Đang ngẩn ngơ suy nghĩ về kẹo mút thì nghe thấy tiếng bé
…..
_ Anh!
_ Gì em?
_ Anh ngắm em đấy à?
_ Đâu có, anh đang suy nghĩ cái này?
_ Sao cứ nhìn em thế, anh có nghe em kể chuyện không đấy?
_ Có mà, em bị gọi lên bảng thế rồi sao?
_ Thì hôm đó em có học bài cũ đâu?
_ Ặc, thì cứ chém gió thế, cuối cùng ổng cho con ngỗng rồi xuống, xấu hổ chả biết trốn ở đâu.
_ Hì hì, anh cũng xơi ngỗng suốt mừ, mấy môn như văn rồi GDCD cả đời có mò đến đâu, toàn toán lý hóa thôi. Bị gọi lên bảng cứ run bần bật lên.
_ Nhiều lúc em thấy tủi tủi lắm anh ạ.
_ Sao mà tủi, thấy em cười suốt thế mà.
_ Thì nhìn bọn bạn bè xung quanh, thấy đứa nào cũng giỏi, cũng xinh, em thì như con vịt xấu xi, suốt ngày nói lung tung bọn nó toàn gọi là hâm đấy, em bị coi thường lắm anh à.
Nghe đến đây thì tôi nghiêm mặt lại, nhìn em rồi nói:
Em không được nói như thế nữa, nghe anh nói này, có câu danh ngôn mà anh rất thích, của ai thì anh không… nhớ nữa, đại ý rằng: “Đừng làm mòn giá trị của bản thân bằng việc so sánh bạn với người khác. Bởi vì mỗi người trong chúng ta đều là những người đặc biệt.”. Em hiểu không, dù những đứa bạn,…bạn nó không coi em là gì… nhưng ít nhất, đối với anh, em vần là người đặc biệt”
Nghe xong “kẹo mút” im lặng trong chốc lát, rồi nó nói:
_ Anh, cảm ơn anh nhiều nhá !
_ Hì, có gì đâu mà cảm ơn, anh chỉ nói những gì mình nghĩ thôi.
_ Em làm em gái anh được không?
_ Uh! tôi nhìn em rồi cười.
_ Ngoắc tay cam kết này, không được bắt nạt em gái đâu đấy
_ Thế em bắt nạt anh thì làm sao?
_ Ai thèm bắt nạt được anh. Ah còn nữa, không được làm em gái khóc, không lừa dối em gái, phải nghe lời em gái nói, anh hứa đi.
_ Còn lâu nhá!
_ Thế thôi, không làm em gái anh nữa, không phải ai muốn làm anh trai em cũng được đâu nhá, xí…
_ Thôi được rồi, hứa!, em đúng là đồ con nít, cái gì cũng bắt hứa với lại ngoắc tay, có nhiều thứ còn quan trọng hơn lời hứa đấy…..
_ Là cái gì cơ?
_ Là…. niềm tin nhóc ạ, khi đã trao gửi niềm tin vào người thì mọi lời hứa đều không cần thiết đâu……
……………………
……………………
Trận đấu tiếp theo trong vòng loại trực tiếp không khó khăn như chúng thôi nghĩ, lớp tôi dành chiến thắng nhẹ nhàng với tỉ số -, sau trận đấu tôi hẹn baby đi dạo uống nước, coi như là buổi hẹn hò đâu tiên. Đó là buổi chiều hạnh phúc khó quên. Thấy baby đến, em cười, đôi má lúm đồng tiền đỏ hồng giữa tiết trời se lạnh, nhìn em xinh không thể tả nổi, bao nhiêu mệt nhọc như bay đi hết.
_ Em chờ anh lâu chưa?
……….