Diệp Minh Xuyên cũng biết mình với Tiêu Đằng đã kết thù rồi, nhưng Tiêu Đằng có cố thế chứ cố nữa cũng chẳng làm nên được trò trống gì, bây giờ điều hắn quan tâm duy nhất chỉ có mình Đường Dật thôi.
Hắn không dám tới tìm Đường Dật, chỉ có thể yên lặng thông qua tấm gương nhìn trộm y. Nhưng như vậy rõ ràng không thể khiến Diệp Minh Xuyên thỏa mãn, trưởng lão chung quy cũng không thể luôn ở bên cạnh Đường Dật, một ngày có đến hơn nửa thời gian Diệp Minh Xuyên không nhìn thấy được y.
Thời gian chậm chạp trôi qua. Gần đây Diệp Minh Xuyên cực kỳ rảnh rỗi, có mấy vị đạo diễn gửi kịch bản phim mới cho hắn, đều bị hắn từ chối. Vốn hắn còn định mùa thu năm nay bắt đầu quay "Luồng gió ấm", nhưng cuối cùng cũng phải hoãn lại. Dương Cẩn trong "Luồng gió ấm" ngoài Đường Dật ra hắn không định để ai khác diễn. Mà bây giờ Đường Dật không định quay lại giới, bộ "Luồng gió ấm" này cũng đành phải gác lại.
Chương Vũ Thành không quá chắc chắn hỏi hắn, "Anh không định quay "Luồng gió ấm" nữa thật đấy à?"
"Không." Diệp Minh Xuyên ở dầu kia điện thoại trả lời anh ta, "Cứ để đó đã, nếu có cơ hội sẽ quay sau."
Vậy phải để đến khi nào? Chương Vũ Thành yên lặng thở dài, không hỏi thêm nữa, dù sao Diệp Minh Xuyên bây giờ cũng xem như là ông chủ của anh ta, làm một cấp dưới muốn duy trì quan hệ tốt đẹp dài lâu với ông chủ, tốt nhất không nên hỏi nhiều. Chẳng qua, nhớ đến mấy bức ảnh mới vừa trông thấy, Chương Vũ Thành lại nhìn không được hỏi một câu, "Đúng rồi, chuyện của Tiêu Đằng là như thế nào?"
Hai mắt Diệp Minh Xuyên dán chặt vào gương, trưởng lão lúc này vừa bò dậy khỏi giường, uống một chén nước đường nhỏ, rồi ra khỏi cửa, tung tăng theo Tiêu Phù đến nhà Đường Dật. Diệp Minh Xuyên không quá để ý hỏi Chương Vũ Thành bên kia điện thoại, "Cái gì thế nào?"
Chương Vũ Thành nói, "Chiều hôm đó có người chụp được anh cùng Tiêu Đằng trước sau bước vào khách sạn Thừa Hi, hai người ngày đó không phải hẹn gặp đấy chứ?"
Diệp Minh Xuyên cũng không quá để ý tới chuyện này, dù sao ngày đó trông số mấy người bị bắt gặp chơi p không có hắn. Lại thêm Tiêu Đằng ngày đó vì không muốn để lại chứng cứ cho người bắt thóp, nên đã hủy hơn nửa camera theo dõi bên trong khách sạn, bây giờ không lý nào lại tìm ra được bằng chứng tẩy trắng được, mà cho dù có tìm ra thật, hắn cũng có thể khiến mấy bằng chứng này không cách nào đưa ra ngoài ánh sáng, hắn đáp lại Chương Vũ Thành, "Có phải đi vào cùng nhau đâu, sợ gì chứ?"
Vừa nghe thấy thế, Chương Vũ Thành liền hoảng, vội vàng hỏi, "Không phải chứ, ngày hôm đó anh đến gặp Tiêu Đằng thật đấy à?"
Trong gương, trưởng lão đã đẩy cổng nhà Đường Dật ra, hắn xa xa thấy được Đường Dật vẫn ngồi ở chỗ ngày hôm qua y ngồi, rót hai tách trà, rõ ràng là dành cho trưởng lão cùng Tiêu Phù. Mấy ngày nay, quan hệ của y với Tiêu Phù tốt lên không ít, Diệp Minh Xuyên thấy được, cũng không ghen tị, chỉ có chút hâm mộ.
"Không việc gì đâu, cậu đừng quá lo." Diệp Minh Xuyên nói xong, vốn định cúp máy, lại sợ vị đại diện cũ này sốt ruột đến mụn mọc đầy miệng, liền bổ sung thêm một câu, "Ngày đó tôi không phải tới gặp anh ta, không sao đâu, cậu yên tâm đi."
Chương Vũ Thành kỳ thực không quá tin lời Diệp Minh Xuyên nói, chẳng qua bây giờ anh ta cũng chỉ có thể ép mình tin thôi. Kể từ khi Diệp Minh Xuyên tự mở phòng làm việc, anh ta cảm thấy năng lực người đại diện kim bài của mình giảm sút rồi, sau này phải dẫn nhiều người mới một chút để luyện tập mới được.
