Nợ Tình Của Ảnh Đế

chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Con người sau khi chết sẽ đi đâu?

Diệp An trôi nổi giữa không trung, cúi đầu nhìn thân thể bán trong suốt của mình, lại nhìn cơ thể đã không còn hơi thở trên giường gỗ.

Y không sợ hãi, thậm chí còn cảm thấy cảm giác này thật kỳ diệu.

Y vẫn cứ trôi nổi như thế, lẳng lặng mà nhìn thi thể mình dần trở nên cứng ngắc, rồi mềm trở lại, trên làn da khô quắt dần xuất hiện từng mảng thâm tím, thật lâu thật lâu sau, máu bắt đầu trào ra khỏi miệng, mũi thi thể, đủ loại côn trùng tụ tập lại, phảng phất như mỗi một ngóc ngách trong không khí đều lẩn khuất mùi vị thối rữa, vừa ghê tởm, vừa bi ai.

Đến khi khối thi thể này bị người phát hiện, thì đã trôi qua năm ngày.

Những người đó che kín miệng, mũi, dùng chiếu bọc lấy thi thể y, nâng lên xe, đưa đến đài hỏa táng.

Y theo sau những người đó, nhìn bọn họ đẩy thi thể mình vào lò thiêu, ngọn lửa trong lò hừng hực cháy, tỏa ra hơi nóng hầm hập, liếm lên thân thể đã bắt đầu rữa nát của y, nháy mắt đã nuốt hết toàn bộ thân thể y, thẳng đến khi không còn sót lại chút gì.

Nhưng cho dù còn sót lại gì đó đi nữa, thì cũng có tác dụng gì đâu chứ?

Y sống một đời này, đều không nơi nương tựa, không người thân thích, chỉ duy nhất nhớ thương một người, nhưng người đó lại đã sớm không còn nhớ đến y.

Như vậy cũng tốt.

- ------

Diệp An du đãng trên nhân thế đã được một thời gian, y không biết nên gọi hình thái của mình lúc này là gì, cũng chưa từng gặp bất cứ người hoặc vật chết nào giống như y.

Năm đầu tiên, y chỉ có thể hoạt động trong phạm vi vài dặm quanh đài hỏa táng, nơi này hoang vu, ngay đến một hộ gia đình cũng không có, y chỉ có thể thi thoảng nghe được một vài tin tức về hắn từ trong những mẩu đối thoại của thân nhân những người được đưa đến đây hỏa táng.

Bọn họ nói Diệp Minh Xuyên tự mình đầu tư một bộ phim điện ảnh, đạt được danh hiệu ảnh đế, còn tìm được người mình thích.

Năm thứ hai, Diệp An rốt cuộc cũng có thể rời khỏi đài hỏa táng, nhưng vẫn không thể ra khỏi thành phố H. Y thường dạo quanh các quảng trường lớn, siêu thị, công viên, trường học, tin tức nghe được về hắn cũng càng nhiều hơn.

Y biết cô gái mà Diệp Minh Xuyên thích cũng tên Diệp An, từng cùng hắn đóng chung mấy bộ phim điện ảnh, vẻ ngoài xinh đẹp, kỹ thuật diễn cũng không tồi. Chẳng trách hắn lại thích cô như vậy.

Diệp Minh Xuyên từng có một đoạn thời gian bị người vu hãm, trên weibo, đài báo, tất cả đều là những tin tức bêu xấu hắn, nào là bị phú bà bao dưỡng, nào là chơi gái, hút thuốc phiện..... cái gì cũng có. Ảnh đế ngày nào tựa như chỉ trong một đêm rớt đài.

Diệp An lúc ấy dùng hồn thể của mình không ngừng đâm vào vách ngăn vô hình giữa thành phố H và thành phố S, đâm suốt ba ngày ba đêm, thẳng tới khi hoàn toàn mất đi tri giác, ngỡ mình sẽ tiêu tán trong không khí, chỉ là không ngờ bảy ngày sau, y một lần nữa tỉnh lại.

Trong bảy ngày này, cô gái mà Diệp Minh Xuyên thích kia lần đầu tiên phát weibo thanh minh cho hắn, nói tin tưởng nhân phẩm của hắn, sau đó lôi kéo một đám đại bài đến chứng minh, chuyện này cứ như vậy chậm rãi trôi qua.

Diệp An cũng dập tắt mong muốn rời khỏi thành phố H.

Chỉ là người thích cô gái kia nhiều như vậy, không biết đến cuối cùng hắn có đoạt được cô đến tay không.

Sang năm thứ ba, y rốt cuộc không còn bị giới hạn không gian nữa, có thể đi tới bất cứ đâu tùy thích.

Nhưng cũng trong một năm này, cô gái mà Diệp Minh Xuyên thích kia lại công khai quan hệ tình cảm với một vị tổng tài trẻ tuổi, còn Diệp Minh Xuyên vì thương tâm mà xuất ngoại, không một ai biết hắn đi đâu.

Mà y, chung quy cũng mệt rồi.

Không còn muốn đi tìm hắn nữa.

- -----

Phù sinh nhất mộng, nhất mộng ngàn năm.

