàng giống tối hôm qua mà ngất xỉu, ta sẽkhông thể cam đoan có thể hay không khiến nàng đau đớn mà tỉnh.”
Cầm thú! Cầm thú! La Chu trong lòng rít gào thật to, cho tới bây giờ không nghĩ tới một ngày cúc hoa của mình cũng sẽ bị xâm phạm. hắn nói sẽ không cường bạo tất nhiên làm cho nàng có đôi chút an tâm, nhưng ngón tay thô dài của hắn không ngừng tiến vào trong cúc hoa làm cho nàng không những cảm thấy nhục nhã mà còn cực kỳ sợ hãi. Trong nháy mắt hiện lên không phải là ảnh trong truyện đam mỹ trước kia nàng đọc trên mạng mà là cảnh máu me khinh khủng trước kia ở Nạp Á thôn.
Có một vị Vương đế như hắn tất có loại binh sĩ máu lạnh. Binh sĩ có thể thành thạo dùng dao lôi ra trực tràng mà mặt không đổi sắc, như vậy thì kẻ trị vì đứng ở vị trí cao nhất Vương đế thì sao? Dùng ngón chân cũng có thể nghĩ được là hắn còn khinh khủng gấp bội lần rồi. nói không chừng đang đùa bỡn hắnlại không kiềm chế được ngón tay xoạt một phát liền đem ruột của nàng lôi ra ý chứ.
La Chu cắn môi dưới, thân thể không nhịn được rùng mình, cực kỳ sợ hãi không làm sao thả lỏng thân thể được.
Tán Bố Trác Đốn không dự đoán được hắn tự mình an ủi cư nhiên lại tạo hiệu quả hoàn toàn ngược lại, thân thể heo cứng ngắc run run giống như lá khô bị gió thổi bay bất cứ lúc nào, đôi lúc còn nghe thấy được âm thanh răng nàng va vào nhau. Hậu huyệt ấm áp của nàng không chỉ không có thả lỏng, ngược lại chỗ tiếp xúc với đầu ngón tay của hắn co rút lại thập phần lợi hại. Nếu hắn mạnh mẽ tiến vào nhất định sẽ đem vách tường thịt bên trong xé rách.
Cúc hoa của nàng mấp máy như là miệng đứa trẻ mút đồ, thật vất vả mút chặt đầu ngón tay của hắn, ngay lập tức tạo cho hắn cảm giác mất hồn khiến toàn bộ bàn tay đều tê dại. Nếu như bình thường, ngón tay hắn đã sớm theo tâm ý mà cắm ra rút vào. Nhưng là tại giờ khắc này, hắn lại thấy thích thú. Đó là một loại cảm xúc mới mẻ chưa từng có trước kia làm cho tâm của hắn tan chảy nhũn ra như nước.
“Nàng lại sợ hãi khẩn trương cái gì?” âm thanh trấm ấm thiếu vài phần lạnh lẽo cùng cứng rắn trước kia thay vào đó là mị hoặc khêu gợi.
Đáp lại lời của hắn là sự im lặng, đôi mắt của nàng liên tiếp không ngừng chảy nước mắt nhỏ xuống cổ hắn, rất nhanh liền hội tụ thành dòng suối nhỏ chảy xuôi uốn lượn trên da.
hắn ngoéo môi nàng, nham hiểm hung ác cười nói: “Heo, không ngoan ngoãn trả lời, ta liền cắm vào điđem ruột của nàng lôi ra cho Ngân Nghê ăn.”
“không cần!”
Ngay lập tức, La Chu hãi hùng thất thanh hô to. Thân thể giống con cá lúc gần chết hấp hối nhảy giãy đành đạch lên, nhưng trong chớp mắt bị cánh tay giống sắt thép của hắn áp chế lại.
“không muốn không muốn! Ta nói ta nói!” Nàng ra sức ngẩng đầu lên, lệ rơi đầy mặt, “Ta sợ… sợ Vương cắm ngón tay vào hậu huyệt của ta rồi đem ruột của ta lôi ra luôn!”
Tán Bố Trác Đốn thoáng chốc không nói gì, kỳ thực hắn thật sự không nghĩ tới lời hắn uy hiếp nàng cư nhiên cùng sự sợ hãi của heo nhỏ lại trùng hợp. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đã rơi đầy lệ, đôi mắt to không dấu được sự kinh sợ khiến trong lòng hắn không khỏi lại khó chịu trong lòng.
“Đừng sợ, chỉ cần nàng ngoan ngoãn, ta cho dù có rút ruột Ngân Nghê cùng hai đầu báo tuyết, cũng sẽkhông rút ruột của nàng.” hắn rút tay ra, giống như yêu thương vỗ vỗ đầu của nàng, thay nàng lau đinước mắt bên hai má, “Heo ngoan, ta còn muốn lưu lại ruột của nàng chậm rãi nhấm nháp, sao bỏ được rút ra ném cho Ngân Nghê ăn? Đó bất quá là hù dọa nàng thôi.” nói xong hắn nhẹ nhàng cười rộ lên, tiếng cười trong trẻo nhiễm đầy mùi máu tanh. Cánh tay vừa đổi, hắn đã cùng La Chu thay đổi vị trí, thân hình to lớn rắn chắc của hắn áp sát thân thể mềm nhỏ của nàng.
không khí lạnh lẽo xung quanh nhanh chóng phục hồi sự ướt át ấm nóng, khí lạnh lập tức biến mất không dấu vết. Nàng nổi một tầng da gà còn trên người bị ngọn núi chính là năm ngón tay của hắn vĩnh viễn.đè ép
La Chu giật mình hiểu được vì vô luận nàng cùng Cầm thú Vương ở chung xảy ra bao nhiêu ái muội thìnàng thủy chung cũng không chịu đựng nổi sự thay đổi đột ngột như thế này của hắn.
Thử hỏi, một người bình thường như cầm thú huyết tinh hung tàn lại có khả năng trước mặt nàng thẹn thùng như thế này sao?