Trưởng lão chạy đến trước mặt Đường Dật, ngồi xuống, Diệp Minh Xuyên đương nhiên không còn tâm tư nói chuyện với Chương Vũ Thành nữa, "Được rồi, tôi còn có chút việc, cúp trước nhé."
"Được, anh chú ý nghỉ ngơi nhiều một chút, em nghe giọng anh có vẻ hơi khàn đấy."
"Uh, cảm ơn cậu."
Cúp điện thoại, hai mắt Diệp Minh Xuyên lập tức dán vào gương, không nỡ dời đi lấy nửa giây.
Diệp Minh Xuyên vừa cúp điện thoại của Chương Vũ Thành không lâu, trên mạng liền có người tung ra ảnh chụp ngày đó Diệp Minh Xuyên cũng đến khách sạn Thừa Hi. Khách sạn Thừa Hi ở thành phố S khá có danh tiếng, hai người đều tới đó cũng chẳng có gì lạ, chẳng qua Diệp Minh Xuyên cùng Tiêu Đằng lại cùng tới đó một ngày, hơn nữa ngày hôm sau Tiêu Đằng liền xảy ra việc kia, không khỏi khiến một vài người nghĩ nhiều.
Tiêu Đằng thích Diệp An, mà Diệp An thoạt nhìn có vẻ càng thích Diệp Minh Xuyên hơn một chút. Về phần Diệp Minh Xuyên, thái độ của hắn với Diệp An có phần kỳ quái, lúc trước hắn nhìn như khá có hảo cảm với Diệp An, nhưng về sau không hiểu sao quan hệ hai người dần lạnh xuống, cũng có thể nói là Diệp Minh Xuyên đơn phương chấm dứt quan hệ với Diệp An.
Netizen dựa vào chút tin tức hư hư thực thực ấy, liền tự bổ não ra một vở kịch ngược luyến tình thâm.
Ngây ngây ngốc ngốc: "Thế nên là.... Tui lớn mật phỏng đoán một chút, chắc không phải là Diệp Minh Xuyên ép Tiêu Đằng tới khách sạn đấy chứ, anh Diệp nhà tui cũng lợi hại ghê đó!"
Chẳng qua bình luận này vừa ra đã có người hồi đáp, "Đừng đùa nữa đi, Tiêu Đằng là ai chứ? Là tổng giám đốc Đình Vũ đấy! Có biết Đình Vũ không? Mà thôi, cậu nghe vẻ là người tối cổ rồi, chắc cũng không biết đâu, không biết thì lên Baidu tra thử đi, ai dám chỉnh anh ta chứ? Cười chết tui rồi!"
Gió thổi chín vạn dặm: "Anh Diệp nhà mấy người năng lực cũng không lớn vậy đâu, chậc chậc."
Mấy bình luận này nói thì nói vậy thôi, chứ không ai xem là thật.
Cũng có tài khoản tương đối nhiều fan thích tạo nhiệt độ, ảnh vừa tung ra đã tùy tiện bình luận hai câu, "Thật thú cmn vị nha, sẽ không phải người Tiêu Đằng thật sự thích là Diệp Minh Xuyên, còn Diệp An chỉ là bình phong đấy chứ? Ngày đó có phải hắn vốn muốn hẹn Diệp Minh Xuyên thuê phòng, lại không ngờ Diệp Minh Xuyên thà chết cũng không chịu khuất phục, Tiêu Đằng sau khi bị Diệp Minh Xuyên cự tuyệt mượn rượu giải sầu, sau đó say rượu loạn tính, mới tạo thành sự kiến p không?"
Chẳng qua người này không có đầu óc, những người khác lại vẫn có, bọn họ lần lượt xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề bên dưới bình luận của người này, hồi đáp, "Mi cmn đừng khiến người khác ghê tởm nữa đi!"
Tiêu Đằng dẫu sao cũng không phải là người của công chúng, nếu không phải lúc trước hắn thường thường xuất hiện bên dưới weibo của Diệp An, netizen cũng chẳng chú ý tới hắn làm gì, thậm chí có khi còn chẳng biết hắn là ai. Thế nên bây giờ, dù Tiêu Đằng bị tung tin chơi p, netizen mắng vài ngày xong thấy không có tin tức gì mới, cũng liền không chú ý tới nữa.
Vốn lúc trước, khi chuyện này vừa được tung ra, Đình Vũ cũng đã lập tức nghĩ cách ứng phó, nhưng mà chuyện này quả thực không dễ xử lý, ảnh tung ra lập tức liền bạo, căn bản không biết phải dìm xuống thế nào, bộ phận quan hệ xã hội cũng đã thử thu mua thủy quân, nhưng thủy quân chỉ vừa đưa ra bình luận tẩy trắng đã lập tức bại lộ thân phận, cuối cùng bọn họ chỉ đành buông tay, để mặc độ hot chậm rãi giảm xuống.
Chạng vạng, trưởng lão từ trên ghế nhảy xuống, nắm lấy tay Tiêu Phù rời khỏi nhà Đường Dật. Ánh mặt trời màu đỏ cam nhuộm đẫm chân trời phía tây, Đường Dật đằng sau họ khẽ mỉm cười, cầm ấm trà lên tự rót cho mình một tách, nhẹ nhấp một ngụm, hơi ngửa đầu lên nhắm mắt lại. Gốc cây cổ thụ sát tường dưới ánh chiều tà đổ bóng thật dài, khuôn mặt Đường Dật một nửa được ánh hoàng hôn nhuộm đỏ, một nửa ẩn dưới bóng cây, thoạt nhìn có vài phần quỷ dị.
Lại qua thêm một lát, trong gương đã không còn thấy được bóng dáng Đường Dật nữa, Diệp Minh Xuyên vươn tay phất qua mặt gương, ngắt liên lạc với bên phía trưởng lão. Xoa xoa ngực, hắn chỉ cảm thấy một mảnh trống rỗng, làm gì cũng không dậy nổi hứng thú. Hắn tựa trên gối đầu suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng quay ra nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, sắc trời bên này so với bên Đường Dật u ám hơn một chút, hắn mở to mắt nhìn, không biết mình còn có thể làm được gì nữa.
Qua thật lâu sau, trong phòng đã hoàn toàn tối đen, bên ngoài cũng xuất hiện hàng vạn ánh đèn, chiếu thành phố này sáng rực đến không khác gì ban ngày, Diệp Minh Xuyên lại như cái gì cũng không nhìn thấy, trong thế giới lạnh lẽo tịch mịch này, dường như chỉ còn lại hắc ám làm bạn với hắn.
Hắn trở mình, vươn tay mò tìm công tác đèn, ánh đèn sáng trưng nháy mắt soi sáng cả căn phòng, Diệp Minh Xuyên sửng sốt giây lát, mới tiện tay cầm cuốn "Luồng gió ấm" đặt bên gối đầu lên xem.
Tối hôm ấy, gần mười hai giờ, netizen còn thức phát hiện Diệp Minh Xuyên thế mà lại chọn thời điểm này đăng weibo, chỉ có một bức ảnh, trong ảnh là hàng chữ dùng bút máy viết ra, "Cuối cùng tôi cũng tìm được cậu, nhưng có lúc tôi lại cảm thấy mình nên buông cậu ra thì hơn."
Netizen đầu tiên là nhìn lướt qua thời gian hiển thị trên màn hình điện thoại, các ngôi sao rất ít khi chọn thời điểm này để đăng weibo, càng đừng nói Diệp Minh Xuyên trước giờ vốn không thường đăng tải, hơn nữa lần này hắn đăng lời lẽ lại còn ám muội như vậy, không khỏi khiến người nghĩ ngợi.
Nha: "Thế này là sao? Nam thần thất tình à? Không phải chứ...."
Chung Vô Diệm: "Câu này là trích từ "Luồng gió ấm" – chương – đoạn thứ ba, không cần cảm ơn – từ một fan lão thành của Không Về đại đại."
Cảnh sát Mèo béo: "Không Về mới chính là chân ái của nam thần nha, đám người phàm mấy người đừng tùy tiện ghép CP nữa, Đường Dật rồi lại Diệp An, đều chỉ là trò cười thôi!"
Khởi đầu giấc mơ: "Ông xã làm sao ấy nhỉ? Cứ cảm thấy mấy lời này còn có thâm ý gì đó, ông xã muốn ám chỉ cái gì sao?"
Trường Giang đồng dao: "Đáng tiếc Không Về đại đại chưa từng lộ mặt, thật sự rất thích đại đại nha, từ cấp hai đã bắt đầu theo dõi "Luồng gió ấm" rồi, không ngờ theo tới tận tốt nghiệp đại học. Lúc thấy "Luồng gió ấm" kết thúc thật ra trong lòng càng nhiều là không nỡ, không biết đại đại còn tiếp tục viết nữa không, ủng hộ đại đại."
......
Bình luận bên dưới weibo của Diệp Minh Xuyên hôm nay hài hòa một cách thần kỳ, số ít bình luận khiến người buồn nôn cũng đều bị fan của Diệp Minh Xuyên và Không Về đè bẹp.
Không thể không nói, nếu để các fan của Diệp Minh Xuyên chọn cho hắn một người ở bên cạnh, thì trừ chính bản thân họ, có lẽ cũng chỉ có thể là Không Về thôi.
Dù sao Không Về từ lúc Diệp Minh Xuyên lập tài khoản weibo tới giờ, vẫn thường thường xuất hiện trong weibo của hắn, tuy Không Về chưa từng đáp lại Diệp Minh Xuyên lần nào, cũng chưa từng lộ mặt.
Nhưng chỉ cần như vậy, đã chứng minh được rất nhiều thứ rồi.