Khi Diệp An một lần nữa tỉnh lại, lại phát hiện mình có thực thể, trong đầu cũng nhiều thêm một phần ký ức hỗn loạn, mà phần ký ức này thuộc về một người tên Đường Dật.

Chỉ là, những ký ức về Đường Dật trong đầu y, lại chân thật đến độ giống như y tự mình trải qua vậy, vui buồn của Đường Dật, phẫn nộ, khát vọng của Đường Dật, tất cả mọi thứ của người này đều như đã được khảm vào nơi sâu nhất trong thân thể y, cắm rễ lên linh hồn y vậy.

Y, dường như chính là Đường Dật.

Nhưng nếu như thế, thì Diệp An y tính là cái gì?

Diệp An liệu có thực sự từng tồn tại không, hay là.... hết thảy về Diệp An đều bất quá chỉ là tưởng tượng của y, mà tưởng tượng này căn bản chưa từng tồn tại?

Những năm tháng cô độc, bất lực lại kiên trì kia, chẳng lẽ đều chỉ là trò tự biên tự diễn đáng cười của y thôi sao?

Diệp An đưa tay che mắt, thấp giọng cười nhạo một tiếng.

Lúc này là..... ngày tháng năm .

Thời gian quay ngược trở về ba năm trước đây, trở về sau ngày Diệp Minh Xuyên tới thành phố H ký tặng fan, cũng chính là ngày Diệp An chết đi ấy.

Diệp An xuống giường, đi đến trước cửa sổ thì dừng lại, sau đó thật lâu cũng không động.

Y không bật đèn, cũng không kéo rèm, cứ thể đứng thẳng trước cửa sổ dưới ánh sáng leo lét trong phòng, không một ai biết trong lòng y lúc này nghĩ gì.

Y lại biến thành một người trẻ tuổi, một lần nữa sở hữu một cơ thể trẻ trung, nhưng tuổi trẻ với y mà nói có tác dụng gì chứ? Khi y đã không còn muốn tìm kiếm hắn nữa, thì thế giới này, với y mà nói lại có ý nghĩa gì đâu?

Người chung quy đều sẽ mệt mỏi, y đã kiên trì trong một quãng thời gian quá dài rồi, rốt cuộc không còn dũng khí cùng quyết tâm để mà tiếp tục kiên trì nữa.

Diệp An vươn tay, chầm chậm kéo tấm rèm hoa màu vàng nhạt trước mặt ra. Ánh mặt trời vàng ruộm lập tức theo khe hở tràn vào phòng, soi tỏ từng hạt bụi vẩn quanh trong không khí, khiến y nhớ đến cái năm y chết đi ấy, y mắt lạnh nhìn thi thể già cỗi khô héo của mình dần dần rữa nát, đến cuối cùng bị đẩy vào lò hỏa thiêu, thiêu đến một chút cặn cũng không còn sót lại.

Diệp An nheo mắt, trong ba năm phiêu bạt, y cũng từng nghe nhắc đến người tên Đường Dật này. Cậu ta là một diễn viên không mấy tiếng tăm, từng đóng qua vài bộ phim, đều là loại nam thứ n không xuất hiện được mấy lần. Mà Diệp An có thể biết được Đường Dật bất quá là vì scandal bồi ngủ vài vị thiếu gia nhà giàu. Sau chuyện này, cậu ta bị người dân cả nước ra sức chửi bởi, bị công ty đơn phương hủy hợp đồng, cuối cùng phải lưu lạc đầu đường.

Nghe nói trước khi biến mất, cậu ta còn tới tìm Diệp Minh Xuyên, nhưng còn chưa gặp được người, đã bị vệ sĩ của Diệp Minh Xuyên đuổi đi. Sau đó, không còn ai nghe được tin tức về cậu ta nữa.

Tệ nhất thì chắc cũng phơi thây đầu đường, giống như y, đến khi bị người phát hiện thì trực tiếp đẩy thẳng vào lò hỏa thiêu thôi, ngược lại cũng chẳng phải chuyện gì tồi tệ.

Y còn nhớ ngày hôm qua, hoặc nên nói ngày hôm qua của ba năm trước, Diệp Minh Xuyên rời đi giữa buổi ký tặng, một thời gian sau, có người tung tin buổi tối hôm đó bắt gặp Diệp Minh Xuyên cùng Diệp An ăn tối trong một nhà hàng Pháp.

Mà hiện tại, Diệp An rốt cuộc cũng rõ chuyện gì đã xảy ra.

Việc này nói đến cũng là do Đường Dật gây ra, cậu ta lừa Diệp An đến Thịnh Phong, khiến cho Diệp An thiếu chút nữa bị một ông chủ tiềm quy tắc, Diệp An rơi vào đường cùng mới phải gọi điện cho Diệp Minh Xuyên cầu cứu.

Diệp Minh Xuyên lập tức vứt bỏ hơn vạn fan tại hiện trường ký tặng, chạy đi làm anh hùng cứu mỹ nhân. Nếu như là trong phim truyền hình, mỹ nhân nhất định sẽ lấy thân báo đáp, nhưng mỹ nhân mà hắn thích lại không như thế, cuối cùng thậm chí còn chạy đi yêu người khác.

Chuyện trên đời này, quả nhiên không ai nói trước được!